- Là ta, Kim Dương Võ Thánh tiền bối.
Tần Phàm có chút thi lễ, trải qua chuyện phát sinh ở bên ngoài Cửu Long cốc, hắn đối với vị đại lục đệ nhất cường giả này vẫn có một ít kính ý.
- Không thể tưởng được ngươi vậy mà có thể đến nơi đây, ồ? Ngươi còn không có vận dụng đến ngọc phù phòng ngự mà ta tặng cho ngươi?
Kim Dương Võ Thánh kia phát hiện trên người Tần Phàm còn mang theo khí tức ngọc phù mà hắn đưa cho, không khỏi hơi kinh ngạc.
- Vâng, cảm tạ Kim Dương Võ Thánh tiền bối, cái ngọc phù này ta còn không có cơ hội vận dụng đến.
Tần Phàm gật gật đầu nói ra, Kim Dương Võ Thánh đưa cho hắn cái ngọc phù kia, hắn xác thực một mực không có cơ hội vận dụng. Ở thời điểm đối chiến Tần Thiên Hoành, sự tình phát sinh đột nhiên, hắn cũng không biết Tần Thiên Hoành đã sơ bộ có được Kiếm Chi Quy Tắc Tiểu Thế Giới, cho nên không kịp vận dụng.
- Ngọc phù ta tặng cho ngươi này, bên trong ẩn chứa quy tắc Tiểu Thế Giới chi lực của ta, trên cơ bản công kích dưới Lục cấp Võ Thánh đều có thể ngăn cản được, không thể tưởng được đi thẳng tới tầng thứ ba, ngươi còn không cần sử dụng đến nó.
Trên mặt Kim Dương Võ Thánh Hồng Sơn có chút ít ôn hòa, tựa hồ đối với Tần Phàm có chút thưởng thức.
- Có lẽ là Tần Phàm may mắn a, dọc theo con đường này cũng đều coi như thuận lợi.
Tần Phàm mỉm cười trả lời, đương nhiên đây chỉ là lý do của hắn mà thôi, trên thực tế, dọc theo con đường này hắn trải qua hiểm trở tuyệt đối không ít, thậm chí có một hai lần còn kém chút nữa vứt bỏ tính mệnh.
- Ha ha, ta biết rõ đây là thuyết pháp khiêm tốn của ngươi, thực lực của ngươi thật là vượt ra ngoài ta ý liệu. Có thể đến nơi đây, thực lực của ngươi ít nhất có thể so với Võ Thánh cấp hai.
Lúc này Kim Dương Võ Thánh cũng khẽ cười nói, giống như là một trưởng lão nhân hậu, nói chuyện với hậu bối của mình, thậm chí so với ban đầu thời điểm ở bên ngoài Cửu Long cốc còn lộ ra thân hòa hơn rất nhiều.
Lần này Tần Phàm tạm thời không nói gì.
- Nhưng ngươi cũng biết tầng thứ ba Cửu Long tháp này đã xuất hiện Bát cấp sơ giai yêu thú, hơn nữa ở đây, vừa rồi ngươi có lẽ cũng chứng kiến, có một đoàn quái vật, thực lực bọn hắn so với hai ba cấp Võ Thánh nhân loại cũng kém không đi nơi nào, dù là tứ cấp Võ Thánh đoán chừng cũng khó có thể đối phó được, Tần Phàm ngươi cũng không có nắm chắc đối phó được, đúng không?
Lúc này Kim Dương Võ Thánh hướng về Tần Phàm hỏi.
Tần Phàm gật gật đầu, vừa rồi loại tình huống này, hắn xác thực không phải đối thủ của nhóm khô lâu nhân kia.
- Tần Phàm, thiên phú của ngươi rất không tồi, tiềm lực cực lớn, đối với nhân loại chúng ta mà nói, một khi chết đi sẽ là tổn thất cực lớn. Ngươi cũng biết, nếu ở tầng thứ tư xa hơn, xuất hiện yêu thú cùng quái vật tất nhiên sẽ càng mạnh hơn nữa, đối với ngươi mà nói, cửu tử nhất sinh. Cho nên ta nghĩ ngươi vẫn là không nên tiếp tục mạo hiểm. Ngươi ở lại tầng thứ ba a.
Kim Dương Võ Thánh kia thấy Tần Phàm gật đầu, hắn lại nhàn nhạt nói.
- Kim Dương Võ Thánh tiền bối, ta...
Tần Phàm không khỏi nhướng mày, muốn giải thích thoáng một phát.
- Ngươi trước hãy nghe ta nói.
Kim Dương Võ Thánh Hồng Sơn ngăn cản Tần Phàm, hắn tựa hồ muốn nói chuyện đặc biệt trọng yếu gì.
Qua một hồi hắn lại rất có cảm xúc tiếp tục nói:
- Tần Phàm, hiện tại ngươi còn trẻ. . . có lẽ ta nói chuyện ngươi chưa chắc sẽ hiểu, nhưng ta hi vọng ta nói chuyện kế tiếp, ngươi có thể hảo hảo nghe thoáng một phát.
Tần Phàm trầm mặc.
Ở hắn xem ra, vị Kim Dương Võ Thánh này ở bên ngoài Cửu Long cốc không ngừng khích lệ những Võ Tôn cường giả kia rút lui, luôn nói liên quan đến tộc đàn nhân loại, không nên để nhân loại tổn thất lớn, tựa hồ biểu hiện ra ngoài đều là một bộ chuyện bé xé ra to, buồn lo vô cớ.
Cái này để cho hắn cảm giác rất là khó hiểu.
- Tần Phàm, ngươi có tin Thần hay không, ngươi tín ngưỡng Thần hay không?
Kế tiếp Kim Dương Võ Thánh nói, lại làm cho trong nội tâm Tần Phàm khẽ run lên, cảm thấy hết sức kinh ngạc cùng ngoài ý muốn.
- Kim Dương Võ Thánh tiền bối, ngài lời này là có ý gì?
Sau đó Tần Phàm lộ ra bộ dáng nghi hoặc hỏi, hắn một mực đều cho rằng võ giả trên Vũ Thiên đại lục đều là thờ phụng Chân Vũ Thần.
- Ngươi không cần không thừa nhận, có lẽ ngươi cũng biết cái gì là thần, thần bất quá là người so với nhân loại cường đại hơn mà thôi.
Kim Dương Vũ Thánh liếc nhìn Tần Phàm, tiếp tục nhàn nhạt nói:
- Tòa Cửu Long tháp này kỳ thật là chư Thần mộ địa, ở thời xa xưa, Chư Thần tranh đấu, kết quả rất nhiều thần vẫn lạc, ở trên Vũ Thiên đại lục chỉ còn lại có Chân Vũ thần cùng Thú Thần.
- Mà trên thực tế, hai thần này căn bản không có để ý tới sự tình của Vũ Thiên đại lục chúng ta như thế nào, chỗ có thần tích cũng chỉ là Chân Vũ Thánh Địa chế tạo ra mà thôi.
- Cho nên nói, tín ngưỡng thần hay không, thật ra là không có khác nhau chút nào, sự tình nhân loại chúng ta vẫn phải dựa vào nhân loại chúng ta đi giải quyết.
Kim Dương Vũ Thánh lại kể một ít lời nói mà ở thường nhân xem ra là đại nghịch bất đạo.
Tần Phàm còn không có nói chuyện, nhưng trong lòng của hắn thật ra là thừa nhận cách nhìn của Kim Dương Võ Thánh.
- Tần Phàm, ngươi có từng nghe qua Trấn Yêu Thành chưa?
Đột nhiên Kim Dương Võ Thánh hỏi.
- Là một tòa thành thị thần bí ở trung tâm Yêu Thú Hoang Nguyên kia?
Tần Phàm hỏi.
- Đúng vậy, tòa Trấn Yêu Thành này, tên là Trấn Yêu Thành, người bình thường tưởng rằng xây ở bên trong đó là trấn áp lấy yêu thú, nhưng trên thực tế, chủ nhân Trấn Yêu Thành kia lại là yêu thú, một đầu Cửu cấp yêu thú đã hóa thành nhân hình!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!