Chương 283:
Cửa thành Đông Bắc làm bằng gỗ tùng tốt như vậy, bên ngoài bao một tầng vỏ đồng, cửa thành kiên cố như vậy, cho dù dùng đến tiễn xa tốt nhất xông lên, muốn tấn công mở nó ra cũng phải mất mấy giờ, mà bây giờ cửa thành này giống như một con cọp giấy, dễ dàng đã bị bọn họ mở ra.
Thắng lợi.
Bọn họ đã nhìn thấy ánh sáng thắng lợi rồi.
Chỉ cần mở được cửa thành ra, giống như đã công phá được một tòa thành.
Thiết kỵ của bọn họ sắp xuất hiện ở bên trong thành Đại Tề, người Tề giống như heo chó đợi làm thịt, chờ bọn họ giơ đao ra, trong mắt tất cả mọi người toát ra sự hưng phấn, ánh mắt khát máu.
Lại ung dung như vậy.
Người Tây Hạ không nhịn được muốn hoan hô lên.
“Xông lên….” Lữ Tắc rút cang đao bên hông ra, “Xông vào trong, tàn sát thành.”
Tàn sát thành, giết sạch mọi người, Thiết Diều Tử của Đại Hạ sẽ một trận thành danh, bọn họ sẽ để lại cho người Tề bài học kinh nghiệm xương máu, để cho người Tề nhìn thấy quân đội Đại Hạ sẽ run lẩy bẩy, chỉ có thể mở thành đầu hàng, nếu không chỉ có một con đường chết.
Thiết Diều Tử giống như một trận gió lốc xông vào cổng thành, không có gì có thể ngăn cản đường đi của bọn họ, không có gì có thể ngăn cản lưỡi đao sắc bén của bọn họ.
Lúc những người Tề kia còn đang xem đào kép hát nhí nhéo trên đài, bọn họ đã đâm đao vào cổ người thân của bọn chúng rồi.
Đó là một cảm giác thống khoái biết bao.
Ánh mắt người Tây Hạ đỏ ngầu, trong đầu tràn đầy cảnh tượng như vậy.
Bên tai bỗng nhiên truyền tới ngựa tiếng hí, đó là tiếng thống khổ, kinh ngạc hòa chung một chỗ, ngay sau đó kỵ binh phía trước ầm ầm đâm vào.
Một sợi dây cản ngựa thần không biết quỷ không hay xuất hiện ở nơi này, không chút phòng bị móc vào vó ngựa.
Mặc dù xích sắt buộc chung một chỗ với kỵ binh, thế nhưng chiến mã ngã xuống, chiến đội không thể tránh khỏi loạn, kỵ binh phía sau muốn kéo lấy dây cương, nhưng ngựa chiến giống như mũi tên không thể lập tức dừng bước, đội ngũ kỵ binh lập tức đụng vào nhau.
Trời mới vừa tờ mờ sáng, đây vốn là thời gian kỵ binh tấn công tốt nhất, nhưng một màn xảy ra vừa rồi khiến cho người ra không ngờ tới.
Người Tề giống như là măng mùa xuân sau cơn mưa đột nhiên từ dưới lòng đất chui lên.
Bốn phương tám hướng truyền tới tiếng bước chân.
Hai chiếc tiễn xa cao lớn như trong mây mù chui ra, hừng hực khí thế đụng vào kỵ binh Tây Hạ.
Cách đó không xa bỗng nhiên vang lên tiếng trống “ầm ầm”, binh lính thủ thành “say mèm” phấn chấn tinh thần bò từ dưới đất dậy, người dẫn thành của “đám người tụ tập đánh bạc” cũng dẫn người đứng ở trên tường thành, trong tay bọn họ cầm trường đao, từng đôi từng đôi mắt như chim ưng nhìn đám người Tây Hạ.
Một lá cờ cắm trên cổng thành, “phần phật” mở rộng ra, chữ “Bùi” lớn uy phong lẫm liệt xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Đây là lần đầu tiên người Tây Hạ nhìn thấy lá cờ này, bọn họ còn chưa gặp Tướng quân họ Bùi kia, nhưng đã sợ hãi rồi.
Bởi vì bọn họ lại dễ dàng bị lừa như vậy.
Nhưng mà, đây mới chỉ là bắt đầu.
Tiễn xa tiến về phía trước đè lên, trên trường mâu đã thấy máu, kỵ binh không còn đường đi chỉ có thể liều mạng xông lên. Lại một sợi dây cản ngựa kéo lên.
Lữ Tắc nhìn Thiết Diều Tử hoảng loạn, bên trong thành chật hẹp khiến cho bọn chúng không cách nào thi triển, cặp mắt hắn đỏ lên, hô to một tiếng, “Thần Tí Cung.”
Tất cả mọi người cầm Thần Tí Cung lên, đây là vũ khí bí mật của Tây Hạ. Mũi tên ào ào bắn ra, binh lính Đại Tề vội vàng né tránh ra sau tiễn xa, một số ít bị bắn thủng người ngã xuống vũng máu, kinh khủng nhất là mũi tên bắn thủng người kia không vì vậy mà dừng lại, tiếp tục lên vọt lên trước, cuối cùng bắn lên trên đùi binh lính phía sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!