Chương 544
Động tác của anh vốn đã rất nhẹ nhàng, rất dịu dàng nhưng vần đánh thức Sở Phi, mở mắt ra, nhìn thấy anh, sững sờ một lúc, sau đó nhận ra mình không mặc quần áo, vội vàng lầy chăn bông che người lại, đỏ mặt.
Lâm Tử Minh thây động tác này của cô, cười nói: “Em còn sợ bị anh nhìn thấy, tối hôm qua chúng ta đã nấu gạo thành cơm rồi.”
Sở Phi nhớ tới chuyện tôi hôm qua, cô là người có da mặt mỏng, khit mũi, chui đầu vào chăn bông, ngại ngùng không được nữa rồi.
“Anh đừng nhìn em……
Lâm Tử Minh cười, vỗ nhẹ vào mông cô, sau đó chuân bị đứng dậy.
Thấy anh sắp đứng dậy, Sở: Phi lại vươn đầu nói: “Đưa quân áo cho em, em cũng muốn dậy rồi.”
Lâm Tử Minh nói: “Em không nghỉ ngơi sao?”
“Không được, lát nữa em phải đến công ty làm việc.” Sở Phi ,còn ở dưới chăn bông, không dám đề thân thê lộ ra, rất xáu hồ, lây quần áo từ Lâm Tử Minh sau đó nói: “Anh xoay người đi, đừng nhìn lén em….. “
Lâm Tử Minh trợn tròn mắt, tối qua đã nhìn sạch sẽ rồi, ban ngày lại còn ngại ngùng.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng Lâm Tử Minh vẫn ngoan ngoãn quay người đi.
Chỉ một lúc sau, anh đột nhiên nghe thấy âm thanh bị bóp nghẹt của Sở Phi, anh nhìn lại thì thây. Sở Phi đang ngã trên giường, cau mày, hai chân co chân lại, thây vậy, Lâm Tử Minh lập tức hiêu ra là chuyện gì rồi.
Sở Phi vừa mới làm chuyện đó đêm qua, hẳn là cô vẫn còn rât đau, anh vội vàng chạy tới đỡ Sở Phi nói: “Em đừng nhúc nhích, hôm nay đừng đi đâu nữa, ở nhà nghỉ ngơi đi.” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sở Phi nhíu mày, vừa mới đứng lên chuẩn bị mặc quân vào, két quả là hai chân rất đau đớn vừa nhắc chân liền ngã xuông giường.
“Đều là trách anh, làm cho người ta đau như thế.” Sở Phi nhéo nhéo Lâm Tử Minh một cái xấu hỗ, mặt đỏ bừng xấu hổ, rất đáng yêu.
Lâm Tử Minh cười nói: “Chuyện này cũng không trách anh được, rõ ràng là em chủ động chạy đến……”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!