Nhận được điện thoại của Bạch Cẩn Phàm tên quản lý ở quán bar này hoảng hốt chạy vội lên đây, sợ rằng người đàn ông kia sẽ tức giận, vậy thì mọi chuyện sẽ hỏng hết cả rồi.
Đến khi quản lý lên đến đây, Bạch Sở Sở cũng đã mặc lại quần áo, tuy nhiên bộ đồ ở trên người của cô vẫn xộc xệch. Đôi tay run rẩy nắm chặt mảnh thuỷ tinh, từng mảnh sắc nhọn đâm vào da thịt của cô khiến đôi bàn tay trắng nõn của người con gái ấy tuôn ra những dòng chất lỏng màu đỏ ửng, nhuộm màu mảnh chai rượu kia.
Còn đối phương trang phục cũng đã chỉnh tề, tuy nhiên ở trên đầu của hắn, một chất lỏng màu đỏ †anh ngòm chảy dài trên má hắn. Dòng máu đỏ tươi kia kết hợp cùng với đôi mắt đỏ ngầu của Bạch Cẩn Phàm càng làm cho bộ dạng của người đàn ông này thêm phần đáng sợ.
Sâu thẳm bên trong đôi mắt lạnh lẽo kia của hắn, dường như đang có một ngọn lửa đang hừng hực bốc cháy, ngọn lửa của sự tức giận ấy đang dần dần thiêu rụi toàn bộ lý trí của hắn vậy. Đây là lần đầu tiên Bạch Cẩn Phàm hắn bị người khác từ chối, thậm chí còn đánh hắn bị thương, mà người phụ nữ đó lại chính là người đã hại chết vợ chưa cưới của hẳn.
Bạch Sở Sở, cô giỏi lắm, hôm nay tôi mà không dạy cho cô một bài học thì tôi sẽ không còn là Bạch Cẩn Phàm nữa!
Người quản lý vội vàng chạy lên, nhìn thấy sắc mặt u ám của Bạch Cẩn Phàm, ánh mắt của người đó lạnh lẽo quét qua một lượt ở nơi này. Nhìn thấy nhân viên mới vào làm ở đây hôm nay đang ngồi dưới đất, bộ dạng uỷ khuất, quần áo tóc tai xộc xệch. Còn Bạch Cẩn Phàm thì đang tức giận ngồi đó, trên mặt còn bị thương nữa.
Tên đó vội vã lao đến, lo lắng hỏi, "Xin hỏi nhân viên của chúng tôi đã làm gì để khiến cho ngài không hài lòng ạ? Ngài cứ nói để tôi răn đe cô ta." Tên đó vừa tỏ ra hối lỗi vừa nhân cơ hội lấy lòng Bạch Cẩn Phàm kia.
"Hay cho mấy người lại nhận loại nhân viên như thế này vào làm việc." Bạch Cẩn Phàm lạnh lão liếc nhìn Bạch Sở Sở đang đau đớn quẵn quại ở dưới đất kia, miệng phát ra một tiếng hừ khinh bỉ, "Không những thiếu chuyên nghiệp thì thôi, đã thế tay chân còn hậu đậu. Như thế thì đã đành, người phụ nữ này dám làm tôi bị thương, mấy người nói chuyện hôm nay phải tính thế nào đây?"