Chương 608
Đào Tam Nương thuộc tuýp phụ nữ quyền rũ bẩm sinh, dù không cô ý quyên rũ đàn ông thì khí chật tỏa ra tử cô ây cũng là một cám dỗ chí mạng đổi với đàn ông.
Ngay cả khi Lâm Tử Minh không quan tâm đến Đào Tam Nương ở khía cạnh đó, cũng phải thừa nhận rằng Đào Tam Nương thực sự là tốt nhất trong số phụ nữ, vệ mặt nữ tính, Sở Phi cũng không bằng cô ấy.
Khi Đào Tam Nương nhìn thấy Lâm Tử Minh, đột nhiên nâng cao tinh thần, tâm trạng bình tĩnh ban đầu đột nhiên biến đổi rất nhiều, thậm chí chính mình còn không nhận ra sự thay đổi này, nhưng hai người bạn thân đi cùng đã phát hiện ra, tỏ vẻ ngạc nhiên với Đào Tam Nương.
Họ là bạn tốt của Đào Tam Nương, đã quen biết Đào Tam Nương từ lâu, cũng chưa bao giờ thấy Đào Tam Nương quan tâm đến một người đàn ông như vậy.
“Lâm thiếu gia, thực sự là anh, tôi đã nghĩ rằng mình nhìn nhằm, có vẻ như chúng ta rất có duyên.” Khuôn mặt Đào Tam Nương nở một nụ cười rạng rỡ, bước đến phía Lâm Tử Minh, đến rất gần.
“Khu, khụ.” Lâm Tử Minh lập tức ho hai tiếng, lùi lại, giữ khoảng cách với cô ây nói: “Đào Tam Nương, Phạm Lão đâu, không đi cùng cô sao?”
Đào Tam Nương trợn mắt nói: “Phạm Lão chỉ là lãnh đạo của tôi chứ không phải chồng tôi, tại sao tôi phải đên mua quần áo với anh ấy. Lâm thiếu gia, anh sợ tôi sao? Tại sao cứ lùi lại phía sau thế?”
Nhìn thấy ánh mắt đẳng đằng sát khí của Sở Phi, Lâm Tử Minh chỉ cảm thấy da đầu sắp nỗ tung, vội vàng nói: “Đào Tam Nương, đừng, đùa nữa, tôi đến cùng với vỢ, đề cô ấy hiểu lầm sẽ không tốt .
“Vợ?” Đào Tam Nương sửng sốt.
Lâm Tử Minh vội vàng đi tới nắm tay Sở Phi, cùng nhau đi tới, cười nói: “Phi Phi, giới thiệu với em một người bạn, vị này là Đào Tam Nương, người quản lý đầu giá của Vân Thiên Các.”
“Đào Tam Nương, đây là vợ tôi, Sở Phi.”
Bầu không khí có chút ngượng ngùng, Sở Phi và Đào Tam Nương không nói chuyện, dùng ánh mất xâu xa dò xét nhau, Lâm Tử Minh cảm thấy giữa họ như có tia lửa lóe lên.
Chính là Sở Phi mỉm cười trước, hào phóng chào hỏi Đào Tam Nương, “Xin chào, cô là họ Đào?”
Đào Tam Nương cũng nở một nụ cười, rất nhiệt tình, như thể căng thẳng giữa họ là ảo giác, “Đúng, Đào của Đào Tam Nương.”
“Ò.” Sở Phi đáp lại, ngừng nói, hào phóng nói với Lâm Tử Minh: “ Nếu như gặp bạn anh, thì anh và bạn nói chuyện đi, em tự đi chọn quân áo cũng được.”
“Phi Phi, nghe anh giải thích, anh và cô ây không có…..” Lâm Tử Minh nhanh chóng muốn giải thích, nhưng bị Sở Phi cát ngang, cười nói: “Em biết, em tin anh, đi đi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!