Nếu chỉ dùng thực lực liều mạng, trừ phi Đường Tam không tiếc tất cả thi triển hết các loại huyết mạch, cộng thêm Mỹ công tử toàn lực ứng phó mới có được một chút cơ hội chiến thắng. Mà khả năng lớn là lưỡng bại câu thương, thậm chí khả năng thua trận cũng không hề nhỏ.
Trong tình huống như vậy, chính diện chiến đấu là không khôn ngoan. Vì vậy, suy nghĩ trong lòng thay đổi thật nhanh, cuối cùng Đường Tam đã nghĩ ra một chiến thuật.
Hắn lợi dụng chính là tư duy quán tính của người dự thi. Bình thường khi hai bên mới bắt đầu trận đấu, trong tình huống thực lực không kém quá nhiều, lựa chọn ổn định cục diện, thăm dò rồi tấn công là chuyện thường xảy ra, cơ hồ không ai nghĩ đến sẽ đi liều mạng. Nhưng hắn lựa chọn không tiếc tất cả cho đối phương một công kích cực mạnh.
Vì vậy lúc trước hắn nói với Mỹ công tử, để nàng ở trên tuyến phòng ngự của đối phương mở ra cho mình một khe hở không gian, để cho mình có cơ hội xông vào.
Sau đó hắn đem Kim Bằng Biến cùng Sư Hổ Biến tăng lên cực hạn, toàn lực chém ra một kích.
Hắn toàn lực thi triển Kim Sí Phi Phong Trảm mà không để ý đến sức thừa nhận của đôi kim sí, hơn nữa, hắn còn đem Âm Dương nhị khí quán chú trong đó.
Một kích này có thể nói là một kích mạnh nhất mà Đường Tam có thể phát ra đến thời điểm hiện tại, là một kích không để ý đến thân thể của mình, đem toàn bộ năng lực thôn phệ cùng bài xích thi triển ra.
Luận tu vi, hắn khẳng định không bằng tuyển thủ Phong Long tộc. Người ta là huyết mạch đỉnh cấp, có thực lực Cửu giai đỉnh phong. Nhưng nói về liều mạng, lần này là hắn có chủ ý, còn đối phương chỉ vội vàng ứng chiến nên khẳng định là không bằng hắn. Tất cả đều diễn ra quá nhanh.
Tuyển thủ Phong Long tộc và tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng mặc dù đều đánh giá rất cao Đường Tam cùng Mỹ công tử, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến đối phương có thể uy hiếp được mình. Dù sao bọn họ cũng là tuyển thủ hạt giống, là tổ hợp tinh anh được Long tộc cùng Phượng tộc cố ý chọn ra để dự thi.
Phong hoả hỗ trợ là năng lực hạch tâm của bọn họ, gió giúp nhóm lửa, mà lửa làm cho gió mạnh hơn. Cả hai phối hợp, hình thành lốc xoáy gọi là Phong Hoả Cương Khí, có đủ uy lực để dời núi lấp biển.
Khi trận đấu mới bắt đầu bọn họ đã có kế hoạch, vừa lên đã thi triển Phong Hoả Cương Khí để phòng ngự cùng khống chế, tiến hành áp chế đối thủ, không cho Đường Tam bất kỳ cơ hội nào đến gần. Phong Hoả Cương Khí có thể phong toả không gian, không để cho Mỹ công tử phát huy năng lực truyền tống. Bằng vào thực lực áp chế đối thủ đồng thời bổ sung cho nhau, bọn họ hoàn toàn tự tin có thể đánh bại đối thủ trong thời gian ngắn, xác lập vị trí đứng đầu tiểu tổ.
Nhưng mà bọn họ tuyệt không nghĩ tới, Mỹ công tử vậy mà chưởng quản Thần Khí trấn tộc của Khổng Tước Yêu tộc, Thiên Cơ Linh. Dưới sự thôi động của nàng, Thiên Cơ Linh cưỡng ép mở ra một khe hở trên Phong Hoả Cương Khí, mà Tu La kia nhờ khe hở này, toàn lực thi triển xả thân kỹ, không tiếc bản thân bị thương, cưỡng ép xông vào Phong Hoả Cương Khí. Đối mặt với lực lượng cuồng bạo trong nháy mắt, lại không có Phong Hoả Cương Khí bảo vệ và không đề phòng bất ngờ, tuyển thủ Phong Long tộc trực tiếp mất đi sức chiến đấu.
Một đổi một! Đây chính là trực tiếp đổi quân.
Biến hoá như vậy làm các đại quý tộc ở ghế khách quý đều đứng lên. Người chân chính nhìn thấy ảo diệu trong đó không khỏi than thở, cách nhìn Đường Tam cũng có cải biến rõ ràng.
Nếu như nói trước đó Đường Tam không ngừng chiến thắng cường địch còn có phần may mắn, ít nhất trong mắt người xem là như vậy, nhưng lần này chính là lôi đình vạn quân. Hắn thể hiện ra, dù là lực bộc phát hay sự quả quyết, phán đoán tinh chuẩn đều khiến những quý tộc này không khỏi sợ hãi và thán phục. Ngay cả ánh mắt của Khổng Tước Đại Yêu Vương cũng có phần rung động. Bởi vì hắn biết, nếu đổi lại là mình cũng không có khả năng làm tốt hơn Tu La.
Phải biết rằng, xông vào Phong Hoả Cương Khí có nguy hiểm rất lớn, nếu vết nứt không gian do Mỹ công tử tạo ra kéo dài thêm trong chốc lát thì Đường Tam rất có thể sẽ bị cương khí nghiền nát. Sức bùng nổ của Long Phượng, cho dù là cường giả Thần cấp cũng không chịu nổi.
Nhưng hắn vẫn bình thản như vậy, tựa hồ tất cả đều nằm trong phán đoán của hắn. Thiên Cơ Linh tuy mạnh, nhưng Mỹ công tử không có tu vi Cửu giai đỉnh phong, đối phương lại là hai cường giả liên hợp. Trên thực tế, vết nứt không gian nàng chém ra có hạn, cũng không thể xâm nhập bên trong Phong Hoả Cương Khí. Cho nên khi Đường Tam xông vào thì Phong Hoả Cương Khí bên trong đều do hắn phá vỡ, lực trùng kích mạnh thế nào có thể tưởng tượng được. Trên khán đài, Sư Hổ Kiếm Thánh cũng ở đó, mỗi lần thi đấu hai người hắn đều tới quan sát, xem xong tranh tài của Đường Tam cùng Mỹ công tử thì rời đi.
Hắn nhìn Đường Tam phát động một kích xả thân rồi bộc phát thì hai mắt không khỏi toả sáng, dùng sức nắm chặt tay mình.
Kỳ thật hắn vẫn luôn rất chú ý đến đối thủ của mình. Tên tuyển thủ Phong Long tộc mà Đường Tam làm trọng thương chính là đối thủ mà hắn sẽ đối mặt trong vòng thi đấu cá nhân tiếp theo. Thực lực của người này hắn biết rõ, hắn cũng không có lòng tin chiến thắng đối phương, lại không ngờ rằng, hôm nay Đường Tam trực tiếp giải quyết giúp hắn chuyện này.
Cái gì là thực lực? Đây chính là thực lực tuyệt đối. Không chỉ là tu vi, còn là kinh nghiệm chiến đấu, nhận thức, khả năng nắm bắt thời cơ đều có quan hệ mật thiết với nhau. Riêng điểm này, Đại Miêu tự nhận không bằng. Hắn không cho rằng mình có thể làm tốt hơn Đường Tam, thậm chí ở trước mặt đối thủ như vậy, hắn ngay cả cơ hội để làm cũng không có.
Trên đài thi đấu.
Đường Tam nhìn tuyển thủ Phong Long tộc bị thương nặng, Phong Hoả Cương Khí cũng theo đó biến mất, chỉ còn lại hai nữ tuyển thủ đỡ đồng bạn của mình.
Trong mắt tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng tràn ngập lửa giận, tuyển thủ Phong Long tộc bị thương vô cùng nghiêm trọng, nếu như Long tộc không có sinh mệnh lực cường đại thì chỉ sợ hắn đã chết rồi. Càng đáng sợ hơn là, trong cơ thể hắn có một lực lượng đang tả đột hữu xung, huyết mạch chi lực cường đại của Phong Long tộc cũng không áp chế được, đến mức vết thương càng ngày càng nghiêm trọng, nếu không kịp thời cứu chữa thì chỉ sợ có nguy hiểm đến tính mạng.
Khi Đường Tam lựa chọn mục tiêu công kích thì đã khoá chặt tuyển thủ Phong Long tộc. Người này là nam, trước mặt nữ nhân đều có ý muốn bảo hộ. Bề ngoài nhìn qua hắn công kích nữ tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng, nhưng thực tế mục tiêu là tên Phong Long kia. Nguyên nhân rất đơn giản, năng lực thiên phú đáng sợ nhất của Bất Tử Hoả Phượng Hoàng chính là hồi sinh. Nếu nàng ta bị thương, đối phương sẽ không tiếc lấy tu vi làm đại giá để hồi sinh, khôi phục lại bảy tám phần năng lực. Vậy một kích này của hắn có tác dụng gì. Mà lúc này tổ hợp Long Phượng đã mất đi tuyển thủ Phong Long tộc, Đường Tam cũng bị trọng thương, cục diện liền biến thành Mỹ công tử Khổng Tước Yêu tộc đối đầu với tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng.
Đường Tam có lòng tin với thực lực của Mỹ công tử. Trong tay nàng có Thần Khí trấn tộc Thiên Cơ Linh, và nàng còn một huyết mạch cấp một cường đại khác là Bạch Hổ. Hai đại huyết mạch cộng thêm Thần Khí, nàng tuyệt sẽ không kém tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng. Hơn nữa, Đường Tam rất rõ tình trạng của tuyển thủ Phong Long tộc. Tranh tài không kết thúc, tuyển thủ không thể xuống đài tiếp nhận trị liệu, vậy phải xem tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng có để ý đến sinh mệnh của đồng bạn hay không. Thân thể tuyển thủ Phong Long tộc không thể so sánh với Hoàng Kim Mãnh Mã, cũng không có sinh mệnh năng lượng rót vào, nhiều nhất mười phút nữa hắn sẽ chết. Mà một khi Mỹ công tử cùng tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng chiến đấu thì không thể chỉ kéo dài mười phút.
"Nhận thua, cứu chữa cho hắn." Mỹ công tử được Đường Tam ra hiệu, lạnh lùng nói với tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng.
Trong mắt tuyển thủ Bất Tử Hoả Phượng Hoàng có chút do dự. Thanh âm của Mỹ công tử rất êm tai, nhưng cũng rất vang dội, tất cả người xem đều có thể nghe rõ.