Nam Thu Thu hiển nhiên không quá ưa thích Phong Lăng, nhếch miệng lên tiếng:
- Ăn no rồi lại lăn ra ngủ.
Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:
- Trước hết cứ để hắn ngủ đi, ở nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, tửu điếm bên này ngược lại càng an toàn hơn nhiều so với phía Bắc. Ngươi chờ một chút trực tiếp đi đến địa điểm đã định chờ ta. Sự tình bên này vừa kết thúc, liền sẽ đi qua tìm ngươi. Nhất định không thể hành động mù quáng. Ở trong đó chí ít có một tên hồn đạo sư cấp sáu hoặc cấp bảy, còn có mấy tên tà hồn sư trông coi. Một khi ngươi bại lộ, sự tình cứu mẫu thân của ngươi rất có thể liền sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Nam Thu Thu không chút do dự nói:
- Tốt, ta nghe theo ngươi. Tuyệt không liều lĩnh, nhất định chờ ngươi tới. Nếu như sau một ngày mà ngươi còn chưa tới, ta. . .
Ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị lại:
- Nếu như sau một ngày mà ta không tới, ngươi sẽ phải nghĩ tất cả phương pháp rời khỏi nơi này, cũng đừng nghĩ đến việc cứu người, bằng không mà nói, một điểm huyết mạch cuối cùng của Địa Long Môn cũng triệt để đoạn tuyệt ở chỗ này. Ngươi cho rằng đây là chuyện mà mẹ ngươi muốn nhìn thấy sao?
Ánh mắt của Nam Thu Thu dao động một chút, đột nhiên, nàng đột nhiên ôm lấy Hoắc Vũ Hạo, ôm hắn thật chặt:
- Chúng ta nhất định sẽ thành công, đúng không?
Cảm thụ được thân thể mềm mại của nàng run rẩy, Hoắc Vũ Hạo cuối cùng không nhẫn tâm đẩy nàng ra, nhẹ nhàng vỗ lên lưng nàng:
- Đúng vậy, chúng ta nhất định sẽ thành công. Hết thảy mọi thứ sẽ đi qua, hết thảy mọi chuyện đều sẽ khá hơn.
- Cảm ơn ngươi. Nếu như lần này có thể đem mẫu thân cứu ra, đem các đệ tử Địa Long Môn đều cứu ra. Về sau Đường Môn có chỗ cần giúp, Địa Long Môn chúng ta dù có xông pha khói lửa cũng không chối từ.
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, lên tiếng:
- Nha đầu ngốc, ngươi bây giờ là người của Đường môn, sao có thể đại diện Địa Long Môn nói chuyện đây.
Nam Thu Thu buông hắn ra, lui lại hai bước, một mặt bất mãn nói:
- Ngươi còn không lớn tuổi hơn ta đâu, không cần luôn luôn ra vẻ ông cụ non có được không. Vẫn chưa tới hai mươi tuổi mà lại như người bốn mươi vậy.
Đáy mắt Hoắc Vũ Hạo hiện lên một tia buồn vô cớ. Đúng a! Tâm lý của hắn lớn tuổi hơn người đồng lứa rất nhiều. Chuyện này cũng do khi hắn còn nhỏ tao ngộ bất hạnh, cùng về sau đối mặt các loại sự tình tạo thành. Nhưng đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn có thể bằng chừng ấy tuổi liền trở thành nhân vật chính của Đường Môn, mới có thể trở thành học viện Sử Lai Khắc thành viên trẻ tuổi nhất của Hải Thần Các, trước mắt chính là người duy nhất thực hiện thành công kế hoạch Cực Hạn Đan Binh.
- Đi thôi, chúng ta xuất phát.
Hoắc Vũ Hạo hít sâu một hơi, lại kiểm tra một chút trang bị trên người mình, hướng Nam Thu Thu kiên định nói ra.
- Tốt!
Nam Thu Thu đáp ứng một tiếng.
Hai người ra khỏi tửu điếm, sau đó nhanh chóng đi về hai phương hướng khác nhau.
Mục tiêu của Hoắc Vũ Hạo rất gần đây, cho nên, hắn đi ra không xa lập tức dừng bước, rẽ ngoặt, lập tức lặng yên tiến vào một đầu ngõ hẻm chật hẹp. Cho dù là hồn đạo khí tham trắc trên không, dưới tình huống không có hồn đạo khí tham trắc nhiệt năng phụ trợ, căn bản không có khả năng phát hiện hắn.
Thành Bắc, Hòa Thái Đầu đứng bên cửa sổ, một mực nhìn lấy sắc trời bên ngoài. Cách thời gian ước định đã càng ngày càng gần.
Bên ngoài cửa thành Nam, đã có bốn người sớm lẩn ra khỏi thành, lúc này đang lẳng lặng chờ đợi ngoài cửa thành Nam năm mươi dặm.
Số lượng hồn đạo khí tham trắc ở Nhật Thăng Thành nhiều lắm, còn có ngoại thành bố trí trận địa hồn đạo khí, khiến cho bọn hắn không thể tiếp cận quá gần. Bọn hắn cũng tương tự đang chờ đợi, chờ đợi thời cơ đến.
Sắc trời càng ngày càng tối, khí trời càng tối thì hiệu quả của hồn đạo khí tham trắc trên không cũng càng kém. Đương nhiên, theo thời đại tiến bộ, loại tình huống này cũng không có khả năng tiếp tục quá lâu. Một khi hồn đạo khí tham trắc trên không có thể cùng hồn đạo khí tham trắc nhiệt năng kết hợp, phương diện dò xét này liền có tiến bộ nhảy vọt.
Hết thảy sẵn sàng, thời gian cũng sắp đến.
- Bắt đầu!
Chỉ dẫn bằng tinh thần đột nhiên vang lên trong đầu Hòa Thái Đầu.
Hai tròng mắt vốn bình tĩnh của Hòa Thái Đầu lập tức trở nên nóng bỏng, tay phải vuốt lấy cái đầu trọc của bản thân, lập tức xoay người, đối mặt với đông đảo hồn đạo khí đã sớm chất đầy cả phòng.
Một luồng ánh sáng to lớn lóe lên trên mặt nhẫn ở tay phải của hắn, lập tức, một cái họng pháo màu đỏ sậm dài một mét, đường kính chừng mười phân đã nằm trong tay hắn.
Hòa Thái Đầu sải bước đi tới phía sau đã đến hồn đạo khí hình quả trứng cấp tám hoàn mỹ, đem ống pháo màu đỏ sậm trong tay chỉ vào nó.
Kết cấu của quán rượu này rất đơn giản, chỉ là một tòa nhà hai lầu nhỏ mà thôi. Mà gian phòng của bọn hắn chính là nằm trên cùng.
Hồng quang bỗng nhiên dâng lên vô thanh vô tức. Nóc phòng bị hồng quang từ họng pháo phun ra lập tức bốc hơi thành một cái động lớn, ngay cả một điểm tro bụi đều không rơi xuống.
Ánh sáng trong mắt Hòa Thái Đầu bỗng nhiên trở nên cuồng nhiệt, ống pháo trong tay nhanh chóng quét ngang, chỉ trong chốc lát, gian phòng có diện tích không nhỏ vậy mà hoàn toàn rộng mở, không còn bất luận cái gì che chắn. Mà đồng thời khi nóc phòng bốc hơi, đám "Sao biển" che giấu dao động hồn lực bên trong cũng rốt cuộc không che giấu được nơi này.
Hòa Thái Đầu nhanh chóng thu hồi ống pháo trong tay, đổi thành một cái mâm tròn, mà một khối kim loại tầm thường hình nửa vòng tròn bên dưới bệ đỡ của hồn đạo khí hình quả trứng cũng bị hắn dùng sức đạp xuống. Một mặt của nó lập tức tách ra, lộ ra một cái ống pháo to lớn đen như mực chậm rãi chìa ra. Hồng quang chói mắt bắt đầu lóe sáng trong đó. Hai mươi bốn Bình Sữa Kín bên trong bệ đỡ đồng thời vận chuyển, hồn lực khổng lồ khiến cho nội thành vang lên tiếng cảnh báo mãnh liệt!
Hòa Thái Đầu sắc mặt bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại cuồng dã, tay phải không ngừng nhấn trên mâm tròn. Từng kiện hồn đạo pháo đối không đã sớm chuẩn bị xong đều sáng lên. Ngay sau đó, cuồng phong gào thét!
Dao động hồn lực kịch liệt khiến mảng lớn vách tường xung quanh đổ sụp, gần trăm đạo ánh sáng liên tiếp bay lên không.
Trong gian phòng đó, ngoại trừ hồn đạo khí hình quả trứng ra còn có mười kiện Chư Cát Thần Nỗ Pháo, mỗi một kiện Chư Cát Thần Nỗ Pháo đều đã được bổ sung đầy đủ, hơn nữa đều là Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn. Đợt thứ nhất phát xạ đã là một trăm tám mươi mai Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp bốn.
Nếu như dùng tiền tài để hình dung, toàn bộ đạn pháo của mười kiện Chư Cát Thần Nỗ Pháo cộng lại, đủ để bù đắp được nửa năm thu nhập tài chính của Nhật Thăng Thành.
Nhật Thăng Thành phòng ngự quả thực nghiêm mật, hơn một trăm đạo ánh sáng bên này mới vừa vặn bay lên. Trên tường thành Bắc gần bên này nhất, đã có lượng lớn hào quang hồn đạo pháo và Hồn Đạo Xạ Tuyến sáng lên, chặn đánh những tia sáng này.
Ngoại thành, trận địa quân đoàn hồn đạo sư đồng dạng được thành Bắc cảnh báo, cũng tập trung lượng lớn hỏa lực tiến hành chặn đường, tạo thành một mảng lưới lớn trên không trung, ý đồ chặn đánh toàn bộ đạn pháo trên không.
Trong Nhật Thăng Thành cũng lập tức có phản ứng, nhưng coi như phản ứng có nhanh hơn nữa, không có một khắc đồng hồ thời gian, binh sĩ thủ thành cũng không có khả năng tìm tới đây.
Hòa Thái Đầu giống như không nhìn thấy biến hóa trên bầu trời, hắn lúc này đã hoàn toàn tập trung tinh lực lên kiện hồn đạo khí hình quả trứng. Hào quang màu đỏ tươi phía trước hồn đạo khí hình quả trứng đã dần dần biến thành kim hồng sắc, dao động hồn lực khủng bố khiến ngay cả tu vi như Hòa Thái Đầu đều cảm thấy có chút không thở nổi.
Tay phải của hắn lúc này đã di chuyển đến một bên khác của hồn đạo khí hình quả trứng, đặt trên một nút bấm màu đỏ có hình đầu lâu.
Bên trên bệ đỡ hồn đạo khí nhanh chóng dâng lên từng vòng hoa văn ánh sáng. Trong nháy mắt khi toàn bộ hồn đạo khí hình quả trứng đều biến thành kim hồng sắc, Hòa Thái Đầu hung hăng nhấn xuống nút bấm màu đỏ.
Lập tức, không khí xung quanh kịch liệt vặn vẹo một chút, trong nháy mắt này, hồn đạo khí tham trắc trên bầu trời đối với khu vực này lập tức mất đi hiệu quả dò xét. Nhiều nhất chỉ có thể dò xét được một phiến gợn sóng vặn vẹo.
Ngay sau đó, một vầng sáng kim hồng sắc hình mũi khoan lập tức phun ra từ trong họng pháo to lớn, lập tức bắn lên trời. Cơ hồ trong chớp mắt liền vượt qua tường thành, bay thẳng về phương Bắc.
Trận địa quân đoàn hồn đạo sư phương Bắc vẫn luôn có người chuyên phụ trách hồn đạo khí tham trắc trên không. Trên toàn bộ đại lục, quân đoàn hồn đạo sư của đế quốc Nhật Nguyệt kinh nghiệm chiến đấu bằng hồn đạo khí tốt nhất.
Vừa phát hiện không ổn, trận địa hồn đạo khí bên này lập tức vang lên tiếng còi báo động chói tai. Ngay sau đó, từng vầng sáng bắt đầu nhanh chóng phóng ra. Trong chớp mắt lập tức ngưng kết thành ba tầng quang tráo, đem trận địa bên này bảo hộ vào.
Chỗ kinh khủng nhất của quân đoàn hồn đạo sư là số lượng của bọn họ, chỉ cần có được số lượng hồn đạo khí và hồn đạo sư đầy đủ, bọn hắn có thể cho thấy một loại lực lượng mà hồn sư vĩnh viễn không cách nào làm được.
Đồng thời mở ra phòng ngự, hỏa lực của trận địa hồn đạo sư bên này cũng lập tức tập trung trên không trung, nghênh đón kim hồng sắc ánh sáng do Hòa Thái Đầu phóng ra.
Bất luận là thời điểm ứng đối kịp thời hay là phương pháp ứng đối, quân đoàn hồn đạo sư của đế quốc Nhật Nguyệt đều có thể nói là làm tương đối đúng lúc. Bọn hắn đúng là đang nhằm vào công kích của hồn đạo khí cấp tám.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!