Chương 463
Lâm Tử Minh nói: “Anh gọi mẹ tôi là tiểu thư, có vẻ như anh từ rất sớm đã là người của mẹ tôi rồi.”
Lão Sửu đã gật đầu và thừa nhận.
” Anh nói mẹ tôi yêu thương tôi, vậy anh giải thích đi, tại sao nhiều năm như vậy rồi, đều không đến †ìm tôi, cứ trưng trưng mắt nhìn tôi ở Sở Gia làm con rễ bón năm liền.” Lâm Tử Minh nói bằng tiếng. lạnh lùng, anh không có biểu hiện gì trên mặt.
“Tiểu thư đang bảo vệ anh.” Lão Sửu nói một cách sâu sắc.
“Bảo vệ tôi?” Lâm Tử Minh nhếch lông mày lên nói, “Anh nói thế là thế nào?”
Lão Sửu chỉ im lặng và không trả lời.
Lâm Tử Minh càng thêm tức giận, dùng mệnh lệnh nói : “ Trả lời tôi!”
“Tiểu thiếu gia, tôi biết giờ anh đang rất tức giận, nhưng hãy tin rằng tiểu thư đang bảo vệ anh, đợi đến thời gian thích hợp, tiêu thư tự nhiên sẽ quay lại tìm anh.” Lão Sửu nói vậy.
Khi nghe điều này, cơn giận của Lâm Tử Minh bay lên tới đầu anh, khiến anh nắm chặt tay, hơi thở cũng trở lên nhanh hơn rất nhiều, anh nhắm mắt lại, thỏ một hơi sâu, cô gắng giữ bình tĩnh, không để tức giận phát ra ngoài, sau một lúc, anh tiếp tục nói: Thế anh nói đi, lúc đầu tại sao mẹ tôi lại gả vào Lâm Gia, tại sao lại hãm hại ông nội?”
Lão Sửu cúi đầu, không chịu trả lời trong một thời gian dài.
“Trải Lời! Tôi!” Lâm Tử Minh đã từng từ từng từ nói, nhìn chằm chằm vào Lão Sửu, những giận giữ biểu hiện rõ trên mặt Lâm Tử Minh, trong mắt cũng bắt đầu xuất hiện những tia máu, lão Sửu rõ ràng cảm nhận được cơn giận dữ trong lòng Lâm Tử Minh mà có thể phun trào ra bất cứ lúc nào.
Dù cho lão Sửu là người như thế nào đi nữa, bây giờ đối diện với sự tức giận của Lâm Tử Minh cũng không kiêm soát mà sợ nhưng hắn ta vận phải cắn răng nói: “Tôi không biết…
Vừa nói xong, hắn ta bị Lâm Tử Minh đắm cho một phát vào bụng, lực vô cùng mạnh, hắn ta chỉ cảm thấy như thê đã bị xe đâm vào vậy đó, bay vê phía sau rồi sau đó ngã mạnh xuống đât.
Hắn ta cũng là người có khả năng chiến đấu mạnh mẽ, nhưng bị Lâm Tử Minh đấm cho một phát này hắn ta không thể làm gì khác ngoài thảm thiệt hét lên, sắc mặt trắng bệch, đang run rầy vì đau đớn, rất đau đón khiến hắn ta cảm thấy ruột hắn ta bị đứt ra vậy!
Lâm Tử Minh biết trọng lượng của cú đấm của mình, ngay cả khi đó là một con bò cũng có thê bị anh giết chết, dù cho lão Sửu có thể chất còn xa hơn những cơ thể người bình thường, cũng rất khó chịu, hắn ta phải năm xuống ít nhất một tháng để hôi phục.
Hu hu hu hu……
Lâm Tử Minh từ từ đi qua, dễ dàng túm lấy bộ đồ của lão Sửu, nhắc hăn ta lên, để hắn tạ lên ghé, giúp hắn ta phủi phủi lại quân áo, lạnh nhạt nói: Nói cho tôi, mẹ tôi ở đâu, tôi không làm khó anh.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!