Sáng hôm sau, Thời Dao uể oải thức dậy, trên giường đã được dọn dẹp sạch sẽ, người cô cũng được ai đó lau rửa kỹ càng. Cô nhớ lại một trận cuồng nhiệt tối hôm qua, khuôn mặt dần dần nóng lên, cảm giác chân thực hơn bao giờ hết.
Xong đời rồi!
Thời Dao lấy chăn trùm lên mặt, cô xấu hổ không dám nghĩ tiếp. Chỉ riêng việc ngày hôm qua bọn họ lên giường lúc cả hai đều tỉnh táo là đã đủ phiền phức rồi.
- Dao Dao, chị dậy chưa?
Cậu thiếu niên tinh thần phấn chấn bước vào, trên mặt đều tràn ngập xuân sắc. Rõ ràng người tiêu tốn tinh lực là cậu, nhưng người đau đến mức không xuống được giường lại là cô.
- Dao Dao? - Trình Viễn thấy cô không nói gì chỉ kiên nhẫn hỏi lại.
- Em… em, chuyện này rốt cuộc là sao?
- Thì như chị thấy đấy, hôm qua chị cũng không uống rượu, rất tỉnh táo, nên đừng hòng chối bỏ trách nhiệm.
Trình Viễn kéo chăn ra, đem cả người cô ôm lại, cậu hôn nhẹ lên trán cô vui vẻ nói.
- Chúng ta hẹn hò đi, em sẽ đối xử tốt với chị.
Thời Dao bị lời này của cậu dọa sợ, cô chỉ biết ngơ ngác nhìn, đến thở cũng không dám thở mạnh.
- Không phải chứ, em thật sự nghiêm túc? Chúng ta cũng không phải là trẻ con, cứ coi như gặp dịp thì chơi, sau này vẫn là bạn.
Sắc mặt cậu thiếu niên tối sầm lại, Trình Viễn không ngờ đã lên giường hai lần nhưng cô vẫn có thể mở miệng nói hai người chỉ là bạn.
- Bạn sao? - Trình Viễn nhìn cô cười tự giễu - Bạn tình, hay bạn giường?
- Không phải, em hiểu lầm ý chị rồi.
hời Dao cuống quýt giải thích, cô thật sự không có ý này.
- Em là em trai của Trình Mộng Nhiêu, cậu ấy lại là bạn thân nhất của chị, vậy chúng ta cũng có thể làm bạn thân của nhau.."
Thời Dao càng giải thích càng cảm thấy ánh mắt thiếu niên bên cạnh như muốn giết người. Trình Viễn mặc cô huyên thuyên nãy giờ, anh chỉ ở bên cạnh ung dung nhìn cô.
Bàn tay cậu đưa lên vuốt ve khuôn mặt cô, ánh nhìn si mê dừng lại ở môi cô tùy ý miết một cái. Cuối cùng cậu chậm rãi hôn xuống, bắt ép Thời Dao cùng cậu môi lưỡi giao hòa.
- Bạn thân sao? Là thân này đè lên thân kia à?
- Mẹ nó chị thật sự cảm thấy chúng ta còn có thể làm bạn sao? Chẳng lẽ chị đã quên đêm qua ở dưới thân em rên rỉ như thế nào?
Trình Viễn bắt lấy tay cô chế trụ ra đằng sau, cậu cất công dậy sớm làm chút bánh ngọt. Vốn muốn cho cô bất ngờ, nhưng lại bị lời nói không chút lưu tình của Thời Dao làm cho tức giận.
- Trình Viễn, em làm gì vậy? Mau buông chị ra!
Sức lực nam nữ chênh lệch cộng thêm thân thể người đàn ông cuờng ép bên trên khiến Thời Dao không thể cử động mình. Cô trơ mắt nhìn Trình Viễn đem tay mình trói lại ấn ở dưới thân, ngay cả áo ngủ trên người cũng bị cậu làm cho xộc xệch.
- Làm gì sao? Em đang muốn nhắc cho chị nhớ rốt cuộc chúng ta là gì, chị là của em, ai cũng không được phép ngăn cản.
Lúc này đây thiếu niên thanh thuần trong mắt Thời Dao bỗng hóa thành con sắc lang chỉ biết có tình dục. Cậu thô bạo luồn tay vào trong áo ngủ của cô, nhanh chóng bắt được nơi đẫy đà trước ngực.
- Ưm… bỏ chị ra…
Thời Dao nghiêng mình tránh động tác xoa nắn của anh, thân thể bất giác run rẩy.
Trình Viễn mặc kệ những lời cầu xin của cô, cậu hung hăng bộc phát thú tính trong người. Hai tay cậu nắm lấy đôi gò bồng của Thời Dao xoa nắn nhịp nhàng. Sự kích thích từ bàn tay khiến cậu hưng phấn thở hắt ra, hạ thân lập tức dựng thẳng đứng đòi hỏi được người ta âu yếm.
- Thích không? Rên lên đi, giống như chị đã làm đêm qua vậy. Dáng vẻ chị nên có là ở dưới thân em rên rỉ cầu hoan, chứ không phải lạnh lùng cự tuyệt tất cả như bây giờ.
Thân thể của Thời Dao tựa hồ đã quen với sự tiếp xúc của Trình Viễn, cậu chỉ mới chạm vào đã khiến cô bủn rủn không yên, nơi nào đó vì kích thích mà sớm đã ướt đẫm.
- A.. hức, chị không muốn…
Thời Dao lắc đầu muốn phủ nhận tất cả.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!