Giờ phút này oan chết Trình Cung rồi, đường đường Cửu Châu thập đại Đan đạo đại sư, Hợp Đạo kỳ trẻ tuổi nhất, lại bị một đám người hô hào cưỡng gian một thị nữ nho nhỏ. Nhưng Trình Cung cũng không nghĩ tới, mình đã phán đoán sai lầm lực lượng của mình, thẳng đến thời điểm phóng tới tiểu thị nữ này, Trình Cung mới đột nhiên phát hiện, lực lượng của mình vốn chỉ là Thoát Thai kỳ tầng thứ tư, vậy mà một lần hành động đã tăng tới Thoát Thai kỳ tầng thứ bảy đỉnh phong.
Trong thời gian ngắn tăng vọt ba cấp, lại trực tiếp lướt qua bình cảnh Thoát Thai kỳ tầng thứ sáu, trách không được mình không khống chế được lực lượng.
Lúc này nói cái gì cũng đã rồi, Chí Dương Chân Hỏa nóng rực trên người mình cơ hồ đốt rụi quần áo của tiểu thị nữ tên tiểu Tuyết này, cũng không trách mấy thị nữ còn lại kêu to chạy ra ngoài. Thật sự là rất quẫn bách, nhưng hiện tại Trình Cung cũng không có biện pháp quản nhiều như vậy, trực tiếp lấy ra Bách Linh Diệp cùng một cây Tuyết Liên trăm năm.
Trình Cung nhắm mắt lại cũng có thể biết tình huống những dược vật này, ngoại trừ một cây Tuyết Thiềm Thừ hắn bôi ở trên da, những thứ khác đều nuốt xuống dưới. Sau đó rất nhanh vận chuyển Âm Dương Vạn Vật Quyết trong cơ thể, làm cho lực lượng âm dương trong cơ thể cân đối. Thời gian dần trôi qua, Trình Cung cảm giác được khí tức Chí Dương Chân Hỏa trong cơ thể mình bị áp chế ở cân đối, rốt cục chậm rãi dựa theo Âm Dương Vạn Vật Quyết vận chuyển lần nữa, nguyên khí trong cơ thể cũng dần dần ổn định đến khống chế được.
– Răng rắc. . . Răng rắc. . .
Theo Âm Dương Vạn Vật Quyết thôi động trong cơ thể, khí tức Chí Dương Chân Hỏa vận chuyển bị nguyên khí ngăn chặn, một lần nữa vận chuyển bình thường, cộng thêm tác dụng của Tuyết Thiềm Thừ được Trình Cung bôi ở bên ngoài thân thể, tầng ngoài của thân thể Trình Cung bắt đầu vỡ vụn. Sau đó không ngừng rơi xuống, đối với cái này Trình Cung cũng không lo lắng, bởi vì vừa rồi hắn đã kiểm tra rồi, cái kia đa số đều là tạp chất trong cơ thể do mình đột phá bình cảnh bài xuất.
Trình Cung đứng dậy, hai nắm tay siết chặt, lực lượng thân thể chấn động mạnh, trong lúc nguyên khí chấn động đó, tầng tạp chất kia triệt để rơi xuống.
Thảm rồi! Khi tạp chất tróc ra, Trình Cung đã thành người khỏa thân rồi, đường đường một trong Cửu Châu thập đại Đan đạo đại sư, vậy mà trần như nhộng, truyền đi sẽ thành cái gì. Nhìn thoáng qua bốn phía, phát hiện trong sân trừ dược vật rơi đầy đất, mà ngay cả đại môn bên ngoài cũng bị đóng lại, căn bản không có người. Tuy giờ phút này trần như nhộng nhưng không có người chứng kiến, nhưng nghĩ lại thì rùng mình, đám hỗn đản kia, đóng cửa lại làm gì, bởi như vậy mình đã bị coi thành cưỡng gian.
Hiện tại cũng không phải thời điểm chú ý những chuyện này, nơi này chỉ có tiểu Tuyết hôn mê trên mặt đất, Trình Cung nhìn một chút, phát hiện nàng không có chuyện gì, sau đó vội vàng nhảy vào phòng ngủ thay một bộ y phục, đồng thời lấy ra một bộ quần áo rộng thùng thình mặc cho tiểu Tuyết, ôm nàng đặt trên giường.
Ngực của Tiểu Tuyết cũng quấn vải trắng, huyết đã có chút chảy ra, trên hai tay của nàng cũng quấn vải, trong đầu Trình Cung lập tức nhớ tới tiểu nữ hài hai mắt ngậm lấy nước, một thân khói đen muốn nâng dược vật rơi trên mặt đất lên kia. Là nàng, tiểu Tuyết, nhìn bộ dáng của nàng, cộng thêm người khác gọi nàng là tiểu Tuyết, Trình Cung đã tìm được một ít tin tức trong trí nhớ.
Trong một đêm mùa đông năm trước, một tiểu cô nương toàn thân là máu đột nhiên từ phố nhỏ lao tới, sau đó va vào xe ngựa của Trình Cung. Lúc ấy Trình Cung mới từ Vạn Hoa Lâu trở về, uống đến say mèm, bọn thủ hạ hỏi hắn làm như thế nào, mơ mơ màng màng bảo hạ nhân mang về nhà. Về sau tiểu cô nương này tỉnh lại cái gì cũng không nhớ rõ, Trình Cung cũng đã sớm quên chuyện này, quản sự cho nàng lưu lại làm thị nữ, bởi vì nàng bị mang tới trong ngày tuyết rơi nhiều, nên đặt tên cho nàng là tiểu Tuyết.
Trình Cung mở vải trắng ra, nhìn thoáng qua tay của tiểu Tuyết, không khỏi khẽ lắc đầu, nàng chỉ thoa lên dược vật chữa phỏng bình thường. Nàng nào biết, loại phỏng này không giống bình thường, dù sao đạt tới Luyện dược sư cơ bản nhất, cũng có thể sử dụng Xích Viêm Chân Hỏa. Xích Viêm Chân Hỏa là hỏa diểm mà Luyện dược sư dùng nguyên khí phụ trợ tinh thần lực điều tiết khống chế, làm cho hỏa diễm này bất luận là nhiệt độ hay là uy lực đều vượt qua hỏa diễm bình thường gấp hai đến mười lần.
Còn Đan sư chân chính thì có thể sử dụng Tử Diễm Chân Hỏa, cái kia đã không phải là phàm hỏa bình thường, Tử Diễm Chân Hỏa mới có thể chân chánh luyện chế thành đan. Về phần hỏa diễm mà năm đó Trình Cung trở thành Cửu Châu thập đại Đan đạo đại sư sử dụng, đã đạt đến trình độ Tam Vị Chân Hỏa.
Lúc ấy Trình Cung truy cầu đột phá, muốn trở thành Đan đạo tông sư, một mực muốn tìm kiếm Chí Dương Chân Hỏa nhưng không được, lại không nghĩ rằng đoạt xá trọng sinh, phát hiện bên trong nội đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh có Chí Dương Chân Hỏa.
Nàng coi như là may mắn, bị Xích Viêm Chân Hỏa làm bị thương, chỉ miễn cưỡng băng bó một chút lại vẫn có thể đi lại, nếu người bình thường, hai cái cánh tay đã bị phế đi.
Đây là?
Đang cẩn thận quan sát tiểu Tuyết, Trình Cung lập tức ngây người, trước kia không có cẩn thận quan sát, lúc này xem xét thương thế, chăm chú quan sát mới cảm nhận được thân thể này mát lạnh vô cùng.
– Ẩn Phong thân thể.
Trình Cung chấn động, đây chính là thân thể phụ trợ luyện đan, xếp hạng thứ bảy trong thập đại thân thể phụ trợ của Luyện Đan Giới, Ẩn Phong thân thể. Dư Siêu Quần kia còn không phải là Đan sư chính thức, nếu để cho Đan sư chính thức phát hiện tiểu Tuyết, nhất định sẽ không tiếc một cái giá lớn đạt được, hoặc là thu làm đệ tử, hoặc là kích phát Ẩn Phong thân thể của nàng, có thể gia tăng ba thành xác xuất luyện đan thành công, nếu dạy nàng luyện đan, càng là tiền đồ bất khả hạn lượng.
Trách không được thời điểm lúc ấy, mình cảm giác bạo tạc nổ tung có chút bất đồng, trách không được tiểu Tuyết bị thương cũng không phải rất nặng. Không đúng, Trình Cung nhớ tới thời điểm bạo tạc nổ tung, mình cảm nhận được ngoại trừ những dược vật cùng hỏa kình bốn phía ra, còn có một loại khí tức đặc thù. Mặc dù Ẩn Phong thân thể là một trong thập đại thân thể phụ trợ của Đan Giới, nhưng cũng không có năng lực áp chế Xích Viêm Chân Hỏa. Dù sao Ẩn phong thân thể chỉ là phụ trợ mà thôi, ánh mắt Trình Cung cẩn thận nhìn vào tiểu Tuyết, mi tâm, hai mắt, hai lỗ tai, thời gian dần trôi qua phát hiện những địa phương này đều có một đoàn khí kình như ẩn như hiện.
Rất ẩn nấp, cho dù người bình thường ngẫu nhiên chú ý cũng chỉ tưởng rằng là một ít bớt, nhưng Trình Cung lại vô cùng khiếp sợ trừng lớn hai mắt.
– Nguyên Âm thân thể.
Cái này không phải là thân thể phụ trợ đơn giản như vậy, Nguyên Âm thân thể là một trong Đan Giới Tam đại kỳ thể. Coi như là Đan đạo đại sư, một khi đã biết, cũng sẽ buông kiêu ngạo, tôn nghiêm liều lĩnh xông đến cửa, đây chính là thân thể trong truyền thuyết có hi vọng tăng cấp Đan đạo tông sư, chỉ cần trên đường không ngoài ý muốn, kém cỏi nhất cũng có thể đạt tới Đan đạo đại sư.
Loại thân thể đặc thù này Trình Cung cũng đã gặp qua, mỗi một vị đều không đơn giản, ở kiếp trước Trình Cung cũng chỉ là thân thể bình thường, nếu không hắn cũng không cần tìm kiếm Chí Dương Chân Hỏa, sớm đến được cảnh giới Đan đạo tông sư.
Nghĩ đến sự tình cứu tiểu Tuyết trong trí nhớ, trong lòng Trình Cung tự nhủ, cuối cùng tên này cũng làm một chuyện tốt. Nguyên Âm thân thể trong thời gian ngắn tuy không thể phát huy tác dụng, nhưng chỉ là Ẩn Phong thân thể, đối với mình ở giai đoạn luyện đan sơ kỳ cũng có trợ giúp rất lớn, vậy cũng là vạn hạnh trong bất hạnh rồi.
Vừa rồi Trình Cung nuốt đại bộ phận Bách Linh Diệp, nhưng vẫn còn thừa lại một ít, sau đó Trình Cung lại tìm mấy vị dược tài khác. Bởi vì chút ít này là từ chỗ Dư Siêu Quần lấy được, bọn hắn không biết xử trí như thế nào mới chuyển đến nơi đây, giờ phút này vừa lúc được Trình Cung dùng tới. Công cụ cũng rất đầy đủ, Trình Cung rất nhanh nghiền nát mấy vị dược vật này. toàn bộ đắp lên cho tiểu Tuyết, sau đó lại giúp nàng băng bó một lần nữa. Mặc kệ như thế nào, trước thanh lý vết thương đã.
– Ân. . .
Cảm giác mát lạnh thoải mái làm cho tiểu Tuyết chậm rãi thức tỉnh, trợn mắt nhìn thấy Trình Cung, hai tay theo bản năng ôm lấy ngực:
– Thiếu. . . Gia. . . Không muốn. . .
Trình Cung lập tức vô cùng quẫn bách, trong nội tâm thật sự im lặng, vì ngu ngốc bị người thiết kế cưỡng gian, sau đó mình đoạt xá. Vừa đoạt xá, vậy mà lại phát sinh loại chuyện này, Trình Cung cũng chẳng muốn đi giải thích cái gì.
– Ta ra ngoài đi dạo trước, một hồi thu thập hết dược vật đem tới phòng của ta.
Bị một tiểu nữ hài lớn lên khả ái, nhu nhược như vậy nhìn chằm chằm, che ngực nói không muốn, Trình Cung thật sự không có biện pháp ở chỗ này.
Thẳng đến khi Trình Cung ly khai cả buổi, tiểu Tuyết vẫn chưa hoàn toàn kịp phản ứng, nhưng mà rất nhanh trên tay cùng ngực truyền đến cảm giác mát lạnh, vô cùng thoải mái làm cho nàng ý thức được cái gì. Hơi mở ra một chút, thấy dược vật thoa bên trong, tiểu Tuyết đối với dược liệu có mẫn cảm đặc biệt, cũng hơi giật giật cái mũi. Bách Linh Diệp, Tuyết Thiềm Thừ huyết, Hà Thủ Ô ba trăm năm, còn có sáu loại dược vật khác, mỗi một loại đều có giá trị đắt đỏ, căn bản không phải người như nàng có khả năng hưởng dụng.
Nếu như lúc này Trình Cung ở chỗ này, chứng kiến động tác của tiểu Tuyết, gặp nàng có thể phân biệt ra được vài loại dược vật như thế, nhất định sẽ rất sợ hãi thán phục. Bởi vì cho dù Dư Siêu Quần là lục cấp Luyện dược sư cũng làm không được điểm ấy.
Vừa rồi hình như thiếu gia kéo tay của mình, chẳng lẽ là giúp mình băng bó, hơn nữa thân thể của mình không có cảm giác khác, còn có y phục này. Lúc này Tiểu Tuyết mới hồi phục tinh thần lại, cắn môi nhẹ nhẹ, cảm thụ được trên tay cùng ngực truyền đến cảm giác thoải mái, không ngờ thiếu gia để cho mình nằm trên giường của hắn, còn dùng y phục của hắn, còn dùng dược vật quý báu như vậy băng bó miệng vết thương cho mình.
Mình không phải là đang nằm mơ a, đây là Đại thiếu quần là áo lượt của Trình gia sao?
… … … … … … . . .
Trong thư phòng Trình Tiếu Thiên, Trình Tiếu Thiên đã không cách nào bình tâm để luyện công nữa, thấy lão La trở về, hắn lập tức trừng to mắt.
– Lão bộc đã đi nhìn rồi, tiểu thị nữ kia vẫn là xử nữ, thời điểm lão bộc đi tới là lúc thiếu gia đang băng bó vết thương cho nàng, hơn nữa nhìn trình độ thiếu gia phối trí dược vật, so với Luyện dược sư bình thường cũng lợi hại hơn.
Lão La rất hiểu rõ Trình Tiếu Thiên, liền tranh thủ nói thoáng tình huống một phát.
– Băng bó vết thương cho thị nữ?
Trình Tiếu Thiên có chút không dám tin, lúc nào tiểu tử này hiểu được quan tâm người khác như vậy, trước kia lão tử hắn bị thương cũng không thấy hắn quan tâm qua. Còn hiểu được phối dược, Trình Tiếu Thiên nhìn lão La nói:
– Ngươi không nhìn lầm chứ, hắn không phải là tùy tiện hỗn hợp vài loại dược vật, mà là đang phối dược?
Lão La cũng nghĩ nghĩ, bởi vì trên đường đi hắn cũng cảm giác không thể tưởng tượng nổi, nhưng cuối cùng vẫn là gật đầu nói:
– Tuy lão bộc không hiểu được phối dược, nhưng cũng đã gặp thủ pháp Luyện dược sư phối dược, thủ pháp của thiếu gia tuyệt đối so với bọn hắn thuần thục gấp trăm lần. Cái loại cảm giác này. . . giống như là người bình thường ăn cơm uống nước, vô cùng trôi chảy tự nhiên, gần như là cảm giác hoàn mỹ. Hơn nữa vài loại dược vật kia đều là hàn thuộc tính, đối với tiểu thị nữ bị Xích Viêm Chân Hỏa làm phỏng sẽ có trợ giúp rất lớn, cho nên lão bộc phán đoán thiếu gia là cố ý phối trí dược vật, mà không phải lung tung xằng bậy.
– Phối dược, chẳng lẽ tiểu tử kia còn có thiên phú ở phương diện này, đúng rồi, lúc ấy hắn nói làm Dư Siêu Quần kia á khẩu không trả lời được, đạo lý nói ra cũng rõ ràng. Trước kia thật không nghĩ tới, tiểu tử kia lại có thiên phú ở phương diện này, nếu thật là như thế, vậy cũng nên bồi dưỡng một phen, đến lúc đó cho dù lực lượng không được, có thể trở thành một tên Luyện dược sư cũng không tệ. Nếu như có thể trở thành Đan sư, cũng không tính bôi nhọ Trình gia ta, có lẽ còn có thể thoát khỏi. . .
Đối với lão La mà nói, Trình Tiếu Thiên là tín nhiệm mười phần, sau khi nghe xong phán đoán của hắn, Trình Tiếu Thiên thoáng có chút hưng phấn.
Lão La thì như có điều suy nghĩ, trước kia thấy thân hình cùng động tác của thiếu gia, hình như lực lượng cũng có tăng lên. Ít nhất không giống như là Thoát Thai kỳ tầng thứ tư đơn giản như vậy, chỉ là cái này còn chưa có xác nhận, vẫn là đợi sau khi xác nhận rồi nói sau, xem ra gần đây mình nên chú ý Đại thiếu gia này thoáng một phát rồi.
– Lão gia, gia chủ đi hoàng cung đã một thời gian ngắn rồi, ngươi xem có nên phái người đi nghe ngóng thoáng một phát hay không.
Thấy Trình Tiếu Thiên chỉ quan tâm sự tình của Trình Cung, lão La ở bên nhắc nhở thoáng một phát, con của hắn Trình gia gia chủ đã xông vào hoàng cung được một khoảng thời gian rồi.
– Hoàng cung hắn so với chúng ta còn quen thuộc hơn, lão tử cũng chưa đánh qua hoàng đế, khi còn bé hắn đánh qua nhiều lần, không chết được đâu.
Tinh thần của Trình Tiếu Thiên đều đang tập trung trên người Trình Cung, nói xong lập tức lại nói:
– Đúng rồi, không phải hắn cho người đem dược vật của Dư Siêu Quần đến phòng của hắn ư, ngươi cho người mang qua nhiều một ít.
– Vâng, lão bộc sẽ làm ngay.
– Thiếu gia. . . Thiếu gia. . .
Trình Cung ly khai sân nhỏ, nhìn thấy mọi người vội vàng vấn an, chỉ là trong mắt đều mang theo thần sắc khác thường. Càng có một ít thị nữ tuổi trẻ xinh đẹp, thấy được Trình Cung liền vấn an, nhưng bước chân lại lui về phía sau.
Có một ít càng là ở rất xa nhẹ giọng kinh hô, sau đó xoay người cải biến phương hướng, không dám đối mặt cùng Trình Cung. Đây là nhà mình sao, những người này còn kém hô to một tiếng Trình Cung nữa thôi, sau đó điên cuồng chạy trốn. Trình Cung chỉ có thể cười khổ, nhưng như vậy cũng có một chỗ tốt, sẽ không có người đi chú ý mình đã không phải là đại thiếu gia quần là áo lượt của Trình gia rồi.
Vừa rồi lúc hắn đi ra, còn có mấy gia đinh cùng một ít thị vệ muốn đi theo, đều là ăn mặc trang phục bình thường, xem xét là quen việc dễ làm, vừa nói muốn cùng Trình Cung đi ra ngoài đều rất vui vẻ, nhưng đều bị Trình Cung đuổi trở về. Hơn nữa lại bảo bọn hắn đi tìm tổng quản, về sau mình rời khỏi tiểu viện, không cho phép ai đi theo mình.
– Hôm nay tiểu La mời khách. . .
– La đội lợi hại ah, bị phạt cũng có thể đột phá.
– Dùng tộc độ này của Tiểu La, không cần một năm đoán chừng có thể đạt tới Hoán Cốt kỳ, trở thành cao thủ chân chính rồi.
. . .
– Đại thiếu, Đại thiếu gia. . .
Lúc này bảy tám tên binh sĩ vừa mới từ diễn võ trường đi ra, đang vây quanh La Anh Hùng hưng phấn nói, không ngờ lại gặp được Trình Cung đang đi tới, những người này đều bề bộn đứng lại khom người thi lễ.
– Hừ.
La Anh Hùng vốn là được một đám lão binh cùng hai thủ hạ của mình quay chung quanh, tâm tình đang vui vẻ lại gặp Trình Cung, sắc mặt lập tức biến đổi. Chẳng những không có thi lễ, ngược lại còn tức giận hừ lạnh một tiếng. Đại thiếu, hắn cũng xứng làm đại thiếu sao, quả thực làm nhục danh dự Trình gia, tại sao Trình gia có thể có dạng đệ tử như vậy, còn không bằng chết đi.
– Anh Hùng. . .
– La đội, tiểu La. . .
Thấy La Anh Hùng như thế, vài tên lão binh cùng thủ hạ của La Anh Hùng đều rất sốt ruột. Tuy Trình gia không giống gia tộc khác hà khắc đối với hạ nhân như vậy, nhưng quy củ thực sự rất sâm nghiêm, Trình lão gia tử càng là dùng quân quy trị gia.
Là hắn, Trình Cung tùy ý đi bộ cũng không nghĩ tới gặp được La Anh Hùng, vừa nhìn La Anh Hùng là hắn đã nhận ra người này. Trong trí nhớ lộn xộn kia, Trình Cung cũng không có trí nhớ về người này, Trình Cung nhớ rõ hắn là bởi vì lúc trước ở trước cửa, mình hạ lệnh bắt Dư Siêu Quần, rõ ràng hắn nghe được lại mang người ly khai.
– Huyết khí, sát khí trên người vô cùng đủ, mới từ chiến trường trở về a, vậy ngươi nói cho ta biết. . .
Trình Cung nhìn La Anh Hùng, thanh âm đột nhiên đề cao:
– Không tôn trọng chủ, không nghe điều khiển, không để ý chức trách, mục vô chủ tử, phải bị tội gì?
– Đại thiếu, tiểu La vừa trở về không hiểu. . .
– Ta hỏi các ngươi sao?
Nhiều người đồng thời muốn cầu tình, thanh âm Trình Cung lạnh lẽo, ánh mắt đảo qua, mấy người kia đều cảm giác tâm thần run lên, sợ tới mức không dám lên tiếng nữa.
Nguy rồi, lần này có thể phiền toái, chỉ là đại thiếu bình thường ở nhà rất chú ý cẩn thận, hôm nay là làm sao vậy. Trước kia tuy Trình Cung có tiếng xấu bên ngoài, nhưng trong nhà cũng không dám xằng bậy, hơn nữa càng khiến cho mấy lão binh này kinh ngạc chính là, khí thế khi Trình Cung nói chuyện phát ra, ép tới bọn hắn không dám lên tiếng.
Trước kia tuy mặt ngoài tôn kính, nhưng chưa từng có cảm giác e ngại này, lúc này Trình Cung nổi giận lại làm cho bọn hắn có một cảm giác trở lại quân doanh, lúc Tướng quân ngồi ở phía trên nổi giận, cái loại cảm giác áp bách cường đại này làm cho người ta hít thở không thông, không dám trực tiếp nhìn thẳng.
La Anh Hùng thở hổn hển, lồng ngực có chút phập phồng, hận không thể bóp nát côn sắt trong tay, nhìn hằm hằm Trình Cung:
– Ta chỉ nghe quân lệnh, ngươi không xứng.
– Tiểu La, ngươi muốn chết ah. . .
– La đội đừng nói nữa. . .
Mấy người khác đều bị hù sợ rồi, bất kể vị Trình đại thiếu này như thế nào, dù sao tại đây cũng là phủ Trấn Quốc Công, là Vân Ca Thành. Mà bọn hắn là thị vệ Trình phủ, hạ nhân đối với chủ tử như thế, cho dù giết cũng không có chỗ đi cáo.
Thoát Thai kỳ tầng thứ chín, ở tuổi này có thể đạt tới Thoát Thai kỳ tầng thứ chín đã là phi thường khó được rồi, nhưng lại làm cho Trình Cung chính thức kỳ quái chính là, thời điểm ánh mắt hắn nhìn mình, vô cùng phẫn nộ, tức giận, không cam lòng, cái loại hận ý này rất kỳ quái.
Nếu như là cừu nhân nhìn mình như vậy, Trình Cung còn có thể hiểu được, nhưng nơi này là phủ Trấn Quốc Công, Trình gia sao có thể để cho người như vậy ở chỗ này. Mặc kệ có nội tình gì, mặc kệ thân thể này trước kia như thế nào, nhưng lại để cho một sĩ binh nói không xứng, cái này cũng quả thực quá vô nghĩa rồi.
Tay của Trình Cung khẽ động, trực tiếp rút ra bội đao của một sĩ binh bên cạnh, thuận thế nhảy lên, đao nhanh đến kinh người, thời điểm tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, đao đã đến cổ họng của La Anh Hùng.
La Anh Hùng cũng hoàn toàn không nghĩ tới, cái đại thiếu quần là áo lượt này đột nhiên ra tay, càng không nghĩ tới tốc độ nhanh như thế, công tác liên tục, không có nửa điểm do dự cùng dây dưa. Nhanh, quá nhanh, thời điểm La Anh Hùng không có chú ý, lưỡi đao đã tiếp xúc đến da của hắn, uy hiếp tử vong bao phủ. Từ mười lăm tuổi tòng quân, tuy trải qua vô số lần sinh tử chém giết, nhưng mà thời điểm tiếp cận tử vong như thế, hắn gặp không cao hơn ba lượt.
Giờ khắc này mí mắt trái của La Anh Hùng giật giật, loại cảm giác tử vong không hề có dấu hiệu, đột nhiên hàng lâm quá giống lần bị thương kia.
– Đang.
Giờ phút này muốn lui đã hoàn toàn không còn kịp rồi, cũng may La Anh Hùng vừa mới đạt tới Thoát Thai kỳ tầng thứ chín, côn sắt trong tay còn chưa có ném, theo bản năng xoay côn. Đao côn chạm vào nhau, lực lượng khổng lồ trên đao truyền đến làm cho côn sắt trong tay La Anh Hùng muốn rời tay, người của hắn cũng bị chấn lui về phía sau mấy bước.
Dưới chân Trình Cung hơi động một chút, nhìn như rất chậm nhưng lại lập tức đến phụ cận, đao đã trực tiếp đánh xuống.
– Đang. . .
Trường đao cùng côn sắt chạm vào nhau lần nữa, hai tay La Anh Hùng nâng côn ngăn công kích, giờ phút này lực lượng của hắn cũng đã bạo phát ra, hai mắt huyết hồng:
– Ngươi không đáng, ngươi không xứng để cha ta cùng hai ngàn tướng sĩ di sinh.
La Anh Hùng giống như nổi điên, côn sắt trong tay cũng thi triển ra, Thoát Thai kỳ tầng thứ chín so với Thoát Thai kỳ tầng thứ bảy cũng không phải là mạnh hơn một lần, từ hai lần va chạm vừa rồi có thể nhìn ra lực lượng của La Anh Hùng mạnh hơn gấp hai lần so với Trình Cung.
– Điên rồi. . . Tiểu tử này điên rồi. . .
– Cái này có thể gây đại họa. . .
– Làm sao bây giờ ah!
– Kì quái, sao đại thiếu lại mạnh như vậy, lực lượng này ít nhất cũng là Thoát Thai kỳ tầng thứ bảy ah.
– Đúng vậy, không ngờ đại thiếu chặn được công kích của La đội, hơn nữa mới vừa rồi còn thiếu chút nữa. . .
. . .
Thẳng đến khi La Anh Hùng kịp phản ứng, bị kích thích điên cuồng bộc phát, những binh lính chung quanh kia mới kịp phản ứng, vừa bắt đầu phản ứng của mọi người đều là hoảng sợ, nếu như Đại thiếu thực sự xảy ra cái gì không hay mà nói, khẳng định bọn hắn cũng không thoát khỏi liên quan. Nhưng lực lượng mấy người bọn hắn mạnh nhất cũng chỉ là Thoát Thai kỳ tầng thứ sáu, muốn đi lên cản trở cũng không có biện pháp. Nhưng vào lúc này, có người bắt đầu phát hiện Trình Cung chặn được công kích điên cuồng của La Anh Hùng, sau đó mới nhớ tới sự tình vừa rồi, cũng không khỏi khiếp sợ, hôm nay đại thiếu làm sao vậy.
– Đang. . . Đang. . .
La Anh Hùng thi triển ra Bát Hoang Chiến Côn, lập tức bao phủ toàn bộ trong phạm vi ba mét chung quanh, tuy đây chỉ là một bộ vũ kỹ cấp thấp, nhưng ở trong quân đội lại không phải ai cũng có thể tu luyện, thích hợp chém giết chiến trường nhất. Chiêu thức đơn giản trực tiếp, một khi thi triển uy mãnh vô cùng.
Mỗi lần La Anh Hùng thi triển bộ Bát Hoang Chiến Côn này, đều có thể phát huy sức chiến đấu cực mạnh, đến cuối cùng thậm chí có thể phát huy ra gấp đôi lực lượng bản thân, mỗi một côn điệp gia uy mãnh vô cùng, càng về sau sẽ như vô số nước chảy tụ hợp, thao thao bất tuyệt. Nhưng mà lần này hắn vừa mới thi triển, lại cảm giác không được tự nhiên, mỗi lần hắn vừa mới phát lực muốn chém ra một kích, không đợi toàn bộ thích phóng đi ra, đã bị đao của Trình Cung ngăn trở, bởi như vậy uy lực của côn tiếp theo khó có thể phát huy toàn bộ.
Tuổi không lớn lắm, ngược lại là rất hung mãnh, phóng tới chiến trường bình thường xác thực là mãnh tướng. Trong nội tâm Trình Cung nghĩ vậy, đao trong tay lại nhanh đến kinh người, thời điểm côn thức của La Anh Hùng còn chưa có triển khai, hắn liền ngăn trở, Trình Cung cũng không có sử dụng bất kỳ vũ kỹ nào. Vũ kỹ phân hạ tầng vũ kỹ, trung tầng vũ kỹ, thượng tầng vũ kỹ cùng siêu phàm vũ kỹ. Trình Cung ở kiếp trước vừa bắt đầu là tu luyện Âm Dương Vạn Vật Quyết, sau đó luyện đan, trực tiếp tu luyện pháp thuật, tuy kiến thức của hắn rất rộng, nhưng lúc ấy bên trong đồ vật hắn cất chứa kém cỏi nhất cũng là siêu phàm vũ kỹ, căn bản không phải là vũ kỹ mà hắn có thể thi triển lúc này.
Đương nhiên, tuy La Anh Hùng mạnh hơn Trình Cung hai cấp, đã là Thoát Thai kỳ tầng thứ chín, nhưng Trình Cung lại có lòng tin. Dùng ánh mắt cùng kinh nghiệm của Trình Cung, thân thể La Anh Hùng vừa có động tác là hắn có thể phân tích ra hướng đi tiếp theo của hắn, nên rất nhẹ nhàng đón đỡ Bát Hoang Chiến Côn. Cũng chính bởi vì như thế, mới có thể làm cho La Anh Hùng đánh không được tự nhiên, cảm giác mình không có khí lực, căn bản ngay cả bảy thành cũng không phát huy được.
Những binh lính kia thấy một màn này cũng ngây dại, Thoát Thai kỳ tầng thứ bảy cùng tầng thứ chín có chênh lệch cực lớn, cộng thêm La Anh Hùng thiên phú dị bẩm, lực lượng kinh người. Cho dù đồng cấp, có thể liều mạng cùng hắn cũng không có mấy cái, nhưng mà hiện tại La Anh Hùng thi triển đi ra Bát Hoang Chiến Côn, lại bị đại thiếu nhìn như yếu ớt ngăn chặn hết, quả thực bất khả tư nghị.
Trên thực tế đối với Trình Cung mà nói, đây bất quá là lần thứ nhất tập thể dục vận động của hắn ở kiếp này, một quá trình làm quen với thân thể mới mà thôi. Tuy hiện tại hắn không có vũ kỹ gì để thi triển, nhưng mà dùng ánh mắt của hắn, có thể phát hiện ra rất nhiều sơ hở của La Anh Hùng, cho dù lực lượng của hắn lớn hơn rất nhiều cũng đều vô dụng, dù sao đều là Thoát Thai kỳ, hắn cũng không có đạt tới Hoán Cốt kỳ có thể đưa nguyên khí vào tận xương, đến tình trạng có thể thi triển nguyên khí.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!