Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

[Đấu La Đại Lục 3] Long Vương Truyền Thuyết

Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

----------------------------------------------

Đối với Diệp Tinh Lan, hắn vốn là một người ngang ngược! Hắn ăn nhiều như vậy mà còn nói ngược, thực sự là hết sức vô lý.

Ta không lọt được vào mắt hắn, hắn làm gì nhất định phải đi giao hảo? Hai bên vốn không cùng thuộc một đẳng cấp, chỉ là hai đường thẳng song song mà thôi.

Trong trường đấu, khí thế ngút trời. Nhóm thiếu niên bởi vì còn nhỏ, nên số lượng Hồn Hoàn nói chung cũng không cao, nhiều nhất bất quá chỉ là tam hoàn, lại là thi đấu 1 chọi 1, vì lẽ đó sân bãi cũng không hề lớn. Mỗi một sân thi đấu đường kính đều chỉ khoảng tầm 30 mét. Từng khối từng khối sân bãi liền nhau, các loại Võ Hồn, hồn kỹ luân phiên bắn ra, xem mà hoa cả mắt.

Đường Vũ Lân xem rất chăm chú, những người này rất có khả năng là đối thủ của hắn sau này. Hắn chỉ có nhất hoàn và một hồn kỹ, muốn chiến thắng đối phương cũng không hề dễ dàng.

Rất nhanh, bảng thi đấu thứ 2 đã kết thúc, đã đến phiên các tuyển thủ của bảng đấu thứ 3 ra trận.

Đường Vũ Lân liếc mắt nhìn thẻ số của mình, dựa theo kết quả rút thăm ngày hôm qua, hắn sẽ thi đấu ở sân số 36.

Sân thi đấu hình tròn, chung quanh có thiết bị phòng ngự bảo vệ, phòng ngừa uy lực của hồn kỹ phát tiết ra bên ngoài.

Đây vẫn là lần đầu hắn tham gia thi đấu kiểu này, bất quá, hắn cũng không có căng thẳng mấy. Dù sao, trải qua quá trình rèn luyện tại Thăng Linh Đài, hơn nữa bình thường còn thường xuyên thực chiến, hắn thậm chí còn có chút hưng phấn chờ mong. Đến tột cùng mình có thể đi được bao xa ở nội dung thi đấu cá nhân đây?

Đối thủ của hắn rất nhanh đã xuất hiện trên đài thi đấu, đó là một tên thiếu niên vóc người nhỏ gầy, nếu như chỉ từ vóc người mà xem, tựa hồ còn nhỏ hơn so với Đường Vũ Lân nữa. Hơn nữa, trong ánh mắt của hắn rõ ràng có chút hoang mang, có chút căng thẳng.

Mỗi một sân thi đấu đều có một vị trọng tài, chỗ họ bên này là một vị trọng tài trung niên.

"Quy tắc thi đấu hết sức đơn giản, các ngươi cố gắng hết sức sử dụng thủ đoạn công kích của mình, không cần kiêng kỵ, thời điểm thích hợp ta sẽ can thiệp để bảo đảm sự an toàn của các ngươi. Khi một bên chịu thua hoặc là mất đi năng lực chiến đấu, bên kia sẽ được tính là chiến thắng. Nếu thực lực cách biệt quá lớn, ta sẽ là người phán định. Các ngươi có 30 giây thời gian chuẩn bị; 5 giây cuối ta sẽ đếm ngược. Bắt đầu chuẩn bị!"

Trọng tài vừa dứt lời, ánh sáng dưới chân đối thủ của Đường Vũ Lân bắt đầu lóe sáng, hai vòng Hồn Hoàn xuất hiện. Hai Hồn Hoàn màu vàng đan xen rực rỡ.

Không phải còn những 30 giây sao? Động tác đầy coi thường của đối phương khiến Đường Vũ Lân mơ hồ, sớm thả Võ Hồn ra sẽ tiêu hao hồn lực đó! Hơn nữa, hắn như thế này là muốn biểu diễn Võ Hồn cho mình xem sao?

Võ Hồn của đối phương là một cây trường côn màu trắng bạc, bên trên có một con hắc long quay tròn, Bàn Long Côn, một loại Khí Võ Hồn không tầm thường.

Bất quá, có chữ “long”, vậy có phải là…

Đường Vũ Lân trong lòng hơi động. Hắn không hề e ngại số lượng Hồn Hoàn của đối thủ chút nào.

Đối thủ của hắn tựa hồ chợt ý thức được chính mình hơi sốt ruột, vội vàng đem Võ Hồn thu hồi, ánh mắt chăm chú nhìn Đường Vũ Lân.

"Năm, bốn, ba, hai, một! Bắt đầu!"

Theo tiếng đếm ngược của trọng tài, chân trái Đường Vũ Lân đột nhiên giẫm mạnh trên mặt đất, người đã như đạn pháo xông tới. Hắn không phải là Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư, nhưng lực bộc phát trong nháy mắt lại phi thường mãnh liệt, khoảng cách 30 mét, chỉ bước vài bước đã đến trước mặt đối phương.

Đối thủ của hắn cuống quít thả ra Võ Hồn của chính mình, Bàn Long Côn trong tay chỉa thẳng về phía trước, Hồn Hoàn dưới chân vậy mà không sáng lên, cho thấy hắn không hề phóng thích hồn kỹ.

Đối với tốc độ đột ngột của Đường Vũ Lân. Hiển nhiên khiến hắn sợ hết hồn. Hắn thật không phải là không muốn phóng thích hồn kỹ, mà là ở trong nháy mắt đó đã quên...

"Hừ!" Một tiếng hừ lạnh nổ vang trong tai, thiếu niên nọ chỉ thấy choáng váng như muốn ngất đi. Tiếp theo, hắn nhìn thấy Đường Vũ Lân giơ lên hữu quyền, Kim Lân nhấp nháy tỏa sáng, một áp lực khủng bố khó có thể hình dung chợt xuất hiện trong lòng hắn.

Hắn vốn đã căng thẳng, dưới áp lực của long uy bất thình lình xuất hiện, liền đặt mông ngã ngồi trên mặt đất.

Đường Vũ Lân khoát tay, hất rơi Bàn Long Côn, tay phải hóa thành trảo, tựa như định đập lên đỉnh đầu của hắn. Đương nhiên, hắn cũng không thực sự vỗ xuống, cũng không phóng thích Kim Long Trảo.

"Dừng lại!" Trọng tài hầu như trong chớp mắt đã đến trước mặt bọn họ, ngăn trở tay phải của Đường Vũ Lân. Đương nhiên hắn cũng cảm giác được Đường Vũ Lân cũng không hề phát lực.

"Kinh nghiệm thực chiến quá kém! Vậy mà cũng dám đăng ký tham gia thi đấu sao?" Trọng tài hướng về tên thiếu niên mặt trắng bệch đang ngồi dưới mặt đất mà nói.

"Ta…ta…có hồn kỹ rất mạnh, ta còn có thể..."

Trọng tài hừ lạnh một tiếng, "Trở về trước tiên rèn luyện thực chiến cho thật tốt rồi hãy trở lại đăng ký. Hồn kỹ mạnh hơn, cũng phải biết sử dụng mới phát huy được, ngươi có thể sao?"

Trận đấu kết thúc, vòng thứ nhất cuộc thi vòng loại, Đường Vũ Lân thắng.

Trọng tài khen ngợi hướng về hắn gật đầu, phân phát cho hắn một thẻ số mới, dùng để thi đấu vòng thi đấu thứ hai.

Từ đầu tới cuối, Đường Vũ Lân thậm chí ngay cả Võ Hồn cũng chưa hề phóng thích ra ngoài đã chiến thắng đối thủ.

Trải qua cuộc tranh tài này, sự tự tin của Đường Vũ Lân tăng lên nhiều, đối thủ tựa hồ cũng không quá cường đại như hắn tưởng tượng.

Trận đấu buổi sáng kết thúc, so với dự tính còn nhanh hơn, tiếp theo còn thi đấu tổ đội buổi chiều, vì vậy hắn đơn giản trực tiếp quay về lại khách sạn.

Lúc hắn trở lại, Tạ Giải cùng Cổ Nguyệt cũng đều đã trở về, Hứa Tiểu Ngôn thậm chí còn chưa từng rời khỏi khách sạn.

"Các ngươi thế nào?" Đường Vũ Lân hướng về Tạ Giải cùng Cổ Nguyệt hỏi.

"Đương nhiên là thuận lợi qua ải. Ngươi biết thực lực của tụi ta mà!" Tạ Giải có chút đắc ý nói.

Cổ Nguyệt cũng hướng về Đường Vũ Lân gật gật đầu.

Đường Vũ Lân cười nói: "Vậy xem ra ba người chúng ta đều thuận lợi vượt qua vòng thứ nhất, chúc mừng cả nhà!"

Cổ Nguyệt nói: "Mục tiêu của chúng ta không phải là quán quân sao? Thi đấu đoàn đội, chắc chắn chúng ta cũng sẽ chiến thắng."

Đường Vũ Lân cảm khái nói: "Kinh nghiệm thực chiến thật sự rất trọng yếu, đối thủ của ta là một tên nhị hoàn Đại Hồn Sư, nhưng hắn thậm chí hồn kỹ còn chưa kịp triển khai ra đã thất bại. Hắn tuy rằng có chút không phục, nhưng mà nếu đây là chiến trường, hắn chắc chắn đã tèo trên tay ta."

Cổ Nguyệt nói: "Quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả. Thực lực vốn là tổng hợp của tất cả mọi thứ, hồn lực, hồn kỹ đều chỉ là một phần trong đó. Hồn Sư dù mạnh mẽ đến đâu nhưng nếu chủ quan, cũng có thể bị tiểu hài tử dùng chủy thủ đâm chết. Vì lẽ đó thực chiến, phản ứng, cảnh giác,…đều phi thường trọng yếu."

Đường Vũ Lân cười nói: "Ta chỉ hi vọng là vòng kế tiếp không phải gặp ngươi là tốt rồi."

Cổ Nguyệt hơi sững sờ, cũng nở nụ cười, đúng đấy! Nàng làm sao lại mong muốn phải đánh với Đường Vũ Lân đây?

"Trạng thái của mọi người cũng không tệ, lão đại, buổi chiều tính sao đây?" Tạ Giải hướng về Đường Vũ Lân hỏi.

Đường Vũ Lân nói: "Ta xem năng lực của người dự thi cũng chênh lệch không đồng đều, chúng ta chỉ cần phát huy như bình thường là tốt rồi. Mọi người không cần sốt sắng, với thực lực bình thường của chúng ta, thông qua vòng một không thành vấn đề.”

"Ừm." Ba người kia đồng thời gật đầu.

Vũ Trường Không đã đi đâu đó, tới lúc gần thi đấu đoàn đội, người dẫn đội của bọn họ cũng không phải là Vũ lão sư, mà là thầy chủ nhiệm Long Hằng Húc.

"Bọn tiểu tử, đều đã chuẩn bị xong chưa?" Nhìn thấy mấy hài tử này, trên mặt Long Hằng Húc cũng không khỏi toát ra nụ cười.

Hắn đã đi thăm dò kết quả thi đấu sơ loại hôm nay, vốn cũng không nghĩ là mấy hài tử này tham gia thi đấu cá nhân, lại còn thuận lợi thông qua vòng thứ nhất. Đây tuyệt đối là một khởi đầu tốt.

Đương nhiên, hắn cũng không biết Đường Vũ Lân còn dự thi Đoán Tạo Sư nữa.

"Dạ đã chuẩn bị kỹ càng." Đường Vũ Lân thay mặt các bạn hồi đáp.

Long Hằng Húc gật đầu, "Tiếp theo phải xem các người phát huy thế nào. Không biết Vũ lão sư đã nói cho các ngươi biết hay chưa? Bởi vì nhân số ít, lại sử dụng phần lớn tài nguyên của học viện, lần thi đấu này, trên thực tế cũng là một lần sát hạch đối với Linh Ban các ngươi. Các ngươi có thể thu được thứ hạng càng cao, tương lai có thể nhận được tài nguyên đầu tư của học viện càng nhiều. Đường Vũ Lân, đặc biệt là ngươi, ngươi có biết ngươi đã sắp ăn đến nghèo học viện rồi không!? Vì lẽ đó, bọn nhỏ, phải cố gắng lên!"

Đường Vũ Lân gật gù, "Tụi con nhất định sẽ toàn lực ứng phó."

Vũ lão sư xưa nay đều không hề nói cho bọn họ biết những thứ này, nghe Long Hằng Húc nói xong, trong lòng hắn không khỏi xúc động. Vì bọn họ, Vũ lão sư nhất định đã phải chịu đựng áp lực không nhỏ. Biện pháp tốt nhất để báo đáp lão sư là gì? Thắng lợi!

Địa điểm thi đấu đoàn đội so với thi đấu cá nhân lớn hơn nhiều lắm. Sân thi đấu 3 đối 3 có đường kính 50 mét hơn.

Đối thủ của bọn Đường Vũ Lân đến từ một thành thị nhỏ gọi là Hải Dương Thành, là thành thị phụ cận của Thiên Hải Thành, quy mô so với Ngạo Lai Thành ban đầu của Đường Vũ Lân cũng không lớn hơn bao nhiêu; nhưng kinh tế thực sự tốt hơn nhiều, vì lẽ đó cũng có một toà trung cấp học viện.

Thi đấu đoàn đội 3 đấu 3 sở dĩ vốn không được coi trọng, một trong những nguyên nhân là do các học viện có thực lực đều lựa chọn hình thức thi đấu tổ đội 7 người. Chỉ có khi nhân số không đủ, hoặc là đã có đội chủ lực đăng ký nội dung 7 người, khi đó bọn họ mới phái học viên tham dự nội dung đấu 3 người.

Đây đều là do Long Hằng Húc nói cho bọn họ biết, Vũ Trường Không xưa nay chưa từng đề cập đến những thứ này.

Bất luận đối thủ là ai, đều phải chiến thắng! Đây là lý luận của Vũ Trường Không.

Bọn Đường Vũ Lân từ dưới sân quan sát các cuộc so tài, nhóm thiếu niên 3 đấu 3, tựa hồ cũng không có đối thủ nào đặc biệt mạnh mẽ. Quá trình thi đấu diễn ra có phần hơi tẻ nhạt.

"Lão đại, mấy cuộc so tài này nhìn kiểu nào cũng khiến ta thấy vô cùng buồn ngủ?" Tạ Giải có chút bất đắc dĩ nói.

Đường Vũ Lân nói: "Bởi vì ngươi vẫn chưa gặp được đối thủ mạnh. Nơi này chỉ là một điểm thi đấu thôi, tuyệt đối không nên coi thường. Lát nữa chiến thuật của chúng ta sẽ sắp xếp như thế này..." 
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!