Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

[Đấu La Đại Lục 2] - Tuyệt Thế Đường Môn

- Xin chào, ngươi là ai? Khảo nghiệm cửa thứ ba của ta là cái gì?

Hoắc Vũ Hạo bình thản hỏi, đồng thời, trong đôi mắt của hắn thoáng hiện lên kim quang, Tinh Thần Tham Trắc lập tức bao phủ về hướng đối phương.

Trong một không gian trống trải như thế này lại gặp phải một người xa lạ, khả năng người đó là đối thủ so với là bằng hữu thì lớn hơn nhiều.

Nhưng mà, ngay sau đó đồng tử của Hoắc Vũ Hạo liền co lại, bởi vì hắn hoảng hốt phát hiện tinh thần lực của mình căn bản không cách nào cảm nhận được sự tồn tại của người này. Phảng phất như người đối diện cũng chỉ là một khối không khí ngưng kết mà thành. Tinh Thần Tham Trắc của hắn dò xét qua, không phải bị ngăn cản, mà là căn bản cái gì cũng không cảm giác được.

Từ khi có được Tinh Thần Tham Trắc, đây là hắn lần thứ nhất có cảm giác như vậy. Người này đến tột cùng là. . .

- Ngươi tên là Hoắc Vũ Hạo?

Một giọng nam bình thản dễ nghe từ phía đối diện truyền đến, thanh âm của hắn có vẻ hơi hư vô phiêu miểu, nhưng lại vô cùng ôn hòa.

- Đúng thế.

Hoắc Vũ Hạo trả lời một cách đơn giản. Đồng thời, hắn cũng bắt đầu điều động hồn lực, khiến bản thân ở trong trạng thái tốt nhất, Vận Mệnh Nhãn trên trán cũng đã mở ra, mặc dù không biết địch nhân trước mắt đáng sợ như thế nào, nhưng từ kinh nghiệm ở hai vòng trước liền có thể nhìn ra, mặc dù Càn Khôn Vấn Tình Cốc đưa ra đề mục khó khăn, nhưng cũng sẽ không đưa ra đề mục không có khả năng hoàn thành.

- Ngươi có phải muốn biết ta là ai? Đồng thời muốn biết đề mục khảo hạch cửa thứ ba Chân Tâm Mạo Hiểm?

Thanh âm bình thản dễ nghe tựa hồ nhiều ra một tia thú vị.

- Ừm.

Hoắc Vũ Hạo vẫn như cũ đơn giản hồi đáp.

- Đầu tiên, ta cũng không phải là đề mục khảo hạch cửa thứ ba của ngươi. Nhưng mà, ngươi muốn tiến hành khảo hạch cửa thứ ba, nhất định phải cùng ta chiến đấu trước tiên. Dùng hết thảy biện pháp đạt được thắng lợi đi.

Hoắc Vũ Hạo thoáng ngẩn người, hắn không nghĩ tới sẽ tao ngộ đến tình huống như vậy, cái gì cũng không nói rõ ràng, chỉ nói phải chiến đấu. Chẳng lẽ đây là một phần khảo hạch của cửa thứ ba? Nói chính xác hơn là màn khởi động?

Nhưng mà, không chờ hắn nghĩ quá nhiều, thân ảnh phía trước lại đột nhiên di chuyển. Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy một đạo quang ảnh lam kim sắc lập tức đến trước mặt mình, một bàn tay lập tức chụp về phía bản thân.

Tuy không có khí tức đặc thù gì, nhưng mà khi quang ảnh lam kim sắc xuất hiện, Hoắc Vũ Hạo lại phát hiện bản thân có loại cảm giác bất lực. Một loại cảm giác mờ mịt thất thố, không biết nên dùng năng lực gì đi chống cự đối thủ.

Bởi vì người này vẫn như cũ giống như là một khối không khí, giống như căn bản không tồn tại.

Ầm!

Bàn tay lam kim sắc khắc ở trên ngực Hoắc Vũ Hạo, khiến hắn lập tức cảm thấy một cỗ khí tức khủng bố xuyên tim thấu xương bỗng nhiên bạo phát trước ngực mình.

Trong nháy mắt này, hắn rõ ràng nghe được xương cốt toàn thân đều vang lên âm thanh vỡ vụn, loại âm thanh này quả thật quá kinh khủng.

Tuyệt vọng, tử vong!

Lập tức Hoắc Vũ Hạo đã hóa thành gió tanh mưa máu, văng ra bốn phía.

Nhưng mà, cũng ngay lúc này, một vầng ánh sáng trắng tinh đột nhiên xuất hiện từ địa phương Hoắc Vũ Hạo bị nổ tung, luồng bạch quang biến thành một bảo tháp bảy tầng tinh xảo, cấp tốc xoay tròn trên không trung, liền đem linh hồn của hắn hút vào trong, ngay sau đó, một cỗ xung lực mạnh mẽ kịch liệt rung động, như muốn từ trong không gian này thoát ra ngoài.

- A? Có chút ý tứ. Sức mạnh đến từ dị độ không gian. Quả nhiên là có một lão sư tốt. Đáng tiếc.

Thanh âm ôn hòa toát ra một tia kinh ngạc, ngay sau đó một đạo ánh sáng lam kim sắc lập tức từ không trung chiếu xuống.

Bảo tháp ánh sáng lập tức vỡ vụn, ngay sau đó, một màn quỷ dị xuất hiện, vô số điểm sáng nhanh chóng hội tụ thành hình dáng Hoắc Vũ Hạo vừa mới bị bàn tay nổ nát, lại xuất hiện trên bình đài. Giống như là vừa rồi cái gì cũng không có xảy ra.

Từ lúc tử vong, thu thập linh hồn, đến lúc tái hiện nhân gian. Cảm giác thân thể vỡ vụn rồi được dựng lại hoàn toàn lạc ấn sâu trong linh hồn Hoắc Vũ Hạo. Tử vong, tuyệt vọng, cực hạn thống khổ, chỉ trong vài giây đồng hồ thời gian mà hắn đã được trải nghiệm đầy đủ.

Thời điểm Hoắc Vũ Hạo hoàn thành tổ hợp lại thân thể của mình, xuất hiện tại vị trí cũ, hắn đã hoàn toàn ngốc trệ. Chỉ bất quá, hồn đạo khí hình người mà hắn hao hết tâm tư chế tạo lại không tổ hợp lại cùng với hắn, mà là xuất hiện ở một bên.

- Tạm thời để cho hai chân của ngươi chuyển động đi.

Giọng nói ôn hòa lại vang lên. Sau đó Hoắc Vũ Hạo liền phát hiện, thiên địa nguyên lực Cực Hạn Băng trong cơ thể mình tựa hồ biến mất, hai chân đã khôi phục tri giác.

Từ khi trải qua Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn trong Lạc Nhật Sâm Lâm, Hoắc Vũ Hạo đã thật lâu không có sử dụng hai chân của mình đi bộ. Đột nhiên có thể hành động khiến hắn không thích ứng được, nhưng trong nội tâm cũng nhiều ra một tia mừng rỡ.

Bất quá, ngay sau đó, thân ảnh lam kim sắc đã lại xuất hiện ở trước mặt hắn.

Phanh!

Tình huống vừa rồi lại xuất hiện, Hoắc Vũ Hạo lần nữa bị đánh nát, linh hồn lại được thu hồi rồi trọng tổ.

- Ta rất thất vọng về ngươi. Ngươi ngay cả dũng khí chiến đấu đều đã mất đi sao?

Thanh âm ôn hòa nhiều hơn một phần trách cứ.

Hoắc Vũ Hạo im lặng, mặc dù trạng thái thân thể của hắn lúc này bình thường, nhưng sắc mặt lại hoàn toàn trắng bệch. Từ sinh sang tử, lại từ tử đến sinh, trải qua quá trình này, tâm tình của hắn có thể bình thường mới là lạ!

Lam kim sắc thân ảnh không tiếp tục công kích, mà đem hai tay chắp sau lưng, lẳng lặng đứng đó.

Trọn vẹn mấy phút đồng hồ sau, hơi thở của Hoắc Vũ Hạo mới xem như đều đặn, trái tim nhảy lên kịch liệt cũng theo đó bình tĩnh trở lại. Nhìn vào đối thủ trước mặt mà bản thân căn bản không có khả năng chiến thắng, hắn đột nhiên cắn răng một cái, sải bước vọt tới, hồn lực trong cơ thể lưu chuyển, ý định phát động chiến kỹ Quang Minh Nữ Thần.

Nhưng mà, Hoắc Vũ Hạo lại lập tức phát hiện tinh thần lực của mình căn bản không cách nào tập trung, chớ nói chi là kết hợp với hồn lực. Khi hắn vọt tới trước mặt đối thủ, đừng nói là hồn kỹ tự sáng tạo, cho dù là một cái hồn kỹ công kích bình thường nhất cũng không dùng được. Thế nên thứ vung ra cũng chỉ có quả đấm của hắn.

Lam kim sắc thân ảnh vung tay phải lên, đánh vào thân mình Hoắc Vũ Hạo giống như là quét con ruồi. Lập tức, Hoắc Vũ Hạo lần nữa biến thành bột mịn, lần nữa gây dựng lại.

Lam kim sắc thân ảnh vẫn đứng bất động như cũ, mặc cho Hoắc Vũ Hạo trọng sinh.

Hoắc Vũ Hạo cắn răng thật chặt, đối thủ chẳng những có thực lực kinh khủng, ngay cả năng lực của bản thân cũng đều bị hạn chế, như thế này thì sao mà chiến thắng? Loại thống khổ khi tử vong, trọng sinh quỷ dị, lại thêm linh hồn kịch liệt dao động, khiến hắn quả thật bị kích thích cực kỳ mãnh liệt.

Hắn muốn kêu gọi Tuyết Nữ, kêu gọi Thiên Mộng cùng Băng Đế, nhưng mà, hắn lại căn bản không có cách liên hệ Tinh Thần Hải của bản thân. Hiện tại hắn có khả năng dựa vào, tựa hồ cũng chỉ có lực lượng thân thể và hồn lực thuần túy của bản thân.

Thời gian dần trôi qua, hơi thở của Hoắc Vũ Hạo dần trở nên đều đặn, lần này hắn khôi phục so với trước đó nhanh hơn một chút. Nhưng mà, hắn không có mù quáng lại phóng tới đối phương, mà đại não kịch liệt vận chuyển, suy nghĩ đối sách.

Đánh không lại, đánh không lại... chạy thì sao?

Trong đầu mới xuất hiện ý nghĩ này, Hoắc Vũ Hạo lập tức quay đầu chạy đi, nhanh chóng chạy như điên về một hướng.

Nhưng mà, hắn vừa mới chạy ra ba bước, một bàn tay lần nữa quất vào người hắn, khiến hắn lại trải qua thống khổ.

Trọng sinh! Thở dốc! Thống khổ!

Không đúng, không phải như vậy. Không phải chạy trốn. Ta nên làm cái gì? Chạy lại chạy không được, đánh cũng đánh không lại, thậm chí ngay cả chết đều không được. Chẳng lẽ, ta ở chỗ này cùng hắn hao tổn sao?

Không, không đúng. Nhất định phải có biện pháp. Càn Khôn Vấn Tình Cốc sẽ không cho ta một nhiệm vụ không cách nào hoàn thành.

Sau khi bình tĩnh lại, Hoắc Vũ Hạo bắt đầu suy nghĩ, không thể chạy, vậy sẽ phải đối mặt. Đúng, hắn vừa mới nói qua cái gì?

Hắn mới vừa nói, ta ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có sao? Chẳng lẽ nói, khảo hạch này, là khảo sát dũng khí của ta?

Nghĩ tới đây, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sáng rực nhìn chăm chú vào lam kim sắc thân ảnh, lần nữa sải bước về phía đối phương.

Lần này, hắn đã có kinh nghiệm từ lần trước, không tiếp tục để hồn kỹ biến mất ảnh hưởng, hồn lực ngưng tụ trong hai tay. Đồng thời sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, ngay trước khi sắp vọt tới trước mặt đối thủ, thân thể đột nhiên lóe lên, tránh khỏi phía chính diện, đồng thời một bàn tay bổ về phía thắt lưng của lam kim sắc thân ảnh.

Lam kim sắc thân ảnh có tốc độ rất nhanh, tay phải hướng phía dưới vỗ một cái, lập tức đánh vào tay phải của Hoắc Vũ Hạo. Lập tức, cánh tay của Hoắc Vũ Hạo tan thành bụi phấn. Ngay sau đó, lam kim sắc thân ảnh lại đá ra một cước, đá trúng vào lồng ngực Hoắc Vũ Hạo, lần nữa đem hắn đánh thành bột mịn.

Trọng sinh! Thở dốc! Thống khổ! Suy nghĩ!

Lần này, hắn dùng hai lần công kích mới đánh chết ta, vậy... lần tiếp theo thì sao?

Hoắc Vũ Hạo lần nữa xông tới, đối mặt với đối thủ vô địch trên bình đài trống trải, hắn biết, có lẽ biện pháp duy nhất của bản thân là chiến đấu.

Thống khổ khi tử vong cùng trọng sinh tựa hồ giảm bớt một chút, không còn quá mãnh liệt. Cho nên, lần này Hoắc Vũ Hạo cơ hồ là dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục lại. Vừa mới khôi phục, lập tức liền xông tới lam kim sắc thân ảnh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!