Chương 282:
“Không…” Lang Hoa cười nói, “Nếu như phải đợi, dân nữ cần gì phải đánh cuộc với đại nhân, dân nữ nói là bây giờ cần bắc lều rồi.”
“Đại nhân… chúng ta đã không chờ được nữa rồi,” Lang Hoa và Mã Thụy bốn mắt nhìn nhau, “Chiến sự biến đổi trong chớp mắt, bỏ lỡ thời cơ sẽ không có lại được, những quân trướng này của ngài, có lẽ là hy vọng cuối cùng của binh lính Đại Tề.”
“Dân nữ dám đánh cuộc, đại nhân chẳng lẽ không dám đánh cuộc sao?”
Mã Thụy cẩn thận xem tờ giấy Cố Lang Hoa đưa cho ông ta, ông ta không phải là một kẻ ngốc, một tiểu cô nương nếu quả thật muốn mưu lợi, nàng ta nên muốn vàng bạc châu báu, bằng không cũng là đồ sứ và gấm vóc, tuyệt đối sẽ không phải là những thứ này.
Mấy tờ giấy này ghi đồ nàng muốn và tiền bạc, còn có lộ trình của nàng.
Một nữ hài tử mười tuổi, không ngủ không nghỉ chạy tới Thái Nguyên là vì cái gì?
Ánh mắt Mã Thụy rơi vào trên người Lang Hoa, “Nếu như ngươi nói đúng, ta sẽ cho ngươi thêm mười lều nữa, có điều phải đợi đến sau khi thám báo mang tin tức về… trước lúc đó, thứ ngươi cần ta sẽ chuẩn bị cho ngươi, có điều ngươi phải nói cho ta, những thứ này là dùng để làm gì.”
Đây đã coi như là kết quả rất tốt rồi.
Trên mặt Lang Hoa nở ra nụ cười.
…
Quân đội Tây Hạ đã đến bên ngoài thành Diêm Châu, kỵ binh là ngựa chiến và xiềng xích gắn liền với nhau, trong tay mỗi kỵ binh đều cầm Thần Tí Cung.
Trận đánh này chỉ cần đánh thắng rồi, tinh thần của các tướng sĩ sẽ tăng mạnh.
Lữ Tắc hăm hở ngồi trên lưng ngựa.
Người của Đại Tề vẫn còn đang đang mải mê nhảy múa hát ca, không biết thành Diêm Châu sẽ nhanh chóng bị san thành bình địa.
Lữ Tắc phất phất tay, lập tức có người bắt đầu leo vào thành.
Trước đó bọn họ đã thám thính tin tức, Tướng quân họ Bùi kia ở trong phủ mở tiệc mời khách, ngay cả tướng lĩnh thủ thành đều đi tham gia náo nhiệt, liên tục mấy ngày sống mơ mơ màng màng, trên tường thành tất nhiên là hoàn toàn buông lỏng, quân lính Đại Tề nhất định không ngờ tời quân đội Đại Hạ bọn họ sẽ từ trong bóng tối lao ra.
Rất nhanh thôi, bọn họ sẽ nghe được tiếng người Tề hoảng hốt, khóc lóc sợ hãi.
Người Tây Hạ giống như ma quỷ trèo lên cổng thành.
Tường thành Đại Tề giống như mới vừa được mưa to rửa sạch, sạch sẽ lại vắng vẻ, trong góc tường thành tán lạc mấy vỏ chai rượu và một đống xương gặm xong.
“Nào nào nào, một ly nữa nào, ta… ta chưa thua…” Thanh âm lẩm bẩm từ cách đó không xa truyền tới, một binh lính thủ thành lảo đảo lắc lư xuất hiện ở trước mắt người Tây Hạ, người Tây Hạ rút đao ra ép tới gần hắn, binh lính thủ thành lại cười hai tiếng, sau đó đột nhiên ngã quỵ ở trên bậc thang, ngay sau đó giống như là một quả bóng tròn vo theo bậc thềm lăn xuống, lại cũng không đứng lên nữa.
Người Tây Hạ không nhịn được muốn cười ra tiếng.
Đây chính là quân đội Đại Tề, lười biếng như vậy.
Trong lầu gác cổng thành cũng truyền tới tiếng mắng chửi, “Lão tử chính là quỵt nợ đấy, hôm nay lão tử con mẹ nó ăn chắc rồi.”
“Lưu đầu, ván này ngươi muốn đánh cuộc cái gì?”
Người dẫn cổng thành nói: “Đánh cuộc bội đao của lão tử.”
Mọi người cười vang.
Thảo nào trên cửa thành không có ai, hoá ra bọn chúng không phải uống rượu, mà là đang đánh bạc.
Người Tây Hạ nhìn nhau, hiện giờ bọn họ xông vào sẽ rất dễ dàng giết chết những binh lính này, nhưng cũng không thể tránh khỏi sẽ khiến bọn chúng rung chuông đồng ở lều gác dưới cửa thành, sẽ kinh động quân đội đóng giữ trong thành, trước mắt điều quan trọng nhất là lặng lẽ mở cửa thành ra, để quân đội bên ngoài vào thành, mấy người nhìn nhau một cái, đứng dậy tiến lại gần cửa thành.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!