Bởi vì ở bên trên Vũ Thiên đại lục yêu thú phần đông, nhân loại cùng yêu thú một mực trường kỳ ở bên trong đấu tranh, cho nên danh xưng Liệp Thú Vương này ở trên đại lục, xem như là một vinh quang rất cao.
Rất nhiều cường giả đối với cái danh xưng này mà chạy theo như vịt, hơn nữa Liệp Thú Vương của mỗi một lần Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, sẽ là nhân vật phong vân của toàn bộ Vũ Thiên đại lục, đại bộ phận dân chúng đều có thể nhớ kỹ tên Liệp Thú Vương của mỗi một lần đại hội.
Nghe nói hiện nay Vân Phi Dương được coi là đệ nhất thiên tài đại lục, đã từng bắt được qua danh xưng Liệp Thú Vương này, Càn Kinh Tần gia Tần Thiên Hoành kia cũng là cầm qua!
Lúc này Tần Phàm vẫn là một bộ thanh sam, sau khi đi tới chiến trường cuối cùng nhất này, liền ngồi ở trên một mặt đá sạch sẽ, sau đó một bên đánh giá đến mấy người mạnh nhất của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này.
Lúc này ở trong đại hội vốn có năm cường giả nửa bước Võ Thánh, nhưng hai cái trong đó là Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn đã bị chết ở trên tay của hắn, cho nên hiện tại chỉ còn lại ba cái mà thôi.
Tần Phàm một mắt nhìn đi, liền có thể chứng kiến hai đạo thân ảnh không giống người thường kia, như là hạc giữa bầy gà, thập phần chói mắt.
- Hai người này có lẽ là Đại Khôn quốc Quảng Đào cùng Đại Khảm quốc Mai Bằng Phi, đều là cường giả nửa bước Võ Thánh.
Tần Phàm vừa quan sát lấy, một bên trong lòng hơi trầm ngâm nói:
- Lúc này đây tham gia Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, người Đại Càn Quốc là ít nhất, cường giả nửa bước Võ Thánh cũng không có một cái nào, xem ra Đại Càn Quốc so sánh với những quốc gia khác vẫn còn có chút không bằng ah.
Bất quá hắn cũng tính là đại biểu Đại Càn Quốc dự thi rồi.
Ngay thời điểm Tần Phàm đang đánh giá lấy hai cường giả kia, ở phía xa Quảng Đào cùng Mai Bằng Phi cũng như có cảm giác hướng về chỗ hắn nhìn lại, những cường giả nửa bước Võ Thánh này, xúc giác võ đạo đều là rất mạnh đấy.
Quảng Đào kia như rất nhiều người trong Đại Khôn Quốc, đều là ăn mặc một loại quần áo giống như da thú hổ báo, thân hình cao lớn, khuôn mặt tục tằng, vác trên lưng một cây côn gỗ cực lớn so với hắn còn muốn lớn hơn, nhưng có thể đơn giản nhìn ra được chất liệu cây côn gỗ này đặc thù, hẳn là vũ khí hết sức lợi hại.
Mà Mai Bằng Phi thì là một nam tử sắc mặt nghiêm túc, một thân áo vải mộc mạc, ăn nói có ý tứ ngồi ở dưới đất, tựa hồ là dưỡng tinh súc duệ chờ săn thú chiến cuối cùng bắt đầu.
Hai người này xem ra thực lực đều rất mạnh, tựa hồ cũng không kém hai người Phong Bạch Vũ cùng Trì Viễn bao nhiêu.
Đối mặt ánh mắt của hai người này, Tần Phàm cùng bọn họ liếc mắt nhìn nhau, chỉ là cười nhạt một tiếng. Có lẽ đối phương cũng đã nhìn thấu thân phận của hắn rồi, chỉ là đều lộ ra so sánh trầm ổn, cũng không có phản ứng quá lớn.
Bất quá tuy ánh mắt của bọn hắn vừa chạm vào liền tách ra, nhưng Quảng Đào cùng Mai Bằng Phi này rõ ràng cho thấy là tiêu điểm của toàn trường, mọi cử động của bọn hắn có không ít người chú ý, nhìn thấy hai người bọn họ đồng thời nhìn về phía Tần Phàm, vì vậy rất nhiều người cũng đều tò mò theo phương hướng ánh mắt nhìn sang.
- Đây là Tần Phàm?
- Kì Tích Chi Tủ Tần Phàm!
- Mấy ngày hôm trước không phải nghe đồn hắn và Đại Chấn quốc Trì Viễn quyết tử chiến sao? Hiện tại Tần Phàm xuất hiện ở chỗ này, mà Trì Viễn lại chậm chạp không có xuất hiện, chẳng lẽ…
- Chỉ sợ Trì Viễn này là dữ nhiều lành ít rồi!
- Ngay cả nửa bước Võ Thánh cũng bị chết ở trên tay hắn? Tần Phàm này vậy mà có được thực lực mạnh như vậy?
- Tóm lại lúc này đây Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, sẽ lộ ra càng thêm đặc sắc hơn nữa, Tần Phàm này có thể trở thành một thớt hắc mã đoạt giải quán quân hay không?
Những ánh mắt này rất nhanh từ hiếu kỳ biến thành kinh ngạc, thậm chí có một đám thấp giọng hô lên, ngay cả một ít Võ Tôn cường giả cũng có chút động dung, đầy đủ cho thấy lực ảnh hưởng của cái tên Tần Phàm này lớn đến bao nhiêu.
- Nghe đồn trong đại hội lần này, thực lực mạnh nhất Vân Phi Hồng ngược lại còn không có trông thấy.
Tần Phàm cũng là quen với loại phản ứng này của mọi người, lúc này chỉ là thần sắc như thường, bất quá nhìn chung toàn trường, hắn lại phát hiện người mình cảm thấy hứng thú nhất kia còn không có xuất hiện.
Vân Phi Hồng này chính là đệ đệ của Vũ Thiên đại lục đệ nhất thiên tài hiện nay Vân Phi Dương, cũng là người có thể đoạt giải quán quân nhất của Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này, ở trên người hắn có đủ nhiều tiêu điểm để cho người khác chú ý.
- Danh khí của Vân Phi Hồng này vốn cũng đã không thấp, lúc này đây hắn tham gia Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội này, hẳn là muốn hướng thế mọi người chứng minh hắn cũng không kém Vân Phi Dương bao nhiêu a.
Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm phỏng đoán lấy, tuy hắn còn không có chứng kiến người nọ, nhưng hắn có thể tưởng tượng đến Vân Phi Hồng này tất nhiên sẽ là một người ý chí kiên định.
Bởi vì ở dưới quầng sáng chói mắt của Vân Phi Dương, lại còn có thể bảo trì ý chí võ đạo của mình, nhất định là rất không dễ dàng.
Mà vào lúc này, Tần Phàm tựa hồ bỗng nhiên cảm thấy hào khí toàn trường đột nhiên có một tí cải biến, thậm chí là toàn bộ khí tràng đều có chút rung động nhúc nhích, sau đó ánh mắt của mọi người cũng bắt đầu từ trên người của hắn chuyển di đi ra.
- Vân Phi Hồng?
Cảm thấy trong tràng đột nhiên xuất hiện dị thường, Tần Phàm cũng như có nhận thấy chậm rãi theo ánh mắt của mọi người quay đầu đi chỗ khác, chỉ thấy ở phương hướng bên tay trái của hắn, một thân ảnh bạch sắc cao lớn chậm rãi đi bộ mà đến.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!