- Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn sẽ không thể tới tham gia rồi hả? Ý là bọn hắn đều chết ở trên tay Tần Phàm rồi?
Khương Hạo vừa ra lời này, lập tức lần nữa dẫn tới toàn trường đại động.
Bởi vì vừa rồi hắn và Tần Phàm đối thoại không có bao nhiêu người nghe được, cho nên trước kia mặc dù có người hoài nghi, nhưng lúc này đây, liên lạc với Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn còn chưa tới tràng, tất cả mọi người đều có thể xác định Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn, hai cường giả nửa bước Võ Thánh kia hoàn toàn chính xác đều chết ở trên tay Tần Phàm rồi!
- Hai người Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn đều đã bị chết ở trên tay của ngươi?
Trước kia Quảng Đào đều một mực Liệp yêu thú, cũng không có nghe nói qua sự tình Tần Phàm cùng Trì Viễn giao thủ, ở thời điểm này hắn cũng không khỏi được sắc mặt biến hóa, sau đó hướng Tần Phàm hỏi.
- Hai người bọn họ đích thật là chết ở trên tay của ta rồi.
Tần Phàm cũng không phủ nhận, chỉ là trong miệng nhàn nhạt nói.
Sự tình hắn và hai người này giao thủ, rất nhiều người cũng biết rồi, chỉ cần một hồi hai người này không có xuất hiện nữa, cuối cùng nhất cũng sẽ bị mọi người biết rõ.
Về phần sự tình hai gia tộc này trả thù, hắn cũng không cần lo lắng, bởi vì gia tộc hai người này đều không có ở Đại Càn Quốc, nếu có Võ Thánh cường giả muốn đi vào Đại Càn Quốc, như vậy sẽ ảnh hưởng thật lớn, tất nhiên bị Chân Vũ thánh điện can thiệp.
Bất quá lần này hắn hướng về Đại Ly quốc tìm kiếm ma chủng, ngược lại là phải càng thêm cẩn thận, nếu như một khi bạo lộ tung tích, nhất định sẽ có khả năng tao ngộ địch nhân mới đuổi giết.
- Hừ, cho dù ta xác thực không kịp ngươi, bất quá ngươi so sánh với Vân Phi Hồng thì như thế nào?
Nghe được Tần Phàm cũng chính miệng thừa nhận, hơn nữa hoàn toàn chính xác không thấy hai người Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn đi đến, vào lúc này trong nội tâm Quảng Đào cũng không khỏi được trầm xuống, không thừa nhận thực lực của Tần Phàm cũng không được, trong miệng liền hừ lạnh nói ra, lại đẩy Vân Phi Hồng ra làm vật che chắn.
Quảng Đào vừa dứt lời, lập tức ánh mắt mọi người đều quăng về phía trên người nam tử áo trắng cao ngạo kia, vốn đại bộ phận mọi người đều cho rằng cái vinh dự Dẫn Thú Anh Hùng này có lẽ thuộc về hắn đấy!
Tất cả mọi người hiếu kỳ người trong cuộc này sẽ phản ứng như thế nào, Tần Phàm cũng giống như vậy, ánh mắt cũng không khỏi rơi vào trên người Vân Phi Hồng, hắn cũng rất muốn biết cách nghĩ của siêu cấp thiên tài này.
- Tại hạ không có bất kỳ ý kiến.
Đối mặt với ánh mắt của mọi người, Vân Phi Hồng với tư cách người trong cuộc chỉ là lạnh nhạt cười cười, sau đó hắn chậm rãi chuyển hướng Tần Phàm, cùng Tần Phàm bốn mắt nhìn nhau, tiếp tục bình tĩnh nói:
- Với tư cách Dẫn Thú Anh Hùn, cố nhiên là chức trách trọng đại, cũng là một phần vinh quang, nhưng Dẫn Thú Anh Hùng cũng không nhất định chính là quán quân cuối cùng nhất của đại hội, Tần Phàm, ngươi cảm thấy có phải như thế phải không?
Cái này còn là lần đầu tiên Vân Phi Hồng tới đây, lần thứ nhất mở miệng nói, thoại ngữ của hắn không nóng không vội, không kiêu ngạo không siểm nịnh, dáng tươi cười tự tin, lạnh nhạt mà không mất phong độ, để cho người rất dễ dàng vì tu dưỡng của hắn mà thuyết phục.
Những Võ Tôn cường giả khác nghe vậy cũng không khỏi âm thầm gật đầu, đối với Vân Phi Hồng này càng là xem trọng thêm vài phần, có ít người kỳ vọng Vân Phi Hồng sẽ đoạt giải quán quân, lúc này cũng không khỏi được tăng lên rất nhiều.
Nếu như nói trước kia lúc Tần Phàm được tuyên bố trở thành Dẫn Thú Anh Hùng, Tần Phàm từ hắc mã biến thành đứng đầu, như vậy hiện tại chỉ bằng biểu hiện này của Vân Phi Hồng, lại để cho hắn lần nữa đoạt lại thân phận quán quân đứng đầu của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này, tất cả mọi người cảm thấy Vân Phi Hồng là đã tính trước, càng có hi vọng đoạt được quán quân.
- Ha ha, không sai, Vân huynh nói rất đúng, cho dù tại hạ đảm nhiệm cái sứ giả dẫn thú này, cũng chỉ là phụ trách dẫn Xích Viêm Lôi Viên kia tới mà thôi, tại hạ đương nhiên không có thực lực một mình đối chiến với Bát cấp yêu thú.
- Cuối cùng nhất Bát cấp Yêu Tinh Hạch rơi vào trong tay ai, vẫn là không thể biết trước được.
Nghe vậy, lúc này Tần Phàm cũng khẽ cười nói.
Dù là hắn, đối với Vân Phi Hồng biểu hiện ra ngoài phong độ cũng rất kính nể, hắn có thể nhìn ra được người này hoàn toàn chính xác thuộc về loại nhân vật lâm nguy bất loạn, khí độ bất phàm.
Đương nhiên, Tần Phàm biểu hiện ra cũng không kém, một phần trấn định kia đồng dạng là làm cho trong lòng Vân Phi Hồng cũng âm thầm tán thưởng.
- Vậy Tần Phàm huynh có ý tứ là đáp ứng đảm nhiệm Dẫn Thú Anh Hùng rồi hả?
Mà nghe được Tần Phàm nói, lúc này Khương Hạo ở một bên thì hơi vui vẻ hỏi.
Vốn hắn thân là Linh Vũ Sư, đối với Võ Tôn cường giả là phải xưng Tôn giả, nhưng bởi vì hắn cùng với Tần Phàm trước kia từng gặp mặt, biết rõ tính cách của Tần Phàm bình dị gần gũi, hơn nữa còn dùng cùng thế hệ tương giao, cho nên hắn cũng dùng cùng thế hệ xưng hô rồi.
- Ngay cả Vân huynh cũng không có ý kiến, lúc này đây Tần Phàm ta cũng không ngại gánh chịu trách nhiệm dẫn thú lần này a.
Vào lúc này Tần Phàm cũng không có lại đùn đỡ, chỉ là nhẹ gật đầu nói ra.
Một mặt là hắn đối với thực lực của mình có đầy đủ tự tin, ý định mượn cái này để tôi luyện ý chí võ đạo của mình thoáng một phát, một phương diện khác tự nhiên là bởi vì Xích Lôi Thảo kia rồi.
- Vậy thì xin nhờ Tần Phàm huynh rồi.
Khương Hạo chắp tay nói ra, sau đó hắn chỉ hướng dãy núi trước mắt tiếp tục nói:
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!