Hiện giờ, hắn ngược lại muốn mượn cơ hội, xem thật kỹ Võ Tôn chi cảnh cùng Võ thánh chi cảnh kém xa nhau như thế nào.
- Ha ha, đó là tự nhiên, chúng ta chỉ tùy tiện luận bàn mà thôi, ta tất nhiên sẽ không đả thương ngươi, bất quá ngươi cũng không thể quá mức qua loa, nếu như đánh chơi đùa thì ta sẽ rất mất hứng.
- Một lời đã định, chúng ta đi tới bãi đất trống bên kia thôi, hoàn cảnh trống trải hơn nữa cũng sẽ không quấy rầy chư vị ở đây.
Tần Phàm trực tiếp chỉ vào hư không xa xa phía trước.
- Được! Sảng khoái! Trách không được Phi Hồng nói ta và ngươi có thể sẽ trở thành bằng hữu, ta cùng với Tần Phàm ngươi quả nhiên là mới quen đã thân, ngươi không cần gọi ta là Vân tiền bối, nghe nói ngươi cùng Phi Hồng tương giao, vậy cùng làm bạn với ta đi.
Vân Phi Dương vui vẻ nói.
- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh! Phi Dương huynh, mời.
Tần Phàm cũng không nhiều lời, hắn chỉ khẽ cười nói. Lúc trước hắn cho rằng Vân Phi Dương là một người ngạo khí, nhưng không thể tưởng được đối phương lại cởi mở gần gũi như thế, thậm chí còn thoáng hơn cả Vân Phi Hồng một ít. Quả thực rất ngoài ý muốn.
Vì vậy hai người nhìn rất thân cận sóng vai nhau đi về phía trước, giống như hai người bạn xa cách từ lâu, hôm nay mới gặp lại.
- Hai người này...
Thấy một màn như vậy rất nhiều người không khỏi ngơ ngác. Họ thật không ngờ, hai siêu cấp thiên tài phong vân đại lục dĩ nhiên là mới quen đã thân, vừa gặp liền trở thành bằng hữu.
Có ít người là kinh ngạc vì Vân Phi Dương thư tôn hàng quý, lại bất kể thân phận làm bạn với một Võ Tôn, mà có ít người thì là khiếp sợ vì sự trấn định của Tần Phàm. Không hề có chút ý tứ nịnh bợ, cũng không có bởi vì Vân Phi Dương là một Võ Thánh mà cảm thấy áp lực.
Hai người này thoạt nhìn hoàn toàn ngang hàng như là bạn vong niên.
Cũng có một số người tỏ vẻ khinh thường, cũng có chút người hâm mộ, cũng có người trầm mặc, nhưng vào lúc này vô luận là những siêu cấp cường giả Võ Thánh hay là cường giả Võ Tôn, ngoại trừ mấy người đang nhắm mắt tu luyện, cơ hồ toàn bộ đều âm thầm chú ý trận tỷ thí này của hai người.
Tuy rằng trong lòng mọi người đều đã có kết quả thắng bại, nhưng rất nhiều người muốn nhìn xem người tạo ra kỳ tích phong vân cả Vũ Thiên đại lục đến tột cùng có bao nhiêu cân lượng.
Là thực danh hay chỉ là hư danh?
- Ha ha, các ngươi nói Tần Phàm có thể tiếp được mấy chiêu của Vân Phi Dương?
Có người hứng thú cùng bằng hữu bên cạnh nhỏ giọng nghị luận.
- Vậy thì phải xem Vân Phi Dương sử dụng mấy thành thực lực, nếu Vân Phi Dương ngay từ đầu liền sử dụng hơn ba thành thì phỏng chừng Tần Phàm chỉ duy trì được một chiêu nửa thức thôi.
Có người thản nhiên hồi đáp, tựa hồ đã biết rõ kết quả/
- Đúng vậy! Là Vân Phi Dương mặc dù là tứ cấp Võ Thánh, nhưng hắn ngay cả siêu cấp cường giả thất cấp Võ thánh đều có thể đánh bại, đối phó Tần Phàm chỉ là một lục cấp Võ Tôn, phỏng chừng sử dụng hai thành thực lực như vậy đủ rồi.
Có người cũng phụ họa nói, Võ Tôn chi cảnh cùng Võ thánh chi cảnh chỉ khác một câu, nhưng một tứ cấp Võ thánh xuất thành thực lực, cho dù là Võ Tôn cửu cấp cũng cảm thấy vô cùng khủng bố.
- Hắc, không cần gì cả, chỉ mỗi khí thế của Vân Phi Dương thì Tần Phàm đã chịu không nổi rồi.
Có người chen vào, phải biết rằng khí thế của Võ thánh cường đại gấp mười lần Võ Tôn chi cảnh, một số Võ thánh lợi hại thậm chí có thể dùng khí thế ngưng tụ thành thực thể đè bẹp người có thực lực thấp hơn mình xuống mặt đất.
- Có đúng không? Vừa rồi ta thấy Tần Phàm trước mặt nhiều Võ thánh như thế vẫn còn có thể bình tĩnh a.
Có người phản bác ngay.
- Làm sao giống nhau được, vừa rồi khí thế này chỉ là lướt qua, khí thế chân chính của Võ thánh bạo phát ra làm sao Võ tôn có thể chống cự.
Một lát sau Tần Phàm cùng Vân Phi Dương mặt đối mặt đứng trên bãi đất trống.
- Tần Phàm, bây giờ ta xuất thủ, ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
Lúc này Vân Phi Dương mở miệng nói, một khi tiến nhập trạng thái chiến đấu, hắn giống nhưu là thay đổi trở thành một người khác, trên mặt đã không còn nụ cười nào.
- Phi Dương huynh cũng cẩn thận.
Tần Phàm cảm thấy kính nể nói, hắn đã bắt đầu trở nên nghiêm túc.
- Vậy xem trước một chút ngươi có thể thừa nhận mấy phần khí thế của ta, hai thành!
Hai mắt Vân Phi Dương ngưng tụ, sau đó một thân khí thế đột nhiên phóng thích như một trường thương sắc bén đâm thẳng lên trời.
Oanh!!!
Khí thế cường đại của Võ thánh thậm chí là làm cho hư không cũng hơi chấn động! Tiếp theo Tần Phàm cảm giác được như mình đã tới một bờ biển mênh mông, sóng nước cuộn trào kinh đào hãi lãng phô thiên cái địa vọt tới trước mặt.
Nhất trọng tiếp theo nhất trọng, tựa hồ không không áp đảohắn thì không đình chỉ.
Chỉ là Tần Phàm vào lúc này lại đứng nguyên tại chỗ giống như một bờ đê vững chãi, chắn phía trước toàn bộ sóng biển không để chúng xâm nhập.
- Không tệ! Bốn thành!
Thấy vậy, Vân Phi Dương lại tăng cường khí thế áp bách.
Lúc này đây, thật giống như là đất bằng trực tiếp nổi lên long quyển phong, khí thế ngập trời giống như cát vàng cuồn cuộn nổi lên trong sa mạc, đánh về phía Tần Phàm.
Dưới cỗ khí thế này, Tần Phàm hồ cảm thấy được trên mặt có cảm giác không thoải mái.
- Phi Dương huynh, nếu là muốn bằng khí thế để đè thấp ta thì không dễ đâu.
Nhưng ánh mắt của hắn vẫn thập phần kiên định như cũ, hai mắt Tần Phàm nhìn về phía trước, hắn bình tĩnh nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!