- Phá cho ta!
Một quyền đánh ra giữa không trung, một đầu hư ảnh Man Ngưu đen đỏ phảng phất mang theo tử vong khí tức chưa từng có từ trước đến nay tựa hồ muốn phá tan không trung!
- Chết đi!
Cầm trong tay trường thương, Phong Thiên Hùng mang theo một cỗ khí tức thí thần từ phía nhìn hư ảnh Man Ngưu bên dưới, miệng quát to một tiếng, lập tức khuỷu tay duỗi ra!
Thương ra, thí thần!
Thương thế như là Thái Sơn áp đỉnh, quyền thế như là thâm hải nộ triều.
Ầm ầm!
Hai cỗ năng lượng hủy diệt cường đại như là hai khỏa trên trời sao đột nhiên chạm vào nhau, khi va chạm không ai nhường ai, thế muốn thôn phệ đối phương mới có thể chấm dứt!
Theo hai cỗ năng lượng đụng nhau, trong nháy mắt Thiên Địa tựa hồ cũng theo đó biến sắc. Mọi người cảm giác được bầu trời tựa hồ cũng trở nên thấp xuống, đè ép tất cả.
Hỏa diễm sáng chói biến thành hoa sen của tử vong nở rộ trên bầu trời.
Đây là một tràng thịnh yến hỏa diễm!
Hỏa Vân bắt đầu khởi động lại một lần nữa hỏa sáng lóng lánh, chiếu rọi toàn bộ đấu vũ đài ánh lên khuôn mặt đỏ bừng của mỗi người khiến họ cảm thấy đau nhức.
Mạnh! Quá mạnh mẽ!
Nhìn công kích của hai người đụng vào nhau, tất cả mọi người lộ ra vẻ nhiệt huyết sôi trào, kích động dị thường! Hận không thể giờ phút này một người trên đài là mình, thậm chí có chút ít vũ giả cực đoan cảm thấy nếu có thể chết ở công kích như vậy mới cảm giác được không uổng sống cuộc đời này!
- Thực lực của Tần Phàm hiền chất cũng cường đại đến trình độ này!
Trông thấy một màn này, Cổ Thông bên cạnh đấu vũ đài rốt cục buông lỏng tay ra. Hắn lui về phía sau hai bước, vẻ mặt kinh hãi nhìn lên trên đài.
Không thể tưởng được trong vòng nửa tháng Tần Phàm cùng hắn và mấy vị trưởng lão tỉ thí, vẫn ẩn tàng không ít thực lực. Hơn nữa hắn còn biết, thiếu niên áo xanh còn có che dấu một chiêu võ kỹ càng mạnh hơn nữa không có sử dụng!
Đương nhiên Phong Thiên Hùng cũng giống như vậy, Thiên Giai Vũ Kỹ còn không có sử xuất!
Phốc!
Sau một kích này, Phong Thiên Hùng trên bầu trời bỗng nhiên biến sắc, thân hình hắn bị một cỗ lực lượng cường đại trùng kích.
Sau đó phía dưới vô số đạo ánh mắt rung động nhìn chăm chú, thân thể của hắn như là diều bị đứt dây bị một cỗ cường lực xông đến quăng đi nện vào phía trên vũ đài.
Toàn trường yên tĩnh một lát!
- Đó... là Phong Thiên Hùng thất bại sao?
Ngay sau đó, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào trong tràng, chỉ thấy Phong Thiên Hùng đã ngã trên mặt đất, nhưng thân ản thanh sắc vẫn đứng vững, dần đi ra trong ánh lửa.
- Không có khả năng! Làm sao ngươi có được võ kỹ mạnh như vậy!
Bất quá Phong Thiên Hùng rất nhanh lên, trên mặt đất, chỉ là mang trên mặt một loại biểu lộ không thể tin được.
- Ha ha, còn có mạnh hơn, ngươi chẳng phải cũng vậy sao?
Tần Phàm nghênh tiếp ánh mắt của đối phương, hắn lạnh nhạt nói. Lúc này y phục trên người hắn đã có nhiều chỗ bị cháy đen, thậm chí bên trên da thịt cũng bị chút tổn hại, nhưng vết thương này không đáng lo.
Ánh mắt Phong Thiên Hùng trở nên âm hiểm như độc xà.
- Phong Thiên Hùng, đừng ẩn giấu nữa. Dốc sức chiến một trận đi.
Tần Phàm không sợ chút nào, tiếp theo trong nháy mắt, sắc mặt của hứn trở nên nghiêm nghị, lập tức một cỗ khí thế như cầu vồng đột nhiên bước ra xông về phía trước. Hắn quát khẽ rồi lao về phía đối phương.
- Dốc sức cho cuộc chiến? Còn có võ kỹ cường đại hơn?
Nghe được Tần Phàm cùng Phong Thiên Hùng đối thoại, một ít người không biết chuyện trên khán phòng cũng không khỏi hít thật sâu một hơi không khí nóng rực trong đấu vũ đài, cảm thấy rung động thật sâu.
Đám người không thể tưởng được hai người tạo thành uy thế công kích như thế vẫn chưa phải thực lực mạnh nhất.
- Đúng vậy, ta biết rõ Phong Thiên Hùng đích thật là có một loại thiên giai sơ cấp võ kỹ, uy lực rất mạnh, bất quá không thể tưởng được Kỳ Tích Chi Tử cũng còn có át chủ bài!
Mà một ít người biết đồng dạng cũng âm thầm kinh ngạc.
Đối với thân ản thanh sắc đang bình tĩnh đứng trên đài, mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Vừa rồi bên trong công kích, tất cả mọi người có thể chứng kiến Kỳ Tích Chi Tử lại có thể kích ngã bát cấp Võ Tôn Phong Thiên Hùng xuống đất. Đám người còn tưởng rằng đây là bởi vì Tần Phàm dốc hết toàn lực, mà Phong Thiên Hùng còn có điều giữ lại, nhưng bây giờ nghe ra, Tần Phàm đồng dạng là không dùng hết toàn lực!
Giống nhau là cùng có được võ kỹ mạnh hơn cả Phong Thiên Hùng.
- Quá mạnh mẽ! Có thể chứng kiến một hồi đấu như vậy, quả thực là không uổng công cuộc đời này!
Nhìn đến đây, mọi người tuy rằng đều cảm giác khẩn trương như tim muốn vọt lên yết hầu, thần kinh toàn thân tựa hồ cũng bị nhất cử nhất động của hai người trong tràng dẫn dắt. Cảm giác kích thích khiến cho họ cơ hồ không chịu nổi. Nhưng không thể không nói, đám người rất chờ mong!
Chờ mong kế tiếp dốc sức chiến một trận theo lời Tần Phàm nói. ! Đến tột cùng có thể khủng bố cùng đặc sắc đến trình độ như thế nào?
Đồng thời rất nhiều người cũng muốn biết, Tần Phàm che dấu võ kỹ như thế nào? Có thể so với thiên giai sơ cấp võ kỹ của đệ nhất cường giả Hắc Hỏa Thành Phong Thiên Hùng sao?
- Phụ thân, Tiểu Phàm hắn vẫn còn võ kỹ mạnh hơn sao?