Chương 756
Thế nhưng, những gì diễn ra sau đó khiến cho bọn họ trợn tròn mắt.
Chỉ thấy một người vệ sĩ da trắng trong đó đây mạnh Lâm Tử Minh một cái, nhưng mà anh vẫn đứng bắt động như cũ, giông như một cây cột cô định tại chỗ.
"Hửm?” Cái người vệ sĩ da trắng đó nhíu mày, vẻ mặt của hẳn bắt đầu trở nên u ám, con khỉ da vàng này, lại dám đứng chặn đường đi của bọn họ.
Vì vậy hắn tăng thêm sức lực, dùng sức đây ngực của Lâm Tử Minh, hơn nữa khóe miệng còn lộ ra một nụ cười gán, với dáng người cao một mét chín, trọng lượng cơ; thê nặng hơn một trăm cân của hắn, đầy một người da vàng g gầy nhom như Vậy, còn không phải là Tmột chuyện dễ dàng sao?
Nhưng mà kết quả hoàn toàn ngược lại so với tưởng tượng của hắn, hắn sử dụng hết sức đây một cái, nhưng Lâm Tử Minh vẫn không nhúc nhích như cũ, thật sự giỗng như là một bức tường đứng, cản ở chỗ đó, điều này khiến cho hắn ngây người! Đây là cái tình huống gì vậy? Chăng lẽ là hắn xuất hiện ảo giác, đụng vào tường?
Hắn vội vàng dụi dụi đôi mắt, trợn to mắt hơn nữa, phát hiện mình không có nhìn lầm, người da vàng trước mặt đang cười như không cười nhìn hắn.
Một người vệ sĩ da trắng khác đứng ở bên cạnh hắn, nhìn thấy tình huống như thé, hắn cười nhạo nói: "Thang Mẫu, tối hôm qua mày bị người phụ nữ Hoa Quốc đó ép khô rôi
hả, ngay cả một con khỉ da vàng gây nhom cũng không đây được, ha ha”
Hắn dùng tiếng Anh nói, Lâm Tử Minh nghe thấy rõ ràng, vẻ mặt của anh lại càng thêm đen sì, là một người Hoa Quốc, anh ghét nhất là nghe người nước ngoài gọi mình là khỉ da vàng, đây không chỉ là sự sỉ nhục đôi với anh, mà là sự sỉ nhục đối với cả Hoa Quóc!
Anh cười lạnh một tiếng ở trong lòng, đừng thấy cái người vệ sĩ da trăng tên là Thang Mẫu này trâu cao ngựa lớn như thê nào, nhưng mà khi ở trước mặt anh, cũng chỉ là một con kiến hôi nước ngoài mà thôi. Nói đùa, anh là một cao thủ cảnh giới tiên thiên, hơn nữa tu vi thực tế đã đạt đến cảnh giới tầng trên cùng của tiên thiên, ngay cả một kẻ nguy hiểm cao lớn như Cô Huyền cũng không phải là đối thủ của anh, thì một người nước ngoài nho nhỏ, lại chỉ càng giỗng như một con kiến hôi mà thôi.
Chỉ thấy bờ vai của hắn run nhẹ lên một cái, nhất thời, Thang. Mẫu giống như là phải chịu đựng một đòn phản công mạnh mẽ, đến mức khiến tha cơ thê to lớn của hắn lại có thể bị đánh bay ra ngoài, đập lên mặt đất một cái thật mạnh, bịch một tiếng, còn rơi rất mạnh.