Chương 787
Lâm Tử Minh sầm mặt lại: “Không cân phải dịch nữa, tôi thấy bọn tây này cũng không có ý muôn xin lỗi, bữa cơm này không cần thiết phải ăn. Dư Thanh hoang mang, vội giải thích cho Lâm Tử Minh. Đám người này thấy Lâm Tử Minh muốn đi, cũng có chút sót ruột, đặc biệt là Sử Mật Tư, hắn mời riêng Khang Nạp đến đây, là muôn giáo huậân Lâm Tử Minh một trận ra trò, như vậy chẳng phải uỗng phí rồi sao?”
Cho nên hắn vội đứng lê, phải giữ Lâm Tử Minh lại. ' “Đợi chút đợi chút, Lâm tiên sinh, sao anh lại muốn đi chứ, không phải chúng ta sẽ củng nhau ăn com sao?”
Sử Mật Tư nói.
Dư Thanh phiên dịch cho Lâm Tử Minh, hơn nữa nói thêm: “Chủ tịch Lâm, tôi thấy Sử Mật Tư đúng là có thành ý, hay là anh vẫn nên ở lại ăn xong bữa này đi? Có được không?”
Lâm Tử Minh liền nói: “An cơm cũng được thôi, nhưng hẳn phải xin lỗi trước cho tôi. Sau khi Dư Thanh dịch ra, Sử Mật Tư lại tức vô cùng, chủng người í thượng đẳng như mình, lại phải xin lỗi một thăng da màu?
Nhưng tình hình hiện tại quả thực không xin lỗi không được. Chỉ đành căn răng ngoan ngoãn xin lỗi Lâm Tử Minh.
“Lâm tiện sinh, xin lỗi, hãy chấp nhận lời xin lỗi này của tôi!"
Sử Mật Tư cắn răng, khó khăn nói ra mây câu này.
Những người da trắng. ở đó chứng kiên toàn bộ chuyện này, cũng đêu tức nghẹn, thật sự sắp phát điên rồi.