Hỏa nô Đấu Thánh không chút cử động đứng cạnh Tiêu Viêm, nét mặt như vô hồn, chỉ có năng lượng khủng bố mơ hồ dao động mới làm cho người ta cảm thấy sự cường hãn của nó.
"Những phù văn này chỉ có thể tạm thời khống chế Hỏa nô, nếu để cho phân thần của Tịnh Liên Yêu Hỏa xuất hiện trở lại thì y sẽ dùng Hỏa châu phá vỡ nó, giành lại quyền khống chế Hỏa nô."Tiêu Viêm chăm chú nhìn Hỏa nô đứng bên cạnh, trong mắt hào quang chợt lóe. Muốn hoàn toàn khống chế Hỏa nô thì phải giải quyết Hỏa châu đang tồn tại bên trong người nó, bởi vì đó cũng chính là con đường duy nhất mà Tịnh Liên Yêu Hỏa dùng để khống chế Hỏa nô.
"May mà hiện tại Tịnh Liên Yêu Hỏa cũng không thể phân thần được…"Giải quyết triệt để Hỏa châu hiển nhiên không phải là việc mà Tiêu Viêm có thể làm trong một sớm một chiều. Chính vì vậy hắn cũng không tốn thời gian dây dưa nữa mà đưa mắt nhìn về những nơi khác. Lúc này hai Hỏa nô đối địch với Huân Nhi và Đại trưởng lão vẫn đang bị áp chế, liên tục bại lui. Bạch sắc hỏa diễm trên người Hỏa nô cũng càng lúc càng ảm đạm, xem bộ dạng này, hai bên phân thắng bại chỉ là chuyện sớm muộn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thấy bên Huân Nhi không có vấn đề gì, Tiêu Viêm cũng nhẹ nhõm thở ra một hơi. Hắn vừa định dời mắt đi chỗ khác thì cách đó không xa chợt truyền đến một đạo năng lượng chấn động vô cùng khủng bố. Dưới cơn chấn động đó, Dị hỏa trong cơ thể Tiêu Viêm cũng có chút run lên.
Biến hóa của Dị hỏa trong cơ thể đã làm cho Tiêu Viêm khẽ nhíu mày. Hắn đưa mắt nhìn về nơi phát ra chấn động năng lượng liền thấy Hỏa Huyễn đang lơ lửng trên không, sau lưng y xuất hiện một đôi hỏa dực khổng lồ dài chừng trăm trượng. Theo mỗi lần y vỗ cánh, cuồng phong hỏa diễm bùng ra tràn ngập khắp đất trời, mang theo khí thế bá đạo tuyệt luân.
"Đó là Bát Hoang Phá Diệt Diễm sao?"Nhìn hắc diễm nhàn nhạt xuất hiện sau lưng Hỏa Huyễn, trong mắt Tiêu Viêm cũng nhịn không xẹt qua một tia hâm mộ. Bát Hoang Phá Diệt Diễm là một loại lửa vô cùng bá đạo, trên Dị Hỏa Bảng chính là bài danh thứ sáu. Riêng vị trí đó cũng đã đủ nói lên sức mạnh của nó chứ chưa cần phải bàn luận gì thêm.
Hỏa Huyễn có Bát Hoang Phá Diệt Diễm trợ giúp, nên dù thực lực không bằng đối thủ của mình, y vẫn đánh cho Hỏa nô Đấu Thánh Nhất tinh Hậu kỳ kia không kịp trở tay. Nếu không phải trên thân có một lớp Hỏa sa y ngăn cản Dị hỏa ăn mòn thì chỉ sợ Hỏa nô nọ đã sớm thất thủ rồi.
"Sinh ra trong một đại gia tộc đúng là một chuyện hạnh phúc a! Ít ra về mặt tài nguyên thì người bình thường đã xa xa không thể sánh bằng."Tiêu Viêm khẽ thở dài. Thật lòng mà nói, đối với loại Dị hỏa như Bát Hoang Phá Diệt Diễm này, ngay cả Tiêu Viêm hắn cũng phải thèm nhỏ dãi. Hắn lăn lộn bôn ba khắp đại lục để truy tìm Dị hỏa, nhưng cuối cùng loại Dị hỏa cao cấp nhất mà hắn có thể sở hữu bất quá chỉ đứng thứ chin - Tam Thiên Viêm Diễm Hỏa. Nếu đem so với Bát Hoang Phá Diệt Diễm kia thì thua kém quá nhiều.
Bùm!
Khi Tiêu Viêm còn đang rầu lòng than thở thì ở một hướng khác đột nhiên vang lên một tiếng nổ trầm đục. Hắn vừa nhìn sang thì lập tức đồng tử trong mắt liền co rụt lại
"Hồn Phong?"Đó là chỗ mà Hồn Phong và Hỏa nô Đấu Thánh Nhị tinh Hậu kỳ đang chiến đấu. Hai người này thực lực tuy tương đương nhau nhưng giao thủ không hề có chút gì giằng co mà nhanh gọn dị thường. Tiêu Viêm chỉ thấy Hồn Phong bay quanh rồi nhẹ nhàng tung một chưởng lên thân thể Hỏa nô. Liền sau đó, Yêu hỏa trên người Hỏa nô không ngờ hóa thành một luồng lửa rồi chui tọt vào trong tay của Hồn Phong, bộ dạng giống như bị Hồn Phong cứ thế mà hút sạch đi vậy.
"Y cũng dám thôn phệ Yêu hỏa sao?"Nhìn thấy cảnh tượng đó, dù là Tiêu Viêm thì cũng phải biến sắc. Tuy nói những Yêu hỏa này không mang theo ý thức của bản thể Tịnh Liên Yêu Hỏa, nhưng nó vẫn hàm ẩn một lực lượng hủy diệt kinh hồn, kể cả là hắn cũng không dám hấp thụ ngọn lửa này một cách thờ ơ như thế được. Không ngờ Hồn Phong lại có thể làm ra chuyện này.
Lấy tính tình của y, dĩ nhiên sẽ không có khả năng hành sự lỗ mãng, nói vậy phải nắm chắc lắm thì Hồn Phong mới dám hút lấy đám yêu hỏa này. Nhưng loại bản lĩnh như thế, dù là Tiêu Viêm đang tu luyện Phần Quyết cũng bị chấn động không thôi.
Sau khi nuốt sạch Yêu hỏa trên thân thể Hỏa nô, Hồn Phong khẽ đưa lưỡi liếm liếm môi, bộ dáng cứ như vẫn chưa đủ cho lắm. Rồi tựa hồ cảm giác được Tiêu Viêm đang quan sát mình, y mới quay đầu lại nhìn chằm chằm vào mắt hắn. Thấy được vẻ mặt kinh ngạc của Tiêu Viêm, trên khóe môi của Hồn Phong không khỏi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng.
"Người kia... quả nhiên có chút quỷ dị…"Tiêu Viêm dần khôi phục bình tĩnh, trong lòng càng lúc càng cảnh giác đề phòng Hồn Phong. Trong lớp người trẻ tuổi ở đây, Hồn Phong là kẻ mang đến cho hắn cảm giác nguy hiểm nhiều nhất.
"Grittt..!"Khi Tiêu Viêm đang âm thầm đề cao cảnh giác, thì bên trong trận đại chiến đột nhiên bùng ra những chấn động năng lượng cực kỳ khủng bố. Bất chợt một tiếng rít gió bén nhọn chói tai lanh lảnh vang lên. Tiếng rít hiển nhiên là của Tịnh Liên Yêu Hỏa, bất quá, trong thanh âm đã ẩn chứa sự phẫn nộ của một kẻ thụ thương. Xem ra, đối mặt với sự vây công của bảy vị Tứ tinh Đấu Thánh, dù có vô cùng mạnh mẽ thì Yêu hỏa cũng đã ăn phải quả đắng rồi.
Tóm lại, với chiến thuật biển người thì phần lớn sẽ chiếm được thế thượng phong. Mà biển người này còn do đám cường giả Tứ tinh Đấu Thánh hợp lực, quả thật có chút bá đạo.
"Rầm!"Tiêu Viêm nhìn về phía trận đại chiến, định mở miệng nói gì đó thì sắc mặt đột nhiên biến đổi. Hắn lập tức dời mắt sang một Hỏa nô ở cách đó không xa, liền thấy hai mắt y bất chợt phụt ra một luồng sáng kinh hồn, một loại năng lượng cuồng bạo dị thường nhanh như chớp lan tràn ra bên ngoài.
"Lui mau... Nó muốn tự bạo!"Thấy một màn này, sắc mặt Tiêu Viêm chợt trầm xuống, vội vã quay về phía đám người Huân Nhi quát lớn.
Nghe Tiêu Viêm la lên, đám người Dược lão cũng lộ ra vẻ kinh hãi. Cường giả Đấu Thánh tự bạo không phải là một chuyện đơn giản. Uy lực cỡ đó, quả thật có khả năng hủy thiên diệt địa.
"Ầm!"Khi đám người Tiêu Viêm, Dược lão vội vã tháo lui thì thân thể tên Hỏa nô nọ bỗng phình to lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể trông thấy được. Rồi sau đó, dưới ánh mắt kinh hoàng của mọi người, y liền nổ tung...
Không cách nào có thể hình dung sự đáng sợ của cơn bão năng lượng kia. Chỉ thấy trên bầu trời, cơn bão năng lượng lấy một tốc độ kinh người quét mạnh ra xung quanh, biển nham thạch nóng chảy bên dưới cách đó mấy nghìn trượng cũng nứt toác thành một cái khe khổng lồ dài hàng vạn trượng sâu không thấy đáy. Dòng chảy dung nham cuồn cuộn liên tục đổ xuống vực sâu đó.
"Hự... hự... phụt…"Những kẻ xui xẻo không kịp tránh cơn bão năng lượng quét qua thân thể lập tức hộc máu, da thịt lẫn lộn, kinh mạch trong thân thể cũng đứt rời từng khúc.
Hỏa nô tự bạo, dường nha trừ trận đại chiến ra thì việc này đã khiến cho không ít người đang tham gia những trận chiến nhỏ xung quanh vội vã thối lui. Thế nhưng ngoài tên Hỏa nô thứ nhất tự bạo và kẻ đã bị Tiêu Viêm khống chế ra, đám Hỏa nô còn lại hai mắt đều sáng rực hào quang, khuôn mặt không chút cảm giác, không ngừng lao theo truy kích đối thủ.
Thấy đám Hỏa nô tự nhiên hung hãn thí mạng lao đến, dù là Phó điện chủ Hồn Điện cũng phải biến sắc mà cấp tốc thoái lui. Đối mặt với cường giả Đấu Thánh tự bạo thì ngay cả y cũng phải lùi một bước tạm lánh lấy phong mang.
"Ầm! Ầm! Ầm..."Tuy nói bọn Tiêu Viêm nhờ phản ứng cùng tốc độ nhanh mà tránh được một kiếp, có điều không phải ai cũng may mắn như vậy. Có những tên Hỏa nô, trước khi gần chết còn cố tình lao sát vào đám cường giả rồi mới tự bạo trước ánh mắt kinh hoàng của bọn họ. Năng lượng hủy diệt liên tục bùng lên, lập tức đem những người này chấn thành hư vô.
Chỉ vài âm thanh kinh thiên động địa vang lên, số người tiến vào không gian Yêu hỏa ngay lập tức đã giảm đi hơn nửa. Vài kẻ may mắn còn sót lại đưa ánh mắt như si như dại nhìn xuống những cái hố khổng lồ hàng vạn trượng sâu toang hoác bên dưới biển dung nham. Bọn họ không một ai có thể nghĩ tới, đám Hỏa nô này lại còn có một chiêu tự bạo này...
Chín Hỏa nô, sáu tên tự bạo thành công, còn ba tên trong đó chưa kịp nổ đã bị ngay chính năng lượng khủng khiếp của sáu kẻ đi trước đánh cho tan thành tro bụi.
Bầu trời vạn dặm không một bóng mây. Đám người Tiêu Viêm đưa đôi mắt có chút dại ra nhìn về khoảng không vắng tanh. Nhất thời không khí chợt trở nên lặng ngắt, việc đám Hỏa nô tự bạo quả thật đã dẫn bọn họ đi một vòng ngang trước Quỉ Môn Quan.
"Tịnh Liên Yêu Hỏa kia quả thật quá tàn nhẫn đi, Hỏa nô Đấu Thánh mà nói tự nổ liền nổ. Thủ bút bậc này, dù là Hồn tộc hay Cổ tộc đều chẳng thể sánh bằng." Tiêu Viêm thở dài một hơi, lòng vẫn còn sợ hãi nói.
Đám người Huân Nhi một bên cũng gật đầu ra vẻ tán thành. Cường giả Đấu Thánh ai nấy đều là bảo bối, làm gì có kẻ nào điên cuồng tới mức đem bọn họ ra làm pháo hôi?
"Các vị, mau dốc sức giúp ta, đây chính là thời cơ phong ấn Yêu hỏa tốt nhất..."Trong khi đám người Tiêu Viêm còn đang vỗ ngực than thầm may mắn, thì nơi chiến trường trung tâm, một tiếng quát vang trời truyền ra. Chỉ thấy Điện chủ Hồn Điện tóc tai bù xù phóng vụt lên cao, bàn tay chợt vỗ vào hư không, một hắc ám đại trận khổng lồ liền xuất hiện trên bầu trời. Trung tâm của đại trận này đang tập trung vào Tịnh Liên Yêu Hỏa bên dưới.
"Không ngờ lại là Thiên La Phong Ma trận..!"Nhìn hắc ám đại trận trên bầu trời, Huân Nhi nhất thời kinh ngạc hô lớn. Cứ xem sắc mặt của nàng, hiển nhiên đây là một đại trận có danh tiếng không nhỏ.
"Được..!"Đối với hắc ám đại trận này hiển nhiên đám người Cổ Nam Hải cũng có chút nhận thức. Nhưng bây giờ nguy cơ rình rập trước mắt, bọn họ cũng không thèm quản gì nữa, chỉ suy nghĩ thật nhanh rồi hung hãn rống lên đáp ứng. Lập tức sáu đạo năng lượng bàng bạc hùng hậu như đại hải từ khắp các nơi ùn ùn xông lên, chạy thẳng vào trong đại trận.
"Vút!"Được những dòng năng lượng mênh mông kia giúp đỡ, Điện chủ Hồn Điện khuôn mặt có chút nhợt nhạt, hai tay vội vàng biến đổi thủ ấn. Đại trận chợt rung lên, một luồng sáng cực lớn chứa đầy những văn tự huyền ảo đen tuyền từ trung tâm đại trận lao vút ra, nhanh như chớp phóng xuống thân thể Tịnh Liên Yêu Hỏa.
"Thiên La luyện hỏa, hóa thành bản nguyên..!"Điện chủ Hồn Điện lơ lửng trong không trung, trên khuôn mặt ẩn hiện nét cuồng nhiệt, ánh mắt không dấu nổi sự tham lam nhìn xuống Tịnh Liên Yêu Hỏa sắp bị luồng sáng bắn trúng. Lần này Yêu hỏa kia có chạy đằng trời...