- Cái kia cám ơn lão nhân gia người rồi...
Lúc này Tần Phàm mới yên tâm, mặc dù lời này của Cổ Mặc nói được hời hợt, nhưng hắn biết rõ nói được tất nhiên sẽ làm được.
- Hắc hắc, khách khí thì ngươi không cần nói cùng bản Võ Thánh, ở bên cạnh ngươi lâu như vậy, còn không biết bản Võ Thánh là người nào sao?
- Ngươi vẫn là thực tế một chút, nhanh bắt đầu luyện đan đi! Hiện tại lão phu cũng thập phần chờ mong cảm giác đạt được thật thể lần nữa.
Vào lúc này Cổ Mặc có chút hưng phấn mà chà xát tay nói ra, kỳ thật trong lòng của hắn đã muốn khôi phục đến Võ Tôn lâu rồi, chỉ là một mực không muốn nhắc tới cùng Tần Phàm mà thôi.
- Vậy đan khí của đan dược nào đối với lão nhân gia người là tốt nhất?
Tần Phàm mở nắp dược đỉnh, làm một ít công tác chuẩn bị trước luyện đan, sau đó hướng Cổ Mặc hỏi.
- Hắc hắc, cái kia tự nhiên là Cửu Chuyển Chân Vũ đan đan tốt nhất rồi.
Cổ Mặc khoa trương lộ ra biểu lộ thèm thuồng không thôi, bởi vì Cửu Chuyển Chân Vũ đan này dùng tài liệu trân quý, hơn nữa luyện chế gian nan, hắn cũng chỉ hấp thu qua một lần đan khí mà thôi, đối với hương vị cùng công hiệu của đan khí kia là đến nay khó quên.
- Lão nhân gia người thật đúng là biết chọn.
Trên mặt Tần Phàm không khỏi co lại, Cửu Chuyển Chân Vũ đan này dùng tài liệu trân quý coi như xong, hơn nữa thời điểm luyện chế còn cần tập trung tâm thần cực kỳ, khống chế lực không thể có một tia sơ sẩy, nếu không sẽ không công một bại, tuy luyện chế ra nhiều lần, nhưng hiện tại mỗi một lần hắn luyện chế, đều sẽ cạn kiệt tinh lực, mệt mỏi giày vò, thậm chí so với Dung Linh Đan còn muốn khó luyện chế hơn.
- Hắc hắc, hiện tại ta và ngươi đều sắp phân biệt rồi, ngươi để cho bản Võ Thánh hảo hảo hưởng thụ một phen a! Không nhiều lắm, chỉ cần ba viên là được rồi.
Cổ Mặc ưỡn lấy mặt mo, có chút đắc ý nói.
- Ách, được rồi, nhưng ba khỏa này cũng thiếu chút nữa muốn cái mạng nhỏ của ta rồi.
Tần Phàm bất đắc dĩ lắc đầu nói ra.
- Hắc hắc, tiểu tử ngươi làm được mà.
Cổ Mặc nhìn thiếu niên chuẩn bị bắt đầu luyện đan trước mắt này, kỳ thật trong nội tâm cũng có chút không nỡ.
Tần Phàm đối với hắn mà nói, không chỉ là đồ đệ đơn giản như vậy, còn có thể nói là ký thác của hắn, thời gian hắn và Tần Phàm cùng một chỗ là thời gian buông lỏng nhất, nhìn xem Tần Phàm từng bước một lớn lên, hắn tựa hồ thấy được chính mình năm đó, mà cùng với Tần Phàm tách ra, hắn thật giống như muốn cáo biệt tuổi trẻ của mình, cho nên trong lòng cũng thập phần cảm xúc.
- Ân, ta muốn bắt đầu, thời điểm thành đan lão nhân gia ngài hấp thu đan khí.
Tần Phàm nhẹ gật đầu, tuy có chút khó khăn, nhưng ở lĩnh vực luyện dược hắn lại có tự tin cường đại. Hít sâu một hơi, sau đó liền chuẩn bị luyện hóa tài liệu.
Luyện hóa, ngưng lộ, ngưng thể, thể rắn. . . cẩn thận từng li từng tí mà tiến hành từng cái trình tự, nhưng lần này Tần Phàm luyện chế vẫn bị thất bại, thậm chí ngay sau đó luyện chế viên thứ hai, viên thứ ba Cửu Chuyển Chân Vũ đan cũng thất bại.
- Tiểu tử, nếu như Cửu Chuyển Chân Vũ đan này thật sự khó luyện chế, luyện chế đan dược khác cũng được.
Cổ Mặc trông thấy một màn này, cũng không khỏi nhướng mày nói.
- Không có việc gì, có thể là trong nội tâm còn vướng mắc, lúc này nhất định có thể thành công.
Tần Phàm lần nữa hít sâu một hơi, đem lo lắng trong nội tâm đối với gia tộc, còn có cảm xúc chia lìa cùng Cổ Mặc mang đến tạm thời đè xuống, điều chỉnh trạng thái của mình đến tốt nhất, tim đập cũng trở nên vững vàng, sau đó mới lần nữa bắt đầu luyện chế.
Luyện hóa, ngưng lộ, ngưng thể, thể rắn. . . Tụ Linh!
Tụ linh!
- Thành.
Cảm giác được lúc này đan khí thành công rót vào trong nội đan, sau đó lại bị Cổ Mặc hấp thu toàn bộ, lúc này Tần Phàm mới thở dài một hơi, liên tục luyện chế ba khỏa Cửu Chuyển Chân Vũ đan, hao tốn hắn gần ba giờ, hôm nay hắn cảm giác thể xác và tinh thần rất mỏi mệt.
Nghỉ ngơi thật tốt nửa giờ, lúc này hắn mới tiếp tục luyện chế nữa.
Về sau hắn lại thất bại một lần, sau đó mới luyện chế ra hai khỏa Cửu Chuyển Chân Vũ đan, cộng lại là đủ ba lượt, Tần Phàm tổng cộng luyện chế sáu lần, thành công ba lượt, thất bại ba lượt, nói cách khác tỉ lệ thành đan là 50%!
Tỉ lệ thành đan như vậy đối với một Luyện dược sư mà nói đã hết sức lợi hại rồi, nhưng Tần Phàm đối với biểu hiện của mình cũng không phải rất hài lòng.
Lúc này phải ly khai gia tộc, không hề giống như dĩ vãng chỉ ly khai một hai năm, mà có khả năng vừa đi là bảy tám năm, hơn nữa là hoàn toàn ngăn cách không có tin tức, trong lòng của hắn xác thực sẽ có chút ít không nỡ. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TrumTruyen.me chấm c.o.m
Mà đối với Tần Li, trong lòng của hắn cũng là thập phần tưởng niệm, lúc này tách ra lâu như vậy, lại không thể nói lời tạm biệt, trong nội tâm rất là khó chịu.
Về phần Cổ Mặc, lúc này Tần Phàm nhìn hắn ngồi xếp bằng lơ lửng ở phía trên dược đỉnh, toàn thân bị sương mù đằng đằng bao quanh, linh hồn thể này cơ hồ là khi mình vừa đi vào thế giới này, đã theo bên cạnh hắn, hôm nay muốn tách ra, trong lòng của hắn cũng rất là không nỡ.
Bởi vì kiếp trước đã quen cuộc sống cô nhi, hôm nay hắn càng quý trọng cảm tình cùng tất cả thân nhân bên người.
Nhưng đồng dạng là vì những người này, hắn mới không thể không ly khai, theo đuổi cảnh giới cùng thực lực cao hơn, mới có thể khống chế vận mệnh của mình, bảo hộ tất cả người muốn bảo vệ.