Hàn Gia Mẫn loạng choạng đi lên lầu và mở cửa bước vào, sau đó chợt nhận ra đây không phải là phòng của Cung Lục Vương. Cô định đi ra ngoài thì vướng phải cạnh bàn và làm rơi nhiều hồ sơ trên bàn xuống đất.
Cô nhìn quanh rồi cầm lên xem thì thấy một tệp hồ sơ với tên Hải Sang. Cô mở ra xem, các bằng chứng phạm tội đều ở trong này. Còn có, kẻ chưa lộ diện kia đúng thật là Hải Sang. Xem ra điều cô nghi ngờ là đúng, nhưng mà phải rời khỏi đây đã.
“Chậc… Sơ suất rồi.” Hàn Gia Mẫn không mở được cửa, mà mùi hương trong phòng này và thuốc ngủ kia càng ngày càng khiến cô khó chịu.
Bên ngoài có người đẩy cửa vào, chính xác mà nói là mở cửa bằng thẻ. Nếu không có thẻ đó thì không ai mở được, mà thẻ này lại do Hải Sang nắm giữ vì đây là phòng của lão ta.
“Hóa ra là cô sao Yin?” Hải Sang có chút đắc ý nhìn Hàn Gia Mẫn, thấy cô bị kiệt sức như vậy thì cười. Hàn Gia Mẫn nhíu mày: “Là ông bẫy tôi?”
“Ha… Ai bẫy ai không cần biết, dâng tận miệng thì nên thưởng thức thôi. Để xem cô có cái gì quyến rũ mà khiến Cung Lục Vương cứ giữ khư khư bên mình.” Hải Sang tiến về phía Hàn Gia Mẫn khiến cô lùi bước, lão ta cười nham nhở: “Để xem tôi chơi chết cô thế nào…”
Hàn Gia Mẫn nhanh chân xoay người chạy đi mở cửa nhưng không được nên đành với lấy cái card để mở. Hải Sang nhanh tay hơn đã quăng cái thẻ đó xuống lầu rồi tóm lấy Hàn Gia Mẫn quăng lên giường.
Sức lực của lão ta khá mạnh khiến cho Hàn Gia Mẫn nằm trên giường đau đớn vì vết thương ở bụng bị hở. Lão leo lên giường dùng tay giữ chặt cổ cô lại, tay kia thì xé rách một nửa bộ đồ tắm.
Cô chống cự, dùng chân đá vào hạ bộ của lão khiến lão tức giận: “Khốn kiếp!”
Hàn Gia Mẫn nhân cơ hội ngồi dậy bỏ chạy nhưng bị Hải Sang kéo lại, hắn lôi cô quăng vào cửa không nương tay khiến khóe môi cô bị rỉ máu. Cô vội đưa tay lên tai gọi bằng giọng yếu ớt: “Kế hoạch hai, kế hoạch hai.”
“Ha… Muốn cầu cứu sao? Bởi vì tôi biết cô có đồng bọn nên phòng này đã được làm nhiễu sóng rồi, đợi khi có người đến cứu thì cô chỉ là một cái xác thôi.” Hải Sang tháo bông tai của Hàn Gia Mẫn bóp nát khiến Đại Lang không theo dõi được tình hình.
Đại Lang lập tức liên hệ với phía của Á Hy và Phó Kỳ. Hai người này đang bị vướng chân bởi chuyện khác nên không thể liên lạc được. Đại Lang đành quay ra gọi cho Cung Lục Vương.
“Chuyện gì vậy? Tình hình của Yin thế nào rồi?” Cung Lục Vương đang đi tìm Hàn Gia Mẫn nhưng không thấy bóng dáng cô đâu, vừa hay Đại Lang lại gọi tới.
Đại Lang thao tác tay trên máy tính rồi nói với giọng gấp gáp: “Phía tôi bị nhiễu sóng rồi, trước khi mất liên lạc với Yin thì tôi biết được em ấy ở phòng 123.”
“Tôi sẽ đến đó ngay!” Cung Lục Vương định tắt máy thì Đại Lang liền nói thêm vào: “Khoan đã! Hải Sang hình như đã phát hiện kế hoạch của Yin, theo tôi nghĩ thì cậu đến đó càng sớm càng tốt. Tôi thấy tình hình Yin không ổn lắm, có lẽ cầm cự không được lâu đâu.”
Cung Lục Vương chỉ “ừm” một tiếng rồi tắt máy mà không ai biết rằng trong lòng anh đang cực kỳ khó chịu. Lúc nãy anh phải đi bàn chuyện hợp tác nên không dẫn cô theo, cứ nghĩ có Huyết Long bang thì mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng không, anh đã sai lầm.
Nếu Hàn Gia Mẫn mà có chuyện thì anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện này. Nhưng mà cô có chuyện hay không thì chuyện này anh cũng sẽ không bỏ qua, nợ cũ nợ mới đều tính một lần luôn cho thỏa đáng.
“Phó Kỳ, chúng ta làm sao ra khỏi đây bây giờ?” Á Hy và Phó Kỳ bị bẫy ở gần phía khu sân sau, bọn họ cũng mất liên lạc với Hàn Gia Mẫn sau khi đi theo cô và bị tập kích. Phó Kỳ nhìn quanh rồi nói: “Ở đây có cửa thông gió, anh đưa em lên và ra ngoài trước. Sau đó em đi vòng ra ngoài phá cửa cho anh, thế nào?”
“Sẽ ổn chứ?” Á Hy có chút chần chừ, cửa thông gió khá cao nên không biết có tới được hay không.
Phó Kỳ leo lên thành cây gỗ rồi nhìn Á Hy: “Qua đây!”
Á Hy qua phía thành cây gỗ sau đó bước lên, cô ấy được Phó Kỳ bế lên cao để hai tay có thể chạm lấy cửa thông gió. Nói đúng hơn là Á Hy sẽ bước lên vai của Phó Kỳ và dùng đó làm bàn đạp để trèo qua.
Sau khi Á Hy trèo ra ngoài được thì đi vòng qua mở cửa nhưng phía ngoài cửa đã bị khóa bằng ổ khóa. Cô ấy tìm kiếm thì chỉ có cục đá gần đó nên lấy nó phá khóa mở cửa.
Mãi một lúc lâu sau mới mở được, khi cửa vừa mở thì Á Hy đã vui vẻ ôm chầm lấy Phó Kỳ: “May là anh không sao!”
Phó Kỳ nhìn thấy tay Á Hy bị trầy xước khá nhiều, cục đá dưới đất cũng còn vài vết máu nên đã biết lý do. Cậu vỗ nhẹ vai: “Qua chỗ Đại Lang trước đi! Vết thương trên tay em cũng cần được băng bó mà.”
Á Hy gật đầu, được Phó Kỳ quan tâm như vậy bị thương cũng đáng. Cả hai vừa đến chỗ của Đại Lang đã thấy tình hình căng thẳng vì Đại Lang đang thao tác tay trên bàn phím liên tục không ngừng để phá vỡ tầng sóng âm đang bị nhiễu.
“Yin gặp chuyện gì sao?” Phó Kỳ nhìn sắc mặt của Đại Lang thì biết, Đại Lang chỉ tay về phía cái laptop đang để trên ghế rồi nói: “Phòng Yin đang ở bị cài chế độ gây nhiễu. Các camera bên ngoài tôi đã vô hiệu hóa rồi, cậu giúp tôi hack toàn bộ khu biệt thự này đi.”
Phó Kỳ hiểu ý Đại Lang, nếu như thiếu sót thì nguy cơ bại lộ rất cao. Nhưng trước đó cậu vẫn lấy hộp y tế xử lý vết thương cho Á Hy trước rồi mới làm. Á Hy thấy tình hình cấp bách nên lên tiếng: “Hay là anh làm đi, em tự xử lý cũng được.”
“Gần xong rồi!” Phó Kỳ quấn băng lên tay Á Hy xong rồi nói: “Em ngồi ghế sau nghỉ ngơi chút đi!”
Á Hy xuống ghế sau ngồi, sẵn tiện dùng mic thử liên hệ với Hàn Gia Mẫn nhưng không được. Cô ấy chỉ hy vọng Hàn Gia Mẫn không sao, cũng cảm thấy kế hoạch này đã bị tính trước.