Cung Lục Vương vừa nói xong thì bên ngoài có tiếng động, Hàn Gia Mẫn nhíu mày rồi lảng tránh qua chuyện khác: “Mà này, tôi thấy hình như hai tháng sau có du lịch ở hòn đảo gì đó phải không?”
“Em thích thì anh mua cho em!” Hàn Thiên Vũ lấy điện thoại ra, chỉ cần Hàn Gia Mẫn đồng ý thì cậu sẽ gọi điện ngay. Hàn Gia Mẫn giữ tay anh mình lại nhăn mặt: “Tổng thống Hàn, anh nói vậy em ngại lắm đó.”
Cách thay đổi đột ngột như vậy khiến cho mọi người nhìn nhau khó hiểu nhưng sau đó thì cười như biết cái gì đó. Hàn Thiên Vũ liền leo lên giường ngồi gần em mình rồi choàng tay qua vai nói nhỏ: “Em nghi ngờ có nội gián nghe lén?”
“Đúng vậy! Anh ký hợp đồng rồi về đi, có lẽ hắn ở Huyết Long bang đấy. Nếu để hắn tiết lộ cho kẻ đứng đầu ở Hắc Ám thì anh cũng bị ảnh hưởng.” Hàn Gia Mẫn chạm tay lên mặt anh mình bóp nhẹ vài cái tỏ vẻ thân mật để tránh bị nghi ngờ, cô biết hắn vẫn còn đứng ở ngoài.
Hàn Thiên Vũ đứng lên hôn trán Hàn Gia Mẫn một cái rồi nhìn Cung Lục Vương: “Em yêu của tôi đành nhờ cậu giúp đỡ vậy, hiện tại tôi phải về nước rồi. Chuyện giao dịch và hợp tác cứ theo ý cậu đi, nhớ chia cho em yêu của tôi ba phần đấy.”
Ý của Hàn Thiên Vũ chính là giờ cậu phải về, chuyện hợp tác đã thành công. Về lợi nhuận cậu sẽ không lấy nhưng muốn Cung Lục Vương tính ba phần ấy cho em gái mình. Cũng nhờ Cung Lục Vương chăm sóc và bảo vệ em mình coi như là thỏa thuận hợp tác.
Kẻ kia thấy Hàn Thiên Vũ chuẩn bị rời đi thì hắn cũng vội vàng quay lưng đi nhanh, giữa đường còn đụng phải Xích Diễm. Á Hy nãy giờ ngồi nghe chuyện phiếm cũng tiếp thu không ít kiến thức, công nhận Hàn Gia Mẫn quá tài tình.
“Chào cô em xinh đẹp, hôm nay mới có dịp ghé thăm đây.” Xích Diễm mở cửa phòng xông thẳng lại giường Hàn Gia Mẫn nhìn cô cười.
Cô hơi cau mày một xíu rồi chỉ về phía cái tay Xích Diễm: “Anh định đè gãy chân tôi luôn sao?”
“Ôi ngại quá, hay để anh xoa bóp chân cho em nha.” Xích Diễm nói xong liền lật tung chăn ra, tay giữ chân Hàn Gia Mẫn xoa bóp khiến cô rút chân về cười: “Tôi biết tôi đẹp, có thể khiến người khác mê mẩn. Nhưng mà cái chiêu lừa người này của anh xưa rồi, muốn lừa thì phải như này nè.”
Hàn Gia Mẫn nói xong liền chồm người lên quặp tay qua cổ Xích Diễm siết lại: “Anh có biết đau không hả? Cái tên chết bầm này, còn dám lừa tình tôi sao? Mau xin tha đi, bằng không thì tôi cho anh chầu trời luôn đấy.”
Xích Diễm không động tay động chân gì cả mà chỉ khẽ cười: “Thì ra con mèo tự luyến mà lão đại nhắc đến là cô em. Yin à, về sau muốn nhìn mặt nhau thì thả ra trước đi. Tôi cho cô hai vé vip đi xem đua xe, sau này sẽ giúp cô nếu như cô nhờ vả.”
“Thật sao?” Hàn Gia Mẫn nghe vậy liền bỏ tay ra sau đó yên vị ở chỗ cũ: “Nói xạo là cẩu!”
“Tôi định nhờ Đại Lang và Phó Kỳ nhưng không ai giúp cả nên mới đến đây tìm cô. Bọn họ còn bảo là cô khó gần, xem ra hình như không đúng lắm.” Xích Diễm lấy trong túi ra hai vé vip đua xe cho Hàn Gia Mẫn rồi nhắc nhở, “Khi nào đến thì nói với tôi, tôi sắp xếp cho cô.”
Hàn Gia Mẫn cầm hai vé vip lên xem rồi hào hứng: “Tôi muốn đua xe!”
Mọi người nghe câu đó như sét đánh ngang tai, Hàn Gia Mẫn quả thật khó lường mà. Mọi năm đều không có giải đua xe dành cho nữ, mà cũng không có ai tham gia nên không tổ chức. Hàn Gia Mẫn mở lời như vậy, có khi nào năm nay hội đua xe sẽ tổ chức cho nữ tham gia luôn không?
“Em còn đang bị thương đấy!” Á Hy lườm Hàn Gia Mẫn một cái, “Còn chê chưa đủ rắc rối sao?”
Hàn Gia Mẫn bĩu môi, cô chỉ muốn tham gia một chút cho vui thôi mà. Xích Diễm cũng biết đua xe không dành cho nữ nên an ủi: “Thật ra thì không ai tham gia đâu nên cô đến xem tôi đua xe đi, nếu tôi thắng thì tôi khao cô một chầu ăn.”
“Vậy nếu anh thua?” Hàn Gia Mẫn nghiêng đầu thì Xích Diễm tự tin: “Trước giờ tôi chưa bao giờ thua. Nhưng nếu thua tôi sẽ làm việc không công cho cô một tháng.”
Thấy Xích Diễm tự tin như vậy có lẽ đã nắm chắc phần thắng rồi, nhưng mà Hàn Gia Mẫn vẫn có cảm giác lần này mình sẽ được hời nên đưa ra điều kiện: “Ngoài việc làm không công ra anh còn phải theo tôi một tháng, không được làm việc cho Cung Lục Vương.”
Cung Lục Vương đúng là ngồi không cũng dính đạn, chưa chi đã kéo anh vào vụ này rồi. Hàn Thiên Vũ lắc đầu thở dài: “Gia Mẫn, chú ý hình tượng.”
“Xích Diễm, tôi đưa Hàn tổng ký hợp đồng, nơi này giao cho cậu đấy.” Cung Lục Vương nói xong thì cùng Hàn Thiên Vũ rời đi. Xem ra sau này anh phải quản luôn cái con mèo tự luyến kia rồi.
Đợi hai người kia rời khỏi thì Hàn Gia Mẫn mới lên tiếng: “Phó Kỳ đâu? Chẳng lẽ chưa giải quyết xong chuyện của phía nam và phía bắc?”
Trước giờ Phó Kỳ hành động nhanh lẹ, chưa bao giờ kéo dài thời gian như vậy. Chứng cứ đã gom đủ một phần, chỉ cần ra mặt chẳng phải mọi chuyện sẽ được giải quyết hay sao? Chần chừ thế này, không lẽ gặp trở ngại rồi?
Hàn Gia Mẫn trầm ngâm, Xích Diễm mới nghiêm túc đi vào vấn đề chính: “Tối nay hai bên sẽ hẹn ra giải quyết, vẫn là đánh tay đôi.”
“Đối thủ bên kia là ai?” Hàn Gia Mẫn nghi ngờ là 062 nhưng hắn ta sẽ không rảnh rỗi tới mức như vậy đâu.
“Kẻ giấu mặt! Nhưng yêu cầu Á Hy, cũng tức bang chủ của Gấu Đen ra đấu thì mới công bằng.” Xích Diễm cũng mới tìm hiểu nên không rõ tình hình thế nào, chỉ nghi ngờ kẻ kia muốn dùng kế ly gián.
Hàn Gia Mẫn khó hiểu: “Kỳ lạ, chuyện của Huyết Long bang thì liên quan gì đến Gấu Đen? Hay là nói, muốn hai bên đấu nhau còn kẻ kia ngư ông đắc lợi?”