Vì vậy, đây là ưu tiên hàng đầu của Tổ đình trước mắt, hiển nhiên sẽ mất một thời gian để ổn định lại, tự nhiên sẽ không có người nào lo lắng đến một chủ thành ở nơi vắng vẻ như thành Gia Lý.
Sau khi có được những thông tin này, Đường Tam và Mỹ công tử đồng ý tiếp tục để Vương Phi quản lý thành Gia Lý, đối ngoại nói rằng nàng sẽ bế quan. Sau đó, Đường Tam sẽ mang nàng đến hải ngoại, đi xem xét tình hình di dân hiện tại. Đồng thời để Tô Cầm trở về Tổ đình, liên hệ với tổ chức Cứu Thục, âm thầm dẫn dắt nhân loại về thành Gia Lý để tiếp tục đưa thêm càng nhiều nhân loại di dân ra hải ngoại. Phương thức cũng đơn giản, là mua sắm nô ɭệ thông qua các thương đội. Cố gắng hết sức không bị Tổ đình phát hiện.
Hơn nữa phải mua một cách phân tán, thậm chí phải đến Nhật Thần Đế Quốc bên kia để mua. Dù sao, mua bán nô ɭệ nhân loại là chuyện vô cùng phổ biến.
Nô ɭệ mua được cũng không di chuyển về thành Gia Lý ngay, mà thành lập khu định cư ở nhiều nơi khác nhau trên Yêu Tinh Đại Lục. Ưu điểm là không bị chú ý. Đợi đến khi số lượng đạt đến mức độ nhất định thì Đường Tam sẽ tự mình đến đó, bố trí truyền tống trận cỡ lớn, thông qua truyền tống di chuyển đến thành Gia Lý bên này, hơn nữa lập tức ra biển.
Như vậy, cho dù Tổ đình có giám sát đến đâu cũng không biết những nhân loại này đã đi đến chỗ nào.
Đổi lại là trước kia, truyền tống cự ly xa nhiều người như vậy Đường Tam không làm được, nhưng theo hắn đột phá thành Thần, hơn nữa Thời Không Đạo Tiêu luyện hoá thành Thần Khí bổn mạng thứ hai thì hắn đã có thể làm được. Thời Không Đạo Tiêu sẽ theo hắn trưởng thành mà tăng lên. Với sự tồn tại của Hỗn Độn Lam Ngân Hoàng, tốc độ phát triển của Đường Tam còn kinh người hơn cả Mỹ công tử.
Ở bên tổ chức Cứu Thục có Tô Cầm phối hợp là được, Đường Tam thì ẩn trong bóng tối, cho dù ở trong tổ chức cũng không bại lộ. Dù sao hiện tại Mỹ công tử, Tô Cầm và Trương Hạo Hiên đều là cao tầng trong tổ chức, nhất là khi Mỹ công tử báo cáo công tác thành công, trở thành một đời Thành chủ thì có thể nói bây giờ, nàng là người có quyền thế nhất trong tổ chức, mệnh lệnh của nàng đương nhiên rất được tôn trọng. Hiện tại nhân loại bắt đầu di dân ra hải ngoại, những công lao này tự nhiên đều rơi trên người Mỹ công tử. Thực sự biết được tồn tại của Đường Tam trên thực tế cũng chỉ có rất ít người đã từng ở học viện Cứu Thục mà thôi.
Sau khi sắp xếp xong những việc này, Đường Tam trước tiên truyền tống đưa Tô Cầm đến khách sạn Bạch Hổ. Khi Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đến, cha con bọn họ gặp nhau thì Đường Tam truyền tống rời đi. Suy cho cùng, hắn cũng rất xấu hổ khi nhìn thấy nhạc mẫu tương lai thất thố trước mặt lão nhân gia.
Ngân quang lập loè, Đường Tam xuất hiện trong gian phòng lớn của Thành chủ thành Gia Lý.
Mỹ công tử vẫn ở đó chờ hắn, nhìn thấy hắn trở về liền vội vàng tiến đến, "Sao rồi? Mẹ ta và ông ngoại đã gặp mặt chưa?"
Đường Tam gật đầu, nói: "Sau khi Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đến ta mới rời đi, yên tâm, bọn họ là cha con, tất cả ngăn cách lúc trước khi gặp mặt đều sẽ khác. Ta nhìn thấy a di nhào vào lòng ông ngoại nàng thì mới trở về. Sau đó ta không nhìn, tránh để a di lúng túng."
Mỹ công tử nhẹ nhàng thở ra, hào hứng nói: "Thật tốt quá. Đây là một trong những khúc mắc lớn nhất trong lòng mẹ. Ta thật sự vui vẻ khi mẹ có thể hoà giải với ông ngoại. Những năm qua kỳ thật người vẫn luôn không vui vẻ, chỉ khi ở cùng ta mới cao hứng hơn một ít. Nhưng ta biết tâm trạng của người chưa lúc nào tốt. Một là vì áy náy và nhớ ông ngoại, hai là ..."
Nói đến đây, nàng dừng lại một chút rồi mới tiếp tục nói: "Trước kia ta cho rằng mẹ và cha có quan hệ không tốt nên mới như thế, vì vậy trong lòng ta luôn có khúc mắc với cha. Hiện tại ta mới hiểu được, hoá ra không phải vì cha, mà là vì hắn."
Đường Tam thở dài một tiếng, nói: "Chuyện của cha mẹ thì hãy để bọn họ tự mình giải quyết. Hận ý của a di với Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng không dễ dàng giải trừ. Hiện tại a di đã ở Tổ đình, khoảng cách giữa bọn họ rất gần. Nếu Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng có lòng thì nhất định sẽ cố gắng hết sức hoá giải ân oán đó. Dù nói như thế nào, bọn họ đã có nàng, đã có hài tử là cầu nối tình thân máu mủ này, hy vọng bọn họ có thể giải quyết trong tương lai."
Mỹ công tử khẽ gật đầu, nói: "Dù mẹ làm thế nào ta đều ủng hộ người. Chúng ta cũng xuất phát sao? Đi hải ngoại?"
Đường Tam mỉm cười gật đầu, kéo nàng đến trước người mình, ôm nàng vào trong ngực.
"Đi, dẫn nàng đi xem thế giới của chồng nàng."
Không chờ Mỹ công tử phản đối cách xưng hô của hắn, sau đó, không gian bắt đầu vặn vẹo, vầng sáng yên lặng bao phủ bọn họ ở bên trong, trong tích tắc, Mỹ công tử đã ngửi thấy mùi biển.
Khi Đường Tam và Mỹ công tử xuất hiện thì đã ở trên bờ đảo Nguyệt Nha. Gió biển nhẹ nhàng thổi tới, mang theo mùi biển độc nhất vô nhị. Hít lấy hương vị biển rộng, Đường Tam cảm thấy lỗ chân lông trên toàn thân đều giãn ra.
Nơi này là lĩnh vực của hắn, tu luyện trên biển rộng đối với hắn là tốt nhất. Đồng thời, hắn có thể thi triển uy năng của Thần Vị, ân huệ toả khắp chúng sinh!
Bằng Thần Vị của mình, hắn có thể chúc phúc cho toàn bộ biển rộng, sẽ mang đến lợi ích cho tất cả sinh vật và hệ sinh thái trong biển rộng. Mà tất cả sinh vật biển sẽ mang đến cho hắn tín ngưỡng lực.
Nếu như nói ở Tổ đình hắn có thể chạy trốn khi đối diện với Hoàng Giả thì ở trên biển rộng, cho dù Hoàng Giả đến đây hắn cũng có lực đánh một trận, bởi vì hắn chính là Hải Thần!
Đường Tam nắm tay Mỹ công tử, nhìn biển rộng mênh mông bát ngát, nói khẽ: "Ta đã trở về."
Mỹ công tử quay đầu nhìn hắn, đột nhiên, nàng nhìn thấy một tầng quang huy từ người hắn toả ra ngoài, dường như không có màu sắc thực sự, nhưng trong chớp mắt này, trên người hắn có ánh sáng.
Trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ biển rộng dường như đã sáng lên. Lấy thân thể Đường Tam làm trung tâm, sóng biển vốn mãnh liệt đột nhiên trở nên yên lặng, chỉ có gợn sóng nhu hoà. Quang mang từ trên người Đường Tam toả ra bốn phía, nở rộ ra bên ngoài.
Trong chớp mắt này, cho dù mặt trời trên cao cũng ảm đạm biến sắc, vào giờ khắc này, Mỹ công tử mới hiểu được thế giới của Đường Tam là như thế nào.
Nam nhân bên người nàng rõ ràng không thay đổi, nhưng lại có cảm giác cao lớn nối liền thiên địa. Biển cả mênh mông bát ngát, làm cho người ta khiếp sợ lúc này đây dường như đã trở thành một bộ phận của hắn. Những gì nhìn thấy và cảm thấy đều là khí tức của hắn.
Hải Thần trở về, ân huệ toả khắp chúng sinh!
Đường Tam chậm rãi nhắm mắt lại, trên trán, quang văn Hoàng Kim Tam Xoa Kích sáng lên.
Quang ảnh màu vàng cực lớn xuất hiện sau lưng hắn, hoá thành bộ dáng Hải Thần cao lớn sừng sững.
Bầu trời biến thành màu vàng, biển rộng trở nên trong suốt. Khí tức Hải Thần lập tức nhảy vào trong biển rộng.
Khí tức Hải Thần bắt đầu lan ra phương xa, tất cả sinh vật biển, chỉ cần cảm thụ được phần khí tức này đều quay đầu lại, hướng về đảo Nguyệt Nha lạy xuống.
Hải Thần sở tại, phúc trạch miên trường (phúc lành dài lâu).
Tay trái Đường Tam nắm tay Mỹ công tử, tay phải nâng lên, Hải Thần Tam Xoa Kích màu vàng rực rỡ rơi vào trong tay hắn. Thanh âm của hắn bình thản nhưng tràn đầy khí tức kỳ dị.
"Hôm nay, Đường Tam trở về vị trí cũ, phát hạ chí nguyện to lớn. Hải Thần hàng lâm, ân huệ tỏa khắp chúng sinh, nguyện Vô Tận Lam Hải không còn ôn dịch!"
Lời vừa nói ra, quang văn Hoàng Kim Tam Xoa Kích lập tức toả ra quang mang sáng chói, một đạo kim quang bỗng từ Hải Thần Tam Xoa Kích phóng lên trời. Bầu trời đã biến thành màu vàng lập tức tách ra nghìn vạn đạo quang huy, chiếu xuống Vô Tận Lam Hải.
Biển rộng bỗng vô tri vô giác thay đổi một cách kỳ lạ.