Cả người của Bạch Sở Sở đau đớn dữ dội, cô năm vật vã ở trên sàn nhà, nước mắt cứ lã chã rơi xuống làm cho khuôn mặt xinh đẹp ấy của người con gái trở nên ướt đãm lệ. Cơn đau từng cơn từng cơn cứ dữ dội ập đến như những con sóng vỗ ngoài biển kia, ào ào xô đến, thậm chí là một cách bất chợt thay nhau dày vò trái tim của Bạch Sở Sở.
Đôi mắt của người con gái dâng lên một tầng sương mỏng, hai mắt lim dim nhìn người đàn ông cao to sừng sững đang đứng nhìn cô với một ánh mắt vô cùng lạnh lo kia. Từng giọt nước mắt lăn dài trên gò má của người con gái, những giọt nước mắt mang theo bao nhiêu là nỗi đau, bao nhiêu là bi oan, muốn giải thích nhưng không một ai tin tưởng của Bạch Sở Sở.
Cô có thể nhìn thấy, trái tim của mình đang từng chút từng chút một nứt ra thành từng mảnh. Máu đỏ cứ thế rỉ ra, lồng ngực tức đến nỗi Sở Sở hô hấp cũng khó khăn. Một cơn đau âm ỉ cứ liên tục xoáy vào trong trái tim của cô, nó không ngừng ăn mòn trái tim hay cả da thịt của cô nữa.
Tại sao?
'Tại sao Bạch Cẩn Phàm lại chẳng thèm nghe cô giải thích?
Mười mấy năm sống chung, vậy mà Bạch Sở Sở lại chẳng bằng một người phụ nữ mà hẳn quen được mấy tháng ư?
Mấy tên cảnh sát kia cứ đứng đó, bọn họ khó xử không biết phải xử lý chuyện này như thế nào nữa? Một tên theo lời đi ra ngoài gọi điện thoại cho ai đó, những tên còn lại ở đó, bọn họ liên tục liếc mắt nhìn nhau rồi liếc mắt nhìn khuôn mặt lạnh như băng kia của Bạch Cẩn Phàm. Mấy người bọn họ vốn muốn lên tiếng nói, nhưng lại sợ làm cho Bạch Cẩn Phàm nổi giận. Bọn họ đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, chẳng kẻ nào. dám mở miệng nói chuyện cả.
"Mấy người còn đứng đó đến khi nào nữa? Còn không mau đưa cô ta về đồn giải quyết đi, mấy người là cảnh sát vậy mà muốn để cho hung thủ giết người ung dung ở ngoài vòng pháp luật hả? Có cần tôi gọi điện thoại cho cục trưởng cục cảnh sát để kể về hành vi của mấy người hay không?" Bạch Cẩn Phàm liếc nhìn mấy tên vệ sĩ kia, hẳn luôn miệng nhắc nhở bọn họ phải bắt lấy Bạch Sở Sở, không thể để cho hung thủ giết người tự do ung dung ngoài vòng pháp luật được.
Bạch Cẩn Phàm cũng chẳng phải là kẻ chính nhân quân tử gì, từ trước đến nay hắn cũng chả phải người như thế. Chỉ cần đụng đến người của hản, Bạch Cẩn Phàm sẵn sàng dùng quyền lực ở trong tay của mình để khiến cho kẻ to gan đó thân tàn ma dại.
Mấy tên cảnh sát kia lập tức rùng mình, Bạch Cẩn Phàm chính là đang đe doạ bọn họ, nếu không bät Bạch Sở Sở, không bắt người con gái ấy phải chịu sự trừng trị của pháp luật thì nhất định công việc ở trong tay bọn họ không thể giữ được nữa. Hơn nữa, Bạch Cẩn Phàm cũng đã cung cấp toàn bộ những bằng chứng có liên quan đến cái chết của cô gái tên Vy Vy kia rồi, tất cả mọi bằng chứng đều đang gây bất lợi cho Bạch Sở Sở, bọn họ cho dù có không muốn bắt cũng không được. Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot nhé cả nhà
"Dạ, chúng tôi biết mình phải làm những gì, mong Bạch thiếu gia đây hãy yên tâm!" Mấy tên cảnh sát kia cúi đầu vô cùng khép nép, sau đó bọn họ từng người từng người bước lại gần chỗ của Bạch Sở Sở đang hoảng sợ kia.
'Toàn thân của Bạch Sở Sở bỗng nhiên run lên, cô theo bản năng của mình lùi về phía sau, hai mắt trợn tròn nhìn những người đàn ông đang mặc trang phục cảnh sát từng bước lại gần mình kia. Sở Sở quá sợ hãi, thanh âm run rẩy gào lên giữa căn phòng, "Mấy người đừng có lại đây...... Tôi không giết người... Mấy người tránh xa tôi ra..... Tôi không có giết người!"
'Thế nhưng, những tên cảnh sát kia nào có nghe cơ chứ.
"Bạch Sở Sở, chúng tôi tình nghi cô chính là thủ phạm hại chết vị hôn phu của Bạch thiếu đây. Mời cô theo chúng tôi về đồn lấy lời khai. Cô có quyền giữ im lặng cho đến khi đứng trước toà." Một tên cảnh sát lại gần chỗ của Bạch Sở Sở, hắn định bắt lấy cô.
Sở Sở giật mình, cô hoảng hốt đẩy cả người mình li phía sau, tay chân khua loạn xạ, "Không! Tôi vốn không giết người, tôi không phạm tội gì, các người có quyền gì mà bắt tôi cơ chứ?" Bạch Sở Sở cô rõ ràng không hề làm sai chuyện gì, sao cô phải đi theo bọn họ? Cảnh sát có quyền gì mà bắt cô cơ chứ?
'Thế nhưng, hai tay đang khua khua kia của Bạch Sở Sở rất nhanh chóng đã bị một tên cảnh sát bắt được, "Thưa cô, mong cô hợp tác theo chúng tôi về đồn! Tôi khuyên cô đừng nên chống cự, như thế sẽ không tốt cho bản thân của cô đâu” Rất nhanh, chiếc còng số tám đã trói lấy hai cánh tay đang liên tục run rẩy kia của Bạch Sở Sở.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!