Trong quá trình tu luyện, cảm giác tinh thần của Mỹ công tử vô cùng rõ ràng, nàng có thể thấy được Tinh Thần Chi Hải của mình đang lớn mạnh, cho đến lúc này nàng mới hiểu được, thì ra trước Thần cấp, Tinh Thần Lực có thể cường hoá Tinh Thần Chi Hải đến trình độ như vậy. Khó trách Tu La lại mạnh như thế, Tinh Thần Lực của hắn đã sớm đạt đến trình độ này rồi sao? Đó chính là Thần Thức sao? Dưới sự quán chú năng lượng từ Thánh Diễm Đao, tinh thần hạch tâm của mình đã phát sinh thuế biến, đã khác trước rất nhiều.
Mà ở giữa tinh thần hạch tâm, Thánh Diễm Đao đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một thanh tiểu kiếm màu đỏ lơ lửng ở nơi đó.
Lúc đầu, nó chỉ là một chút tàn ảnh, nương theo Thánh Diễm Đao dung nhập, lại có thêm năng lượng kỳ dị từ bên ngoài bổ sung, nó dần trở nên rõ ràng hơn, biến thành chuôi tiểu kiếm màu đỏ này. Trong khoảnh khắc khi thanh tiểu kiếm sinh ra, nó đã biến thành trung tâm Tinh Thần Chi Hải của Mỹ công tử. Khi ý thức của Mỹ công tử rót vào trong đó, có thể lờ mờ cảm thấy ở một nơi xa xăm, dường như có một tồn tại cực kỳ đáng sợ đang giao hoà với khí tức của thanh kiếm màu đỏ. Sự tồn tại đáng sợ đó đối với mình tràn đầy hương vị ôn hòa cùng thân mật, và bản thân mình đã thiết lập một kết nối giống như cây cầu với nó thông qua thanh tiểu kiếm màu đỏ kia. Đó hẳn là Thần Khí siêu cấp mà Tu La nói.
Tu La thật sự là một người rất thần kỳ, hắn sao lại có nhiều đồ vật như vậy, có nhiều thần kỹ như vậy, ngay cả Thần Khí siêu cấp cũng có.
Nếu không phải có huyết thệ, Mỹ công tử có lẽ sẽ còn hoài nghi hắn, nhưng có huyết thệ trói buộc, Tu La sẽ khó có khả năng làm chuyện gây bất lợi với nàng, cho nên, nàng tin tưởng hắn.
Lần này tới Tổ đình, sau khi ở cùng hắn một chỗ, tu vi của nàng có thể dùng từ tiến triển cực nhanh để hình dung. Mỹ công tử thậm chí còn cảm thấy, dù hiện tại mình trực tiếp trùng kích Thần cấp thì khả năng thành công hẳn là rất lớn. Tu vi huyết mạch chi lực của nàng dù chưa đến Cửu giai đỉnh phong nhưng Tinh Thần Lực thật sự quá mạnh, đủ để đền bù khoảng thiếu hụt về tu vi. Chỉ là, Tu La nói với nàng, nhất định phải áp chế tu vi, muộn một chút hẵng đột phá, như vậy thì trong quá trình độ kiếp mới thu được chỗ tốt lớn nhất.
Điều này Mỹ công tử nhớ rất rõ, hơn nữa nhất định sẽ làm theo.
Nàng muốn nhìn một chút tướng mạo của hắn như thế nào.
Mỹ công tử vô thức nghĩ đến vào thời khắc cuối cùng khi kết thúc trận đấu, hắn kéo tay nàng vẽ lên vòng tròn kia. Đó mới là chân lý của Thiên Chi Huyền Viên! Lúc trước nàng không rõ đó là lực lượng như thế nào, nhưng hiện tại khi đã có Thần Thức, nàng mơ hồ biết được lúc ấy, trong sức mạnh khi Tu La vận dụng tuyệt đối có bóng dáng của Thần Thức.
Hắn vậy mà đã sớm có được Thần Thức, hắn so với tưởng tượng của mình còn cường đại hơn nhiều. Nàng vô thức nhớ đến khi mình được Thiên Cơ Linh nhận thức đã hình thấy hình ảnh kia, mình cao cao tại thượng đứng trên cao ra mắt vạn chúng, mà hắn thì ở bên người mình.
Ca, vì sao ngươi lại tốt với ta như vậy?
Còn câu chuyện mà Đường Tam kể, về sau chàng trai và cô gái như thế nào?
Sắc trời dần tối xuống, Đường Tam và Mỹ công tử đã tu luyện từ buổi sáng khi kết thúc tranh tài, kéo dài tới tận tối.
Khổng Tước Đại Yêu Vương vẫn chờ bọn họ ở bên ngoài. Sau khi bình tĩnh lại, hắn hiểu được cách làm của Đường Tam rất đúng. Nếu tuỳ tiện rời đi, nhất là đi ngay sau thi đấu thì sẽ bị địch nhân nhằm vào.
Đã có buổi trưa hoà hoãn, ngược lại sẽ khiến đối phương nghĩ không ra.
Thần Thức của Hoàng Giả tất nhiên là cực kỳ cường đại, nhưng ở trong Tổ đình có nhiều Hoàng Giả như vậy, bọn họ có thể tuỳ tiện dùng Thần Thức quét hình sao.
Kẻ địch không thể đợi lâu như vậy, bên kia không có động tĩnh gì, nhất định là đoán được bọn họ chưa rời đi, nhưng cho dù muốn rời đi, bọn họ cũng phải đối mặt với thiên la địa võng. Chỉ là không biết địch nhân của bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu người.
Khi Khổng Tước Đại Yêu Vương đang nghĩ đến đủ loại biện pháp đối phó thì năng lượng ba động trong phòng tu luyện biến mất. Hắn quay đầu nhìn lại, thấy quang mang trong đó đã thu liễm.
Đường Tam và Mỹ công tử cùng đi ra. Không biết vì sao, khi Khổng Tước Đại Yêu Vương nhìn thấy bọn họ thì rõ ràng cảm giác được hai người đều đã khác lúc trước.
Nhất là con gái, sâu trong mắt nàng có hồng quang loé lên. Hồng quang kia khiến hắn cảm giác tim đập có chút nhanh.
Đường Tam hướng Khổng Tước Đại Yêu Vương gật đầu, nói: "Thành chủ, chúng ta chuẩn bị rời đi."
Khổng Tước Đại Yêu Vương gật nhẹ đầu, nói: "Ngươi có ý kiến gì không?"
Đường Tam nói: "Thỉnh ngài hãy để Linh Tê thương hội mang tới ít đồ, ta muốn bố trí một pháp trận để tăng cường năng lực truyền tống của ngài. Chúng ta cố gắng truyền tống tới một chỗ rất xa ở lần đầu tiên, sau đó lại tiếp tục truyền tống. Nếu có thể một lần phá vòng vây thì đó là kết quả tốt nhất."
Khổng Tước Đại Yêu Vương nhẹ gật đầu, nói: "Được. Ngươi cần gì?"
Đường Tam lập tức viết một danh sách, Khổng Tước Đại Yêu Vương tức thì liên hệ với Linh Tê thương hội để xử lý.
Đường Tam để Mỹ công tử nghỉ ngơi trước, sau đó tạo một khoảng đất trống trong phòng khách, vận chuyển huyết mạch chi lực, khắc hoạ lên đó.
Vầng sáng màu bạc dung nhập vào mặt đất, vạch ra những đường cong kỳ lạ.
Khi Khổng Tước trở về sau khi giao phó cho Linh Tê thương hội thì thấy Đường Tam đang khắc hoạ những đường cong này.
Đường Tam rõ ràng đang vận dụng huyết mạch chi lực đến từ Khổng Tước Yêu tộc!
Nhìn Đường Tam, Khổng Tước Đại Yêu Vương biểu lộ có chút kỳ dị, tuy rằng hắn sớm đoán được một chút, nhưng khi Đường Tam không cố kỵ mà sử dụng Khổng Tước Biến vẫn làm vị Khổng Tước Đại Yêu Vương này có cảm giác kỳ quái.
Hắn sao lại làm được? Vì sao hắn có được nhiều huyết mạch như vậy? Sư Hổ Biến, Kim Bằng Biến, Khổng Tước Biến, có huyết mạch nào không phải là cường đại? Có phải hắn còn những huyết mạch chi lực khác hay không? Nhưng hiện tại đang là lúc khẩn cấp, không phải lúc để hỏi thăm, cho nên Khổng Tước Đại Yêu Vương không hỏi, chỉ ngồi xuống yên lặng nhìn xem.
Càng xem hắn lại càng kinh ngạc, bởi vì hắn hoàn toàn không hiểu được pháp trận Đường Tam khắc hoạ có ý nghĩa gì. Pháp trận này cực kỳ phức tạp, bởi vì nó sử dụng huyết mạch chi lực thuộc tính không gian đến từ Khổng Tước Yêu tộc nên hắn mới cảm nhận được một chút. Chỉ là nhìn như vậy, hắn lại có cảm giác lý giải của mình về không gian được tăng cường.
Có thể có tác dụng dẫn đạo và chỉ điểm mình, điều này có ý nghĩa như thế nào? Có nghĩa là, bản thân pháp trận này có lý giải không gian còn ở trên mình. Người trẻ tuổi này rốt cuộc làm được như thế nào? Làm sao có thể?
Vẻ mặt Khổng Tước Đại Yêu Vương càng trở nên phức tạp, đặc biệt là ánh mắt khi nhìn Đường Tam.
Điều này quả thực khiến Khổng Tước Đại Yêu Vương chấn kinh. Đây mới là năng lực chân chính của Đường Tam sao?
Tuy rằng Khổng Tước Đại Yêu Vương đã đánh giá Đường Tam rất cao, nhưng bây giờ hắn mới hiểu được, hoá ra mình vẫn không hiểu người này, đối phương so với tưởng tượng của mình còn cường đại hơn.
Mỹ công tử cẩn thận quan sát, đồng thời yên lặng cảm nhận được những thay đổi trong Tinh Thần Chi Hải của mình, thích ứng với sự tồn tại của Thần Thức.
Thần Thức xuất hiện khiến ánh mắt nàng có chút mơ hồ. Mỗi khi nàng rót ý thức của mình vào thanh tiểu kiếm đang ở trung tâm Tinh Thần Chi Hải thì mơ hồ có thể nhìn thấy một chút hình ảnh, nhưng chúng cũng không rõ ràng. Nàng mơ hồ cảm giác được những hình ảnh này có quan hệ với nàng, bởi vì khi nhìn thấy chúng, ý thức của nàng vô thức sẽ bị ảnh hưởng.