Trình Tử Chanh hừ một tiếng, nói: "Ngươi không cản trở bọn ta là được. Gần đây ta cảm thấy mình tiến bộ không ít, vừa vặn thử nghiệm một chút."
Cố Lý cười hắc hắc nói: "Ta cũng vậy, ta hiện tại đã dần tìm thấy cảm giác rồi. Ta thấy phương hướng trong tương lai của ta là phát triển thành một đại sư chưởng khống thời gian, chân chính nắm giữ thời gian áo nghĩa."
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Ta sẽ vì các ngươi chế tác một chút ám khí, còn có trận bàn mới. Hai ngày tiếp theo các ngươi không đi leo núi, mọi người rèn luyện một chút, nắm giữ các sử dụng vũ khí mới này."
Vừa nghe có vũ khí mới, bốn người Vũ Băng Kỷ đều sáng mắt lên. Đường Tam xuất vật phẩm, tất nhiên là tinh phẩm a!
Hai ngày thời gian trôi qua rất nhanh, sắp đến lúc bước vào Địa Ngục Hoa Viên. Sáng sớm, năm người Đường Tam đã rời khỏi khách sạn, đi đến cửa hàng Linh Tê.
Hứa Tự Nhiên đã đợi ở đó, hắn đưa cho Đường Tam một chiếc nhẫn trữ vật, thấp giọng dặn dò vài câu, rồi đưa bọn họ lên xe ngựa.
Xe ngựa rất rộng rãi, nhưng cửa sổ lại đóng kín. Đây là quy củ, ai cũng không được biết lối vào Địa Ngục Hoa Viên ở chỗ nào.
Đoàn đội tham dự đoàn chiến Địa Ngục Hoa Viên sẽ được tập trung ở một chỗ, sau đó có người của Tổ đình đưa đến lối vào Địa Ngục Hoa Viên trong điều kiện bị phong bế Tinh Thần Lực.
Trong xe ngựa có năm bộ trang phục chỉnh tề, đều dựa vào dáng người của bọn họ mà làm nên.
Trang phục có màu đen, còn có một khăn trùm đầu, chỉ để lộ ra mắt, mũi và miệng. Mặc trang phục như vậy và đeo khăn trùm đầu sẽ không cách nào phân biệt được cái gì ngoài bộ dáng.
Đây là vì trước khi chiến đấu, mỗi người tham dự đoàn chiến Địa Ngục Hoa Viên đều không thể nhìn thấy tình huống của đối thủ, làm tăng thêm cảm giác thần bí.
Đường Tam gật nhẹ đầu với các đồng bạn, năm người nhanh chóng đổi trang phục dự thi. Nhìn mọi người không cách nào phân biệt lẫn nhau, khoé miệng Đường Tam cong lên. Với bọn hắn, đoàn chiến tiếp theo càng bí ẩn càng tốt.
Xe ngựa chạy đi một thời gian rất dài, trong quá trình đã dừng lại hai lần, nhưng không có bất kỳ âm thanh nào truyền đến. Trong xe ngựa có bốn khối pha lê tản ra quang mang mờ ảo làm không gian trong xe không quá mức tối.
Năm người đều nhắm mắt dưỡng thần, bảo trì lấy trạng thái tốt nhất.
Chạy được một lúc lâu sau, Đường Tam đột nhiên mở hai mắt ra, bởi vì hắn cảm nhận được một cỗ Tinh Thần Lực khổng lồ đang bao phủ bọn họ. Nói cách khác, bắt đầu từ lúc này, Tinh Thần Lực của bọn họ cũng không cảm nhận được tình huống từ bên ngoài.
Đường Tam một lần nữa nhắm mắt lại.
Lại qua nửa canh giờ, xe ngựa cuối cùng mới dừng lại. Tất cả ngăn cách ở thời khắc này tựa hồ biến mất, bên ngoài bắt đầu có âm thanh huyên náo truyền đến.
"Xuống xe!"
Đường Tam gật gật đầu với đồng bạn, rồi đi xuống xe ngựa trước.
Bên ngoài ánh nắng rạng rỡ, vì đi từ trong buồng tối ra nên mắt hắn hơi híp lại để thích nghi được với ánh sáng. Đồng thời, hắn cũng nhanh chóng quan sát tình huống xung quanh.
Trước mắt là một sơn cốc với các vách đá dựng đứng hai bên. Lúc này bọn họ đang đứng ở một thông đạo lớn giữa hai vách núi. Sơn cốc mở rộng về phía trước, mặc dù hai bên vách đá dựng đứng nhưng thực vật sinh trưởng rất tươi tốt.
Nơi này có khí tức sinh mệnh nồng đậm, nhưng không phải phân biệt các thuộc tính khác nhau, mà là dung hợp cùng một chỗ, càng giống khí tức sinh mệnh thành Gia Lý phiên bản tăng cường.
Lúc này trước sơn cốc có mười mấy cỗ xe ngựa tụ tập cùng một chỗ. Từng người từng người đều mặc quần áo đen, đeo khăn trùm đầu đang bước xuống xe.
Các đồng bạn tự nhiên đứng sau lưng Đường Tam. Bọn họ phát hiện, trên xe ngựa cũng không có người lái xe, dường như là nó tự động đi đến nơi này.
Hai tên có thân hình cao lớn không rõ chủng tộc đang canh giữ phía trước. Sở dĩ có thể phân biệt được họ với người tham dự là vì dù họ mặc cũng mặc trang phục đen, cũng đeo khăn trùm đầu nhưng trên đó lại có những đường vân màu đỏ.
"Mỗi người các ngươi đã được phát các thẻ số. Nhớ kỹ, không được đánh mất thẻ số. Nếu khi đi ra không có thẻ số chứng minh thân phận bản thân, gϊếŧ không tha." Một tên áo đen có đường vân đỏ lạnh lùng nói.
Thẻ số gắn cùng quần áo, năm người Đường Tam tất nhiên đều có. Thẻ số của bọn họ theo thứ tự là mười một đến mười lăm.
Những thẻ số này chắc chắn liên quan đến đánh cược ở Đấu Thú Tràng. Sau khi rời Địa Ngục Hoa Viên, ngươi cần giao thẻ số sớm nhất có thể để xác định thứ tự, đồng thời chứng minh thân phận của bản thân.
Đoàn chiến Tổ đình cần đảm bảo, mỗi đội dự thi đều có người bảo lãnh đằng sau và phải đặt một khoản tiền đặt cọc không ít. Khi toàn quân bị diệt, tiền đặt cọc sẽ không được trả lại, nhưng vẫn có nhiều thế lực sẵn sàng đảm bảo cho các đoàn đội tiến vào Địa Ngục Hoa Viên.
Chuyện này cũng giống như mua ngựa, đảm bảo cho một đội ngũ tiến vào thì cũng phải quen thuộc với tình huống của bọn họ, đối với đặt cược tự nhiên cũng có lợi. Hơn nữa, nếu đội ngươi đảm bảo còn sống đi ra thì ngươi sẽ nhận được một khoản ban thưởng gấp mấy lần số tiền đặt cọc ngươi bỏ ra.
Chỉ là, thế lực đảm bảo có rất nhiều, nhưng có thể tìm thấy người thích hợp tham chiến hay không thì không nói trước được.
Đường Tam đem thẻ số của mình đeo ở nơi ngực trái. Năm người bọn họ là một đoàn đội, ai treo số thẻ nào cũng không quan trọng. Treo thẻ số lên cũng giúp bọn họ phân biệt đồng đội của mình được dễ dàng hơn. Nhưng đây chỉ là lúc vừa mới đi vào. Nếu như từ bên trong đi ra, đồng đội bị gϊếŧ, thẻ số bị cướp đoạt lại là một chuyện khác, cũng không thiếu người mạo danh kẻ khác để gϊếŧ chết đối thủ.
"Nhập thông đạo." Kẻ áo đen đường vân đỏ chỉ sâu vào thông đạo.
Thông đạo đi thẳng về phía trước, xa xa có thể nhìn thấy cảnh vật có chút hư ảo. Trong lúc vô hình, nơi đó tự nhiên làm cho người ta cảm giác đầy áp bách. Dù sao, nơi này cũng là Địa Ngục Hoa Viên!
Các tổ dự thi khác đã bắt đầu đi vào thông đạo. Người có thể tới đây khẳng định đều biết rõ quy tắc. Trước khi tiến vào Địa Ngục Hoa Viên cấm tranh đấu, nếu không trực tiếp bị gϊếŧ chết.
Đi theo các đối thủ tiến về phía trước, khoảng hơn trăm mét sau, trong không khí truyền đến một âm thanh kỳ dị giống như là tiếng thút thít nghẹn ngào.
Những âm thanh này có vài phần ma mị, khiến cho người ta có cảm giác mê muội.
Đường Tam trước tiên phát hiện có gì đó không đúng, đồng thời hắn cảm thấy dưới ảnh hưởng của tiếng thút thít kia, Tinh Thần Lực của mình uể oải hơn, tư duy cũng chậm chạm theo.
Hắn không chống lại điều đó. Nơi này là lối vào Địa Ngục Hoa Viên, tất nhiên sẽ có cường giả Tổ đình quan sát, nếu lúc này hắn dẫn động Thần Thức để khôi phục thanh tỉnh, hậu quả liền quá dễ đoán.
Lại đi về phía trước ước chừng hơn mười phút, không biết đã đi bao xa, cảnh vật phía trước chợt sáng rõ.
Trong mơ hồ, Đường Tam cảm thấy bọn họ đã xuyên qua một cánh cửa lớn, sau cánh cửa đó là một thế giới hoàn toàn mới.
Đây là một thế giới phi thường kỳ diệu, ánh sáng và bóng tối đan xen, cảnh vật trước mắt cũng không quá rõ ràng, nhưng lại có cảm giác màu sắc sặc sỡ.
Nếu như chăm chú cẩn thận nhìn ngắm quang ảnh kia, tình thần thậm chí có loại cảm giác muốn trầm luân.
Đúng lúc này, thẻ số trước ngực tản mát ra từng tia nóng rực khiến cho người tham chiến bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ tỉnh lại.
Đường Tam nhận thấy người của đoàn đội khác nhau, thẻ số sẽ phát ra quang mang khác nhau. Thẻ số của năm người chiến đội Sử Lai Khắc tản ra vầng sáng màu xanh nhạt.
Trong chớp mắt tiếp theo, quang mang thế giới sặc sỡ kia bị bóp méo, sau đó hắn cảm giác một trận trời đất quay cuồng, giống như mình bị một thứ gì đó thôn phệ, không gian xung quanh kịch liệt biến hoá.
Quả nhiên là một không gian riêng biệt, một tiểu vị diện a!