Kỳ thật ban đầu hắn cũng nghĩ qua là một phương Chân Vũ Thần. Nhưng hắn lại nghĩ tới lúc trước trong Chư Thần đại chiến là Thiên Thần chiến bại, tất cả Thiên Thần đều vẫn lạc chuyển thế hoặc là lẩn trốn, cho nên thu thập những hài cốt này chỉ sợ chỉ có một phương nhân loại bọn hắn.
- Có thể thu tập nhiều Chư Thần hài cốt như vậy, hơn nữa đặt ở trong Cửu Long Tháp này, chắc hẳn chỉ có thực lực Nhân Thần mới có thể làm được. Mà ở trong Chư Thần đại chiến, ta là Nhân Thần cuối cùng chuyển thế, chẳng lẽ Cửu Long Tháp này là đồ đạc của ta hay sao?
Thời điểm Tần Phàm đi vào truyền tống chi môn lại bỗng nhiên nghĩ đến, cái này để cho hắn không khỏi có chút ngạc nhiên, sau đó lại cười khổ. xem tại TrumTruyen.me
Hắn y nguyên còn có bộ phận trí nhớ chưa có khôi phục, nhưng trên thực tế lại ẩn ẩn cảm giác được Cửu Long Tháp này cùng mình có chỗ liên hệ, nếu không hắn cũng sẽ không biết bên trong tối tăm một lần nữa cầm lại Thần Khí chi linh của Cửu Long Tháp, phải biết rằng lúc trước là ngay cả Cổ Mặc cũng cảm giác không thấy hộp sắt màu xám kia dị thường.
Huống hồ ngay cả Thanh Long Ma chủng cũng ở bên trong Cửu Long Tháp, Thanh Long Ma chủng này vốn thuộc về phân thân của hắn biến thành, đem nó đặt ở bên trong Cửu Long Tháp nhất định có quan hệ lớn lao. Đối với hành vi của mình ở thời Viễn Cổ xa xưa, mỗi một tầng đều đặt một kiện bảo vật. Hắn bây giờ nghĩ lại lúc trước mình thật đúng là suy nghĩ sâu xa, tựa hồ là đang cùng tương lai của mình chơi một trò chơi vậy.
- Đúng rồi.
Mà cũng vào lúc này, bỗng nhiên Tần Phàm lại nhớ tới một người, cái kia chính là lão lừa đảo lúc trước cho hắn một cái đào bình… Bách Biến Quái Thánh.
Đối với thân phận người này trước kia hắn suy đoán là người một phương Chân Vũ Thần, nhưng hiện tại nếu như Cửu Long Tháp này ở thời Viễn Cổ xa xưa chính là đồ vật của hắn, như vậy Bách Biến Quái Thánh này đoán chừng cũng không phải là người một phương Chân Vũ Thần rồi, hẳn là giống như Tần Hồng, ở thời Viễn Cổ là thuộc hạ hoặc là bằng hữu của hắn. Chỉ là trước đây bởi vì lo lắng ảnh hưởng đến trí nhớ của hắn cho nên không có bạo lộ thân phận mà thôi.
- Tầng thứ bảy đã đến.
Tần Phàm đi tới bên trong thế giới của tháp. Thời gian ở tầng này thoạt nhìn tương tự như thế giới bên ngoài, chỉ là linh khí lộ ra càng thêm phong phú. Mà trong đó cũng tràn ngập rất nhiều cốt linh, bất quá những cốt linh gần kề chỉ là Võ Thánh này đối với hắn không có chút uy hiếp.
Sau đó hắn có chút cảm ứng, rất nhanh đã tìm được địa phương chứa bảo vật bên trong tầng thứ bảy này.
Thân ảnh của hắn lóe lên, đi tới trong một mảnh sơn cốc.
Thủ hộ trong sơn cốc này là một Cốt Thánh, bạch cốt um tùm, thập phần khủng bố. Bất quá cốt linh này vừa nhìn thấy Tần Phàm, lập tức cảm giác mình sinh ra một loại cảm giác hèn mọn, dĩ nhiên là quỳ trên mặt đất ngao ngao hét thảm lên.
Tần Phàm biết rõ cái này là bởi vì lực lượng của mình vượt xa cốt linh này, đối phương căn bản không có năng lực phản kháng.
Hắn cũng không để ý tới đầu cốt linh kia, chỉ là chậm rãi hướng về ở chỗ sâu trong sơn cốc kia đi đến, chỗ đó đặt một cái rương hòm Kim Sắc.
Quang quác…
Ống tay áo của hắn vung lên, Kim Sắc đại rương này mở ra, từ bên trong bay ra một đạo lưu quang Ám Kim sắc, lưu quang rút đi, trong đó lộ ra một bộ chiến giáp vô cùng uy vũ, thượng diện điêu khắc lấy các loại hoa văn phức tạp thần bí mà cường đại, thoạt nhìn như sương mù, tuy ngay ở trước mắt, nhưng lại hết lần này tới lần khác cho người một loại ảo giác khó có thể cảm giác nó tồn tại.
- Cái này là chiến giáp của ta sao?
Lúc này thân thể của Tần Phàm hơi khẽ chấn động, hắn tựa hồ từ trong chiến giáp này cảm thấy một tia khí tức quen thuộc.
Ông ông ông…
Hắn vừa dứt lời, bộ chiến giáp này liền bắt đầu hướng về hắn bay đi, phân giải sau đó lại dung hợp, chặt chẽ bao ở trên người của hắn, bộ ngực, phần lưng, tứ chi đều bị che lại, chiến giáp này như là một bộ phận thân thể của hắn, Tần Phàm cảm giác thực lực của mình ở trong nháy mắt tăng lên một đoạn.
- Tốt, tựa hồ còn thiếu mũ cùng vũ khí.
Tần Phàm có cảm ứng, mỉm cười, rất nhanh hắn biến mất ngay tại chỗ.
Sau một lát, hắn đi tới tầng thứ tám của Cửu Long Tháp.
Tại tầng thứ tám, Tần Phàm cũng rất nhanh tìm được chỗ cất bảo vật, đó là một ngọn núi kim thạch.
Quái vật tầng thứ tám cũng có được thực lực Võ Thánh trở lên, trên ngọn núi kia càng là có một đám cốt linh cơ hồ có được thực lực Bán Thần tụ tập, bất quá đồng dạng cái này đối với Tần Phàm không có thể tạo thành bất luận áp lực gì.
Oanh!
Ở phía trên giữa không trung đã tìm được chỗ bảo vật, thân thể Tần Phàm trực tiếp lọt vào đến bên trong ngọn núi, sau đó rất nhanh ở trong đó lấy ra một cái rương lớn, rương hòm mở ra, bên trong bay ra một mũ giáp Ám Kim sắc.
Mũ bảo hiểm bao vây lấy đầu lâu của Tần Phàm, cùng chiến giáp tạo thành một màu, cả người lộ ra uy phong lẫm lẫm, không phải cái loại hào quang bắn ra bốn phía kia, nhưng là cho người một cảm giác ít xuất hiện mà cường đại, phía dưới khôi giáp Ám Kim sắc kia, cất dấu lực lượng đáng sợ không thể bỏ qua.
- Ta cảm giác được lực lượng của ta đang không ngừng tăng lên, tựa hồ bên trong một bộ chiến giáp này ẩn chứa lực lượng Viễn Cổ của ta, sau đó bắt đầu trở về rồi. Còn có một thanh vũ khí, có lẽ ở tầng thứ chín!
Lúc này nắm đấm của Tần Phàm có chút nắm chặt, cảm giác được hết thảy đều nắm giữ trong tay.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!