Thời Dao nắm lấy tóc cậu, cô ưỡn ngực cao lên khiến vòng ngực nảy nở càng to lớn hơn trong miệng cậu. Cô mở hé mắt, trông thấy Trình Viễn đang thành kính chăm sóc bộ ngực của mình.
Trình Mộng Nhiêu, ngàn vạn lần đừng trách tớ, ai bảo em trai nhỏ nhà cậu yêu nghiệt quá làm gì!
Thời Dao tiếp tục nhắm mắt tận hưởng sự phục vụ của cậu, hai tay Trình Viễn xoa nắn bầu ngực cô, khuôn miệng vẫn luôn đảo quanh nơi gò bồng xinh đẹp.
- Thoải mái không, hửm?
- Ưm… thoải mái.. ưm…
- Thoải mái thì phải làm thế nào? - Trình Viễn tà ác nhéo nhéo ngực cô.
- Em… chị không biết… - Thời Dao thành thật trả lời.
Trình Viễn khẽ cười liếc mắt về phía chiếc TV, trên màn hình hai diễn viên đang đóng phim người lớn, còn dưới sofa hai người họ cũng bận rộn với "phim đen" của mình.
- Chị thấy người phụ nữ kia nói gì không, nói theo họ đi!
Thời Dao mơ hồ quay lại, chỉ thấy nữ nhân trên kia dáng vẻ phóng túng, cử chỉ phong tình, cực kỳ câu dẫn đàn ông.
- Không… không nói! - Thời Dao cương quyết không chịu thoả hiệp.
Tiểu sắc lang muốn cô kêu như vậy sao?
Mơ đi!
Nhận thấy vẻ không chịu khuất phục trên mặt Thời Dao, Trình Viễn không tiếp tục bắt ép cô nữa, cậu bật cười cắn nhẹ vào tai cô.
- Vậy chị gọi em đi, gọi tên em giống như họ, em lập tức thỏa mãn chị.
Nói rồi cậu áp mặt vào ngực cô tham lam liếm mút.
Thời Dao nhất thời không thể chịu được sự khiêu khích này, cô ưỡn người, miệng phát ra tiếng rên rỉ kiều mỵ.
- Ưm… ông xã… chồng ơi, em…
Đầu óc Trình Viễn nổ tung lắng nghe Thời Dao ở dưới thân rên rỉ gọi mình là chồng.
- Chị đúng là tiểu dâm đãng!
Cậu nghiến răng đánh mạnh vào hai bên mông cô, bàn tay vẫn làm loạn trên người cô xoa nắn bầu ngực nõn nà.
Hai tay cậu trườn xuống phía dưới luồn vào chiếc váy dài của cô, quần lót Thời Dao đã sớm ướt đẫm, cậu cách một lớp vải chạm vào nơi tư mật.
- Hức… !
Thời Dao cảm nhận được tay cậu đang dừng lại trước nơi thầm kín của mình khẽ vuốt ve, phản ứng sinh lý lập tức khiến cô run rẩy.
- Chị nhạy cảm thật đấy bảo bối, em chỉ mới chạm nhẹ thôi mà.
Từ miệng Trình Viễn thốt ra những lời nói không đứng đắn, Thời Dao nhất thời không thể lồng ghép người đàn ông đang vận động trên người mình với cậu thiếu niên dương quang vô hạn hôm họp phụ huynh được.
- Im miệng!
- Đợi chút, để em nhìn một lát!
Trình Viễn thô bạo xé rách chiếc váy trên người cô, lúc này Thời Dao hoàn toàn loã thể trước mặt cậu, cả người cô phiếm ánh hồng do bị ngọn lửa tình dục chi phối.
Cậu cởi ra chiếc quần lót ren đang che chắn nơi tư mật của cô, chậm rãi tách hai chân cô ra ngắm nghía.
Nơi đó của Thời Dao đã sớm vì sự trêu chọc của cậu mà ướt nhẹp, hai cánh hoa khép hờ vào nhau, vách thịt màu hồng nhạt khiến đại não Trình Viễn nhất thời tê dại.
Cậu dùng tay tách mở miệng tiểu huyệt, chậm rãi gác một chân Thời Dao lên vai mình.
Thời Dao ngượng ngùng muốn khép hai chân lại bất ngờ bị cậu banh ra rộng hơn. Chỉ thấy khuôn mặt anh tuấn nhếch môi cười một cái rồi cúi xuống vùi mặt vào nơi tư mật của cô.
- Em làm gì vậy? Mau đứng lên!
- Không muốn!
Trình Viễn ngoan cố chế trụ một bên chân cô, cậu vươn đầu lưỡi chạm nhẹ vào huyệt động.
- A… hức…
Thời Da cắn môi ngửa mặt thở dốc, cơn khoái cảm đến quá bất ngờ khiến cô không kịp chuẩn bị.
Nơi riêng tư của con gái đang được Trình Viễn chăm sóc, đầu lưỡi cậu quét qua vách thịt mềm mại, phác họa hình dáng cánh hoa xinh xắn. Thời Dao sung sướng không nói lên lời, cô nắm chặt tóc cậu càng ấn vào sâu hơn.
Khi Trình Viễn ngẩng đầu dậy, khóe môi cậu vẫn còn dính vệt màu trắng sữa, thiếu niên tinh nghịch nhìn cô, vươn đầu lưỡi liếm đi tất cả.
- Chị Dao Dao ngọt thật đấy!
Cậu nhoài người lên hôn cô, ép buộc cô cảm nhận hương vị của chính mình.
- Giờ nên đến lượt em rồi phải không? -Trình Viễn nháy mắt với cô.
Côn thịt nóng rực đã sớm trướng đến phát đau, nhưng cậu vẫn nhẫn nhịn muốn để cho cô sung sướng trước.
- Tay em đau, chị giúp em đi!
Trình Viễn nhìn cô vòi vĩnh.
Thằng nhóc chết tiệt này, nếu không tận mắt chứng kiến cô đã sớm bị dáng vẻ tiểu bạch thỏ này của cậu lừa gạt rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!