Chương 417
Hắn đứng thẳng, nhìn vào Lâm Tử Minh, trong mắt hắn ta đầy những biểu hiện phức tạp, có nỗi sợ, có hồi tiếc, có giận dữ, có do dự, có tuyệt vọng, có bât mãn…..
Nhưng cuối cùng, hắn cũng chọn quỳ xuống, hạ thấp cái sự cao quý của mình xuống.
Trước mặt bây giờ là một cảnh gây sốc, tất cả thành viên của Lâm Gia đều quỳ xuống trước mặt Lâm Tử Minh! Cũng chỉ còn lại Lâm Phong và Lâm Tử Minh là vẫn đứng đó.
Lâm Phong nhìn Lâm Tử Minh, không nói được gì nữa rồi, cả người hắn đang cảm thây vô ích.
Không có biểu hiện nào trên khuôn mặt của Lâm Tử Minh, trong lòng anh cực kỳ phân khích và dâng trào!
Bốn năm trước, anh từ nhị thiệu gi la của Lâm Gia biến thành con rễ của Sở Gia, từ thiên đường xuống địa ngục chỉ trong vòng đêm!
Không một ai. biết anh phải chịu bao nhiêu đau khổ, đau đớn thế nào, khao khát trả thù ra sao.
Nhưng bây giờ thì anh đã làm được rỗi.
Những kẻ sỉ nhục anh năm đó đều đang quỳ xuống trước mặt anh.
“Bây giờ có thể cho tôi biết ai là hung thủ hãm hại ông nội rồi chứ.” Lâm Tử Minh đã hít một hơi sâu và nói bằng ánh mắt bắn ra điện.
Nhưng không ai trả lời và họ đều cúi : đâu.
“Tại sao, không ai nói vậy?” Tiếng nói của Lâm Tử Minh rất lạnh lùng.
Sau đó anh đã đá Lâm Sơn Hà một cái rồi nói: “Bác thân mến, hay là bác nói cho cháu đi.”
Lâm Sơn Hà bị đá một cái, nỗi đau đó đó khiến hắn nhe răng: “Tử Minh, vẫn đề này đã xảy ra quá lâu, lão gia cũng đã ôn định rồi, tại sao cháu cứ phải cô tìm ra sự thật, phá vỡ sự an nghỉ của lão gia chứ?”
Nghe thấy điều này, Lâm Tử Minh một bụng lửa, rất giận dữ đôi mắt tươi cười của anh đột nhiên lạnh ngắt “Nói!”
Lâm Sơn Hà đã cắn răng, không muôn nói.
Lâm tử minh vô cùng tức giận tát cho hắn ta máy cái bạt tai.
Lúc này, có một tiếng nói vang dội truyền đến, “ Lâm Tử Minh.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!