Chương 361:
Lang Hoa nhìn Ngô Đồng một cái, Ngô Đồng lập tức nhảy tới cửa mở cửa cho Bùi Khởi Đường.
Bùi Khởi Đường đi tới cầm ám tiễn lên, nháy mắt với Ngô Đồng, Ngô Đồng lập tức tránh đi, Bùi Khởi Đường nói: “Buộc nó vào cánh tay nàng đi, gặp phải nguy hiểm giơ tay lên, ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống.”
Một mũi tên lập tức bắn về phía Ngô Đồng.
A Quỳnh kinh ngạc kêu lên, Ngô Đồng nhẹ nhàng tránh khỏi.
Bùi Khởi Đường đưa ám tiễn cho A Quỳnh, “Giúp tiểu thư nhà ngươi buộc vào dưới cánh tay.”
A Quỳnh vội vàng tiến lên hầu hạ Lang Hoa.
“Nghe ta nói, cánh tay khẽ nâng lên,” Bùi Khởi Đường dừng một chút, “Cứ bắn Ngô Đồng đi, không vấn đề gì, hắn có thể tránh thoát, có mục tiêu, nàng mới càng dễ tìm được cảm giác hơn.”
Cơ quan ám tiễn cần chút sức lực mới có thể đè xuống.
“Đừng sợ,” Tay Bùi Khởi Đường khẽ ấn cánh tay Lang Hoa, “Lúc mũi tên bắn ra ngoài ống tên sẽ có chấn động nhỏ, chỉ cần nàng không tránh né, mũi tên kia cũng sẽ không lệch.”
Lang Hoa gật gật đầu, dùng sức đè cơ quan xuống, một mũi tên phá không mà ra, xuyên qua bên cạnh Ngô Đồng, trúng vào vách tường.
Trên mặt Bùi Khởi Đường lộ ra nụ cười, nhìn Lang Hoa thử mấy lần, mới đặt ám tiễn lại trong hộp.
Lang Hoa cám ơn Bùi Khởi Đường, “Món đồ này ta có thể dùng được.”
Dưới ánh đèn chiếu xuống, đôi mắt Bùi Khởi Đường dường như có một tầng màu xanh nhạt, “Lang Hoa, những lời nàng vừa mới nói đó chẳng qua chỉ là lừa gạt ta và Cố Thế thúc phải không?”
“Nàng sẽ không đợi một mình đưa tới cửa, nàng sẽ chủ động đánh ra, đây là tính tình của nàng, trong lòng nàng đã có đối sách, cố ý không nói, là sợ Cố Thế thúc lo lắng cho nàng.”
Lang Hoa ngước mắt lên, trong lòng nàng có chút kinh ngạc.
Bùi Khởi Đường mười sáu tuổi giãn mặt ra, ánh mắt trong suốt nhìn nàng: “Nàng không giống người khác, gặp phải việc khó, nàng lại càng bình tĩnh, bình thường nhìn như không có chút phát hiện nào, thật ra thì đã bố trí xong tất cả, chờ đợi cá lớn mắc câu, lúc nàng suy nghĩ sẽ gõ ngón trỏ của mình, một khi trong lòng quyết định, ánh mắt sẽ trong suốt, khóe miệng cũng sẽ khẽ mỉm cười.”
Lang Hoa không phát hiện, bản thân nàng lại có nhiều biểu hiện như thế.
“Lúc nói chuyện với nàng, nàng sẽ thường xuyên thất thần, mặc dù ta không biết nàng đang suy nghĩ gì, chờ nàng thu hồi suy nghĩ, ánh mắt liền sẽ trở nên kiên cường, dường như sẽ không tùy tiện cúi đầu với bất kỳ ai.”
Lang Hoa mím môi một cái.
Đó hẳn là lúc nàng nhớ lại kiếp trước.
Không ngờ Bùi Khởi Đường sẽ thấy rõ ràng như vậy.
Bùi Khởi Đường ngồi xuống, “Cho nên, hôm nay nàng không nói rõ ràng chuẩn bị phải làm gì, ta cũng sẽ không đi, cho dù sẽ kinh động Thế thúc…” Trên mặt hắn là vẻ yên lặng mà trầm tĩnh.
Tiêu ma ma dẫn mấy người A Quỳnh lặng lẽ tránh đi.
Ánh mắt Lang Hoa né tránh, “Nhìn thấy danh sách hoà thân huynh lấy được từ chỗ Mã Ngọc Thành… ta cảm thấy rất tức giận.”
“Ta không biết cái vương triều này sẽ như thế nào, ta chỉ biết Tề gia giống như một cái cây thối nát từ gốc, không biết lúc nào sẽ ngã xuống.”
Ánh mắt Lang Hoa sáng lên, “Danh sách này đã viết rất rõ ràng, Trang Vương và Thư Vương sẽ không để cho con gái hòa thân, nếu không chỉ cần có tiểu thư họ hàng sui gia với hoàng thất nguyện ý gả tới, căn bản cũng không cần cái gì gọi là danh sách để cho Đông Bình Trưởng Công chúa cân nhắc, còn lại chỉ có Từ Cẩn Du và A Thần.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!