Chương 778
Đương nhiên nói đi cũng phải nói lại, con người sông trên thê giới này, có ai có thể tuyệt đối cô độc một mình đâu? Người thân, bạn bè, người tình, những thứ này đều không thê vứt bỏ.
Hiện tại Lâm Tử Minh có thể làm được, chính là đem sự nghiệp của bản thân mình hóa hư vô, đêu giao cho cấp dưới quản lý, bản thân giám sát chút là được.
Rất nhiều người không hiểu nồi sao anh lại làm vậy, nghĩ răng độ tuổi này của anh, lẽ ra phải lầy sự nghiệp làm trọng, tại sao lại muôn ủy quyên?
Ngay cả Vương Vệ Quý và Hàn Kim Long đều nghĩ không hiểu, ngay cả khi bắt đầu, vẫn tưởng rằng Lâm Tử Minh đang muốn thử lòng bọn họ, khiến họ sợ hãi không thôi, liên tục xin từ chối, không dám nhận trọng trách quá lớn. Đôi mặt với những tò mò của cập dưới, Lâm Tử Minh cũng không giải thích nhiều, có một câu nói rất hay, chim yến tước an biết chí lớn, phân lớn con người theo đuôi cả đời chính là tiền tài thế tục, phần đấu vì quyền thế, mà anh đã nhảy ra khỏi được cái vòng luần quần này, hướng về một mục đích cao hơn.
Sau khi đã sắp xếp mấy chuyện này, anh mới đi tìm lão Sửu.
Lão Sửu là người của mẹ, sẽ không hại anh, chuyện này. Lâm Tử Minh dám tin chắc, nhưng cũng bởi vì lí do này, có rất nhiều thứ hắn sẽ tìm cách giấu diễm không cho. anh biết, khiến Lâm Tử Minh sẽ thấy có chút không vừa lòng.
“Thiếu gia, hiện tại anh đã lớn rồi, ngay cả Cố Huyền cũng bị anh đánh bại, phu nhân đã nhận được tin này rôi, điết chắn sẽ rất vui” Lão Sửu thật thà cảm khái, hiện tai hắn nhìn Lâm Tử Minh đúng là nhìn không thấu, giống như: trước mặt Lâm Tử Minh có bào phủ một màn sương mù. Lâm Tử Minh nói: “Mẹ tôi hiện tại có khỏe không? Điện thoại của mẹ là gì, tôi không thê gặp mẹ, vậy gọi điện thoại chắc là được chứ?”
Lão Sửu than một tiệng, lắc đâu nói: “Phu nhân hiện tại vận bị giam giữ, mọi động tĩnh đề bị tô chức giám sát, nêu như anh gọi điện sự tồn tại của anh sẽ bị phát hiện ngay”
Lâm Tử Minh trầm mặc một chút rồi nói: “Dùng điện thoại người khác gọi cũng không được sao? Giả dụ là Nghê Thường đại nhân kia”
Lão Sửu nhẹ nhàng lắc đầu, ngỏ ý không được.
Lâm Tử Minh có chút thất vọng, anh thật sự rất nhớ mẹ, rõ ràng đã là thế kỉ 21, giao thông phát triển, lại chẳng gặp p nhau được, cũng không gọi điện được, nghĩ lại thật sự rât hoang đường.
Lại trâm mặc một lúc, Lâm Tử Minh lại hỏi một câu: “Tu vi hiện tại của tôi có thê đánh lại Nghê Thường không?”
Lão Sửu hơi sửng sốt, sau đó cười cười, nói: “Tu vi của thiếu gia tuy cao siêu, sau khi đánh bại được Cô Huyền, lại còn càng thêm tiền bộ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!