Thân là một tên thiết huyết thống soái, Bạch Hổ Công Tước luôn luôn chưởng khống mọi việc cực tốt! Đối mặt sự tính không rõ ràng, hắn tự nhiên đưa ra lựa chọn đầu tiên là đem đối phương khống chế trong lòng bàn tay, về phần Hoắc Vũ Hạo nói thật hay giả, cũng phải bắt hắn lại trước rồi mới thăm dò kỹ càng.
Những tên Bạch Hổ Thân Vệ khác vẫn đứng bất động, chỉ có bốn tên cận vệ đồng thời đánh về phía Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo trong lòng thầm than một tiếng, muốn thuyết phục hắn quả thật không dễ dàng a!
Đây lần đầu tiên hắn và vị Bạch Hổ Công Tước này tiếp xúc mặt đối mặt, vào giờ phút này, kỳ thật sâu trong nội tâm của hắn sao lại không hiện lên ngũ vị tạp trần cho được. Hắn đã phải dùng biết bao nghị lực mới có thể giữ cho bản thân tỉnh táo, nói ra lời vừa rồi a!
Bốn tên cận vệ đều phóng xuất ra vũ hồn của bản thân, ba tên Hồn Đế, một tên Hồn Thánh. Thực lực tương đối kinh người. Người đầu tiên phóng tới Hoắc Vũ Hạo là tên cường giả Hồn Thánh. Trên người hắn hiện lên hồn hoàn ba vàng, ba tím, một đen, cũng coi là coi như phối hợp hồn hoàn không tệ.
Nhưng khi hắn cách Hoắc Vũ Hạo còn có không đến chừng mười thước, bỗng nhiên, một cỗ khí tức khủng bố khó mà hình dung được đánh thẳng vào mặt hắn
Ngay trong nháy mắt này, vị Hồn Thánh này chỉ cảm thấy bản thân phảng phất đang đối mặt với một đầu hồn thú vương giả, loại áp lực phô thiên cái địa khiến hắn gần như ngạt thở. Khí thế lao tới trước cứ thế mà bị chặn lại. Hắn hoảng sợ nhìn thấy, trên thân mình vị Bạch Hổ Thân Vệ thần bí này hiện lên ánh sáng của từng cái hồn hoàn.
Hai vàng, hai tím, bốn đen, một đỏ. Chín cái, vậy mà rõ ràng là chín cái hồn hoàn, kinh khủng nhất là cái hồn hoàn cuối cùng lại là một cái hồn hoàn mười vạn năm đỏ như máu a! Hồn hoàn mười vạn năm cho dù trong giới hồn sư cũng gần như chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Chỉ cần là hồn sư đã được giáo dục đều biết hồn thú mười vạn năm đã trở thành sinh vật có được trí tuệ cao, bọn chúng thậm chí có thể lựa chọn trùng tu thành người. Muốn đánh giết hồn thú mười vạn năm không thể nghi ngờ có độ khó cực lớn. Không chỉ cần phái có thực lực cường đại, càng phải có đầy đủ vận khí.
Phong Hào Đấu La đối mặt hồn thú mười vạn năm, trong tình huống tu vi không sai biệt lắm thì Phong Hào Đấu La có tỉ lệ thắng cao hơn, điều kiện tiên quyết là trình độ huyết mạch của hồn thú mười vạn năm này cũng không thuộc loại mạnh nhất. Nhưng mà, một tên Phong Hào Đấu La đánh bại một con hồn thú mười vạn năm có lẽ khả năng, nhưng nếu như muốn đánh chết hoặc bắt lấy, lại là khó càng thêm khó. Hồn thú có thể sống đến mười vạn năm, hoặc là có tu vi mười vạn năm, không loài nào lại không có năng lực sinh tồn cực mạnh.
Huống chi, theo sự phát triển của thời đại, số lượng của hồn thú mười vạn năm cũng trở nên càng ngày càng ít, bọn chúng vô cùng rõ ràng hồn sư luôn thèm muốn sinh mệnh của mình, bởi vậy, đại đa số hồn thú mười vạn năm còn sống, thường sống sâu trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm hoặc là ẩn tàng tại một nơi bí ẩn nào đó, ở nơi đó là thế giới của bọn chúng. Nếu có hồn sư đi vào thì gần như là thập tử vô sinh.
Mà tên Bạch Hổ Thân Vệ trước mắt này vậy mà có được một cái hồn hoàn mười vạn năm. Khí tức khủng bố vừa rồi tựa hồ phát ra từ hồn hoàn mười vạn năm. Thật là đáng sợ, đây chính là cái gọi là toàn diện áp đảo trên cấp độ.
Ba tên cận vệ còn lại tự nhiên cũng đều dừng lại trên không trung, mà tất cả Long Lân Mã dưới chân Bạch Hổ Thân Vệ đều không hẹn mà cùng rên rỉ một tiếng, nhao nhao nằm rạp trên mặt đất. Bọn chúng bất quá chỉ là hồn thú có tu vi mấy chục năm, làm sao có thể cùng khí tức của hồn thú mười vạn năm chống lại? Nếu như Hoắc Vũ Hạo muốn thì cũng có thể hù chết chúng nó.
Chỉ có đầu Bạch Hổ Câu thần tuấn dưới chân Đái Hạo vẫn đứng vững như cũ. Nhưng nếu như nhìn kỹ liền sẽ phát hiện một luồng hồn lực màu trắng nhàn nhạt đang không ngừng tràn ra từ trên người Bạch Hổ Công Tước xuống thân hình Bạch Hổ Câu. Tuy đầu hồn thú cường đại này có tu vi tiếp cận cấp bậc vạn năm, nhưng khi đối mặt với khí tức phát ra từ trên người Hoắc Vũ Hạo vẫn bị áp chế gắt gao.
Sắc mặt của Bạch Hổ Công Tước cũng trở nên có chút ngưng trọng. Hắn tuyệt đối nghĩ không đến một tên Phong Hào Đấu La có được hồn hoàn mười vạn năm vậy mà ẩn giấu bên trong Bạch Hổ Thân Vệ. Lúc này hắn càng kinh ngạc phát hiện, bản thân thậm chí ngay cả tuổi tác của đối phương cũng không thấy rõ. Phải nói đây là lần đầu tiên hắn gặp tình huống như vậy.
- Ngươi đến tột cùng là ai?
Đái Hạo trầm giọng hỏi. Hồn hoàn mười vạn năm có ý nghĩa gì, hắn so với đám cận vệ của mình rõ ràng hơn nhiều. Hồn hoàn mười vạn năm lại được xưng là cánh cửa tiến vào Siêu Cấp Đấu La.
Bình thường mà nói, sau khi hồn sư đạt được cấp chín mươi để tăng thành Phong Hào Đấu La, sau đó muốn tăng lên tu vi trở nên phi thường khó khăn. Tuyệt đại đa số Phong Hào Đấu La cả đời cũng đừng hòng đột phá cấp 95, trở thành Siêu Cấp Đấu La. Chỉ một vài người có thiên phú thật tốt, bản thân lại có ngộ tính và vận khí, thì mới có cơ hội đột phá.
Nhưng cũng có một loại Phong Hào Đấu La là ngoại lệ, bọn hắn chỉ cần có thể tiếp tục tu luyện, đồng thời còn sống đến khi đến bản thân đột phá. Vậy thì nhất định có thể đột phá đến Siêu Cấp Đấu La, mà bọn hắn chính là những người có được hồn hoàn mười vạn năm.
Hồn hoàn mười vạn năm tăng lên tố chất thân thể của hồn sư so với bất luận dược vật và năng lượng gì đều không thể so sánh. Nó đủ khiến cho thân thể của nhân loại đạt tới khả năng tiếp nhận hồn lực của Siêu Cấp Đấu La, đồng thời đem thiên phú điều chỉnh trong mức nhất định.
Chính là bởi vì biết rõ, nên Đái Hạo mới không chỉ cho rằng người trước mắt là Phong Hào Đấu La. Hắn chính là người sở hữu hồn hoàn mười vạn năm, rất có thể là tồn tại Siêu Cấp Đấu La a!
Hồn hoàn mười vạn năm tất nhiên là chí bảo cao cấp nhất trong suy nghĩ của tất cả hồn sư, nhưng tương tự, cũng là phiền toái lớn nhất. Hồn hoàn mười vạn năm hiển nhiên không cách nào bị tước đoạt, nhưng mà, hồn thú mười vạn năm đảm bảo sẽ rơi ra hồn cốt mười vạn năm a! Mà chỉ cần hồn sư chết rồi, hồn cốt vẫn có thể bị cướp đi.
Bởi vậy, dưới tình huống có đủ thực lực, những tên Phong Hào Đấu La khác mà gặp được người sở hữu hồn hoàn mười vạn năm, ý nghĩ đầu tiên là giết người chiếm hồn cốt.
Cho nên, dù hồn sư có đại vận khí thu hoạch được hồn hoàn mười vạn năm, nếu không có sức tự bảo vệ mình thì nhất định sẽ tận khả năng đem bản thân tăng lên tới Siêu Cấp Đấu La trước, có thực lực Siêu Cấp Đấu La thì tự vệ dĩ nhiên sẽ không còn là vấn đề gì. Tự nhiên cũng không sợ bị người đánh giết.
Đái Hạo rất nhanh liền có phán đoán, Siêu Cấp Đấu La quả thực không phải mình có khả năng chống lại a!
Hoắc Vũ Hạo lúc này cũng có chút bất đắc dĩ, hắn không thể không lợi dụng hồn kỹ Mô Phỏng bày ra tư thế trước mắt. Không như thế thì làm sao để Bạch Hổ Công Tước từ bỏ tâm tư động thủ, hơn nữa còn yên tĩnh lắng nghe hắn nói a!
Thực lực, trong giới hồn sư vĩnh viễn là điều kiện quyết định ai có quyền lên tiếng.
- Ngài không cần phải để ý đến ta là ai, ngài hẳn là cảm giác được ta không có ác ý. Nếu không, ta ẩn giấu trong Bạch Hổ Thân Vệ tùy thời đều có thể hướng ngài động thủ. Căn bản không cần chờ tới bây giờ, càng không cần chủ động cảnh báo. Ta am hiểu chính là tinh thần lực, cho nên ta có thể cảm giác được tại địa phương không xa có một nguy cơ lớn đang chờ ngài. Nếu như ngài tin tưởng ta, lập tức quay trở về còn kịp. Bằng không mà nói, ngài không cách nào chống lại cỗ lực lượng sắp gặp phải Lập tức quay đầu đi.
Hoắc Vũ Hạo dùng lời nói ngắn gọn nhất để nêu lên mục đích của mình.
Đái Hoa Bân ẩn nấp trong Bạch Hổ Thân Vệ nhìn vào Hoắc Vũ Hạo đứng ngạo nghễ trên lưng Long Lân Mã, toàn thân tản ra khí tức Phong Hào Đấu La, thậm chí là Siêu Cấp Đấu La, không kiềm được mà than thở. Hắn âm thầm nghĩ tới, bản sự hù dọa người của gia hỏa này vĩnh viễn luôn siêu việt thực lực thực tế của hắn. Không phải hắn cũng đã từng dùng chiêu này hù dọa chúng ta sao? Nhưng mà, hiện tại hắn thi triển ra lại cực kỳ chân thật, ngay cả phụ thân đều không phân biệt được.
Đúng vậy, Hoắc Vũ Hạo đang sử dụng tinh thần lực ở cảnh giới Hữu Hình Vô Chất tăng phúc cho hồn kỹ Mô Phỏng, đừng nói Đái Hạo không nhìn ra mánh khóe. Coi như là cường giả cấp bậc như Huyền lão, nếu không đến gần hắn trong một khoảng cách nhất định, thì cũng không cách nào nhìn ra một thân khí tức của hắn là đang mô phỏng ra khí thế hồn hoàn của bản thân. Mà đối với cấp bậc hồn sư như Bạch Hổ Công Tước mà nói, trừ phi chân chính động thủ, nếu không thì cũng không có cách nào phân biệt được.
Đái Hạo hai mắt híp lại, trầm giọng nói:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!