Chương 265:
Đông Bình giơ tay ra, hai hài tử lập tức nhào vào trong lòng nàng.
Đây là hai hài tử của Tào quý phi của Tiên hoàng.
Sau khi Lý Thường Hiển soán vị, Lữ Tắc ở bên cạnh muốn hại Dục Ca của nàng, là Tào quý phi nhào ra cản một kiếm, trước khi Tào quý phi chết đã phó thác hai hài tử cho nàng, Lý Thường Hiển lại không chịu đáp ứng, đem hai hài tử của Tào quý phi đi ngay trước mặt nàng.
Bây giờ hai hài tử này cuối cùng cũng quay lại bên cạnh nàng.
Trên mặt Lý Thường Hiển lộ ra nụ cười, một khi có hài tử, nữ nhân có kiên cường thế nào cũng sẽ biến thành mẫu thân, “Tẩu tẩu mất con yêu khó tránh khỏi cô đơn, Trẫm đem hài tử của Tào quý phi tới bồi tẩu tẩu, có điều… tẩu tẩu phải giúp Trẫm làm chút chuyện mới được.”
Đông Bình cẩn thận dùng khăn tay lau lau tay của Lý Đồng, nữ hài tử đang yên lành, trên tay lại đầy sẹo, làm gì còn dáng vẻ cành vàng lá ngọc nữa, “Bây giờ có còn đau không?”
Lý Đồng dè dặt lắc đầu một cái, “Không đau, chỉ cảm thấy ngứa, chỉ cần đụng phải nước thì càng ngứa hơn, con không muốn gãi, nhưng mà không nhịn được.”
“Sau này sẽ không như thế nữa, Mẫu hậu… Mẫu hậu tìm lang trung tốt nhất đến xem cho con, bôi cao lên sẽ khỏi.”
Lý Đồng ngoan ngoãn gật gật đầu, trên mặt vẫn có mấy phần sợ hãi, theo bản năng nấp sau lưng Đông Bình.
Đông Bình ngẩng đầu lên, “Bệ hạ kêu người chuẩn bị nước, quần áo, cơm nước… lát nữa mẫu tử chúng ta muốn cùng đi nghe pháp sư tụng kinh.”
Trên mặt Lý Thường Hiển mặt lộ ra nụ cười, ý của Đông Bình là đồng ý rồi.
…
Từ Tùng Nguyên đợi đến khi Lý Thường Hiển rời đi mới để cho người đi thông báo, rất nhanh cung nhân bên cạnh Đông Bình Trưởng Công chúa đã dẫn Từ Tùng Nguyên vào.
Từ Tùng Nguyên quan sát căn phòng, mấy ngày nay hiển nhiên đã được người quét dọn qua, đồ dùng bài trí trong phòng cũng đều đổi mới hoàn toàn, chiếc bàn bằng gỗ toan chi được lau sáng loáng, cung nhân mang lên hai cái ghế Thái sư, sau đó cười tủm tỉm mời Từ Tùng Nguyên ngồi xuống.
Từ Tùng Nguyên nhíu mày, phòng cũ, đồ mới đặt chung một chỗ nhìn rất lệch lạc.
Người Tây Hạ là đang có ý gì?
Vào lúc này lấy lòng Trưởng Công chúa, chẳng lẽ là Trưởng Công chúa đã đáp ứng tạm thời ở lại Tây Hạ.
Từ Tùng Nguyên nghe được tiếng bước chân vang lên, quay đầu nhìn thấy Đông Bình Trưởng Công chúa, còn có hai hài tử theo sau lưng Đông Bình.
Từ Tùng Nguyên tiến lên hành lễ.
Mấy người ngồi xuống, nha hoàn lập tức dọn bánh ngọt lên, hai hài tử nhìn điểm tâm trộm nuốt nước bọt ngồi bên cạnh Đông Bình, lập tức ngượng ngùng cúi đầu.
Đông Bình nói, “Đây là hai hài tử mà Tiên hoàng và Tào quý phi sinh hạ, Hoàng tử kêu Lý Mặc, Công chúa kêu Lý Đồng, trước đây không ở chỗ ta, Bệ hạ để cho người đưa về.”
Đông Bình nói rồi kéo tay Lý Đồng, “Ta đáp ứng Bệ hạ giúp Tây Hạ bình ổn ôn dịch, sau đó mới trở về Đại Tề.”
Như vậy sao được.
Từ Tùng Nguyên đứng dậy, “Trưởng Công chúa, làm như vậy không được đâu, phải biết tình huống bang giao hai nước thay đổi trong nháy mắt, không phải chúng ta có thể nắm trong tay, nếu bây giờ Tây Hạ nhận thư hoà đàm rồi, chúng ta nên sớm lên đường, tránh cho đêm dài lắm mộng, Trưởng Công chúa muốn chữa trị ôn dịch là việc thiện, thế nhưng… có thể dùng biện pháp khác.”
Ông ta vội vã tới gặp Trưởng Công chúa, là bởi vì lúc vừa rồi ở trong viện xử trí người Cố gia, một dịch thừa nhỏ bé lại tiến lên khuyên ông ta, nếu như ngay cả dịch thừa cũng có thể nghe hiểu tiếng Hán vậy còn cần những học sĩ kia làm gì? Hiển nhiên triều đình Tây Hạ đang nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của bọn họ.
Đông Bình thở dài, “Ý ta đã quyết, Từ đại nhân không cần khuyên nữa,” Nói rồi dừng một chút, “Hôm nay chúng ta phải lên đường đến An Khánh.”
“Hai hài tử này cũng đi cùng ta,” Đông Bình dừng một chút, “Nếu Từ đại nhân không yên tâm thì đi Ngân Châu cùng chúng ta, Bệ hạ đáp ứng rồi, chỉ cần ôn dịch lắng xuống, sẽ để cho chúng ta về Đại Tề.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!