Âm thanh dâm đãng trên TV vẫn còn tiếp tục không có dấu hiệu dừng lại và ngày càng phóng túng hơn. Đôi nam nữ trên màn hình quấn lấy nhau, hai thân thể trần trụi liên tục trút xuống người đối phương dục vọng điên cuồng
- Ưm… to quá, không chịu được nữa…
- Gọi ông xã, tôi lập tức cho em ăn no!
- Ưm… ông xã… em muốn ông xã... a ha…!
Người phụ nữ trên màn hình ánh mắt mê ly liên tục phát ra những tiếng rên rỉ kiều mỵ, hành động phóng túng khiến cho người ta mặt đỏ tim đập.
Thời Dao nghe mà muốn khóc, cô loay hoay một tay che mắt Trình Viễn, một tay lần mò điều khiển.
- Chị che mắt em làm gì? - Trình Viễn đột nhiên lên tiếng, bị mất đi thị giác khiến các giác quan khác của cậu bỗng trở nên nhạy bén, nhất là xúc cảm mềm mại vẫn đang che mắt mình.
- Em còn nhỏ, không nên xem mấy thứ này!
- Ồ! - Trình Viễn nhỏ giọng như vừa khám phá ra điều gì thú vị lắm - Vậy tức là chị xem rồi sao?
-....-
Có thể đừng xuyên tạc lời nói như vậy không?
Thời Dao á khẩu không trả lời được, cô cũng đã ngoài 20, không còn nhỏ nữa, nhưng đột nhiên đề cập đến vấn đề này vẫn là mất tự nhiên.
- Sao vậy? Im lặng là đồng ý à?
Trình Viễn nghiến răng, cứ nghĩ đến dáng vẻ cô ngắm nhìn thân thể của người đàn ông khác khiến hô hấp cậu không thông, máu nóng trong người như trực chờ cơ hội bộc phát.
- Chị xem hay không liên quan gì đến em, em chỉ cần biết bản thân còn nhỏ, không nên xem mấy thứ này!
Trình Viễn bật cười, Thời Dao quá mức ngây thơ hay cô cho rằng cậu là người thanh tâm quả dục.
Chẳng lẽ cô đã quên, cậu không chỉ xem mà còn thực hành.
Đêm đó người cùng cậu thực hành cũng là cô.
- Nhỏ sao? Chị không thử sao biết nó nhỏ hay không? - Trình Viễn ngả ngớn trêu đùa, cậu nắm lấy tay cô, đặt xuống bộ phận ấm nóng của mình.
Thời Dao cả kinh muốn rụt tay lại, thứ này là gì vậy? Cách một lớp vải nhưng cô vẫn cảm nhận được sự ấm nóng của nó, nam căn to lớn hơi ngoe nguẩy, gân guốc.
- Buông chị ra! Em đang làm gì vậy hả?
Thời Dao hét lớn, cô dùng hết sức nhưng vẫn không thể thoát ra.
- Ais! Mẹ nó! - Trình Viễn kêu lên một tiếng rồi ngửa đầu ra - Chị nhẹ nhàng với nó một chút, nếu không sau này không còn đồ cho chị chơi nữa đâu!
Thời Dao bị những lời nói không đứng đắn của cậu làm cho đỏ mặt, cô vẫn duy trì tư thế nửa ngồi nửa quỳ trước chân cậu, hai tay bị bắt cầm lấy thứ to lớn kia.
- Trình Viễn, chị đau…
Giọng nói mềm nhũn của cô rơi vào lòng cậu, Trình Viễn kêu trời một tiếng, tinh hoa đặc sệt liền bắn đầy tay cô.
Cậu xuất sớm?
Mẹ nó! Thời Dao mới gọi tên cậu thôi cậu đã không chịu được mà bắn!
Thời Dao ngơ ngác nhìn tinh dịch đặc sệt đầy hai bàn tay mình, lực bắn mạnh khiến bạch dịch dính một chút lên mặt cô trông thật sắc tình.
- Chị thật dâm đãng!
-...-
Đầu óc Thời Dao ong ong, cô còn chưa kịp làm gì mà!
Trình Viễn mỉm cười lấy một ít giấy lau sạch bàn tay cô, chắc hẳn vừa nãy cậu đã khiến cô hoảng sợ rồi.
Thời Dao khóc không ra nước mắt, chuyện tối hôm đó chỉ là hiểu lầm, cũng đã rất lâu rồi hai người không có hành động thân mật với đối phương, cô đã nghĩ rằng họ có thể thoải mái làm bạn.
Nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện này, Thời Dao ngây ngốc nhìn tay mình, cảm giác nóng ẩm khi nãy vẫn còn, thậm chí trong không khí vẫn còn lưu lại mùi hương khó nói của cậu.
- Xin lỗi Dao Dao, em không cố ý, em chỉ là nhất thời không kìm lại được!
Trình Viễn nhìn cô gái ngây ngốc ngồi dưới chân mình có chút bất đắc dĩ, chắc hẳn cô vẫn chưa tiếp nhận được chuyện này.
Đầu óc Thời Dao nhất thời ngưng trệ, cô lập tức ngồi bật dậy muốn tắt TV, thế nhưng do ngồi dưới đất quá lâu nên khi đứng dậy hai chân cô lập tức loạng choạng.
Trình Viễn nhanh tay vội vàng ôm lấy cô, hai thân ảnh dán lấy nhau ngã xuống sofa. Thời Dao không cẩn thận đè vào vết thương trên người khiến cậu mặt nhăn mày nhó.
- Chị không cố ý…! - Thời Dao loay hoay muốn ngồi dậy nhưng Trình Viễn nhất quyết không buông cô ra.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!