"Tôi định thầu mảnh đất phía tây thôn, dùng để trồng thảo dược. Dưới chân ngọn núi này, tôi muốn xây xưởng thuốc lá và xưởng rượu. Sau đó, quan trọng nhất là sửa đường, nhất định phải xây một con đường bê tông trải nhựa từ thị trấn đến thôn, từ ruộng thuốc phía tây đến nhà xưởng dưới chân ngọn núi này, đều phải thông với xa lội"
Sửa đường là chuyện phải giải quyết trước khi thành lập doanh nghiệp.
Xa lộ là huyết mạch của công nghiệp, không có xa lộ thì kỹ thuật có tốt đến mấy cũng không thể phát triển sản nghiệp.
Thôn Quế Hoa nghèo khó nhiều năm cũng bởi vì đường ra vào thôn toàn là đường đất, giao thông bất tiện.
"Tiền không thành vấn đề, hết thảy phải đảm bảo chất lượng.
Triệu Lâm Phong lại bổ sung, Vương Kim Khuê gật đầu đồng ý.
"Cậu Phong yên tâm, cứ giao công trình này cho tôi, tôi nhất định sẽ hoàn thành trong một tháng. Ở huyện Thanh Khê không có đoàn đội nào chuyên nghiệp và hiệu suất hơn chúng tôi.
Vương Kim Khuê võ ngực bảo đảm, Triệu Lâm Phong gật đầu.
"Tốc độ nhanh là chuyện tốt, nhưng nhất định phải đảm bảo chất lượng, toàn bộ phải sử dụng vật liệu tốt nhất”
Nghe Triệu Lâm Phong nói vậy, Vương Kim Khuê. hơi ngạc nhiên. Chàng trai này nói năng hùng hồn thật đấy, dùng toàn bộ vật liệu tốt nhất, cậu có biết phải tốn bao nhiêu tiền không?
“Cậu Phong, nếu toàn bộ đều sử dụng vật liệu tốt nhất thì tối thiểu phải tốn bảy tám trăm vạn." Vương. Kim Khuê tốt bụng nhắc nhở.
Triệu Lâm Phong nghe vậy thì thoáng sửng sốt, nói: "Chỉ bảy tám trăm vạn thôi à? Đội trưởng Vương cứ làm thoải mái!"
Vương Kim Khuê giật mình, chỉ bảy tám trăm vạn?
Đừng thấy Triệu Lâm Phong chỉ là nông dân mà lầm, nói năng rất hùng hồn đấy!
Nghe nói người của đội công trình đã đến, người trong thôn cũng vội vàng tập trung lại, cùng nhau đi tới bên này.
Ngày nào chuyện khởi công còn chưa quyết định, ngày đó bọn họ còn chưa yên lòng.
Ngay cả Triệu Vĩnh Tài và Trần Tụ Vân cũng tới, rất sợ Triệu Lâm Phong chịu thiệt
"Ba mẹ, sao hai người lại đến đây cả thế?"
Triệu Lâm Phong hơi ngạc nhiên khi thấy đoàn người Triệu Vĩnh Tài rầm rộ kéo tới
"Người thôn mình nghe nói người của đội thi công đến, ai cũng bảo muốn đến xem, ba tới giúp con trấn ải."
Triệu Lâm Phong hơi buồn cười. Đâu phải ba giúp mình trấn ải, mà là không yên tâm về mình, lo mình coi tiền như rác.
"Tiểu Phong à, đám trai tráng thôn mình đi làm thuê bên ngoài nghe tin cậu muốn mở xưởng trong thôn, rất nhiều người đã trở vẽ. Cháu xem khi nào thì có thể để mọi người bắt đầu làm việc?" Lưu Địa Thăng nói.
Triệu Lâm Phong nhìn một vòng, quả nhiên có thêm rất nhiều người trẻ tuổi.
“Ngày mai có thể bắt đầu ngay. Trước hết tôi sẽ sắp xếp nhiệm vụ cho mọi người trong tuần đầu tiên”
Triệu Lâm Phong nói to, người trong thôn lập tức yên tĩnh lại, chờ hắn nói tiếp.
"Thứ nhất, những người giỏi trồng trọt trong thôn chia thành một nhóm, chuyên khai khẩn núi tây, cuốc. xới đất, tu sửa mương máng, thu dọn ruộng trồng dược liệu."
Các ông cụ trong thôn đều kích động, không ngờ mình cũng có việc làm.
Gần như nửa đời người họ cày bừa trồng trọt trong thôn, cứ tưởng Triệu Lâm Phong mở xưởng sẽ không dùng đến họ.
"Tiểu Phong yên tâm, việc khác thì bọn chú không làm được, nhưng làm ruộng thì bọn chú đều là dân lành nghề đỉnh của chóp đấy."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!