Chương 267 Châm chọc khiêu khích
Huyết đan mặc dù đều là huyết đan, nhưng thay đổi hỏa diễm luyện chế, bên trong ngưng tụ khí tức sát lục mãnh liệt.
Hắn phục dụng Thanh Thần Đan, có thể chống đỡ được.
Nhưng tên Mao Tiến này... Sắp điên rồi!!
- Ngươi đây là gì ngữ khí?
- Không phục?
- Ngươi đang trừng ta?
- Tiểu tử, Luyện Đan sư không nổi.
- Ngươi… phụ mẫu nó, còn trừng ta?
Ý thức Mao Tiến hỗn loạn, táo bạo lại nổi giận, một chân đạp trên bàn.
- Ta xem thường nhất những Luyện Đan sư các ngươi đây, từng kẻ đều vênh váo. Không phải chỉ biết luyện đan sao, có gì đặc biệt hơn người, ném tới diễn võ trường, một mình lão tử có thể giết chết tất cả mười tên.
- Mao Tiến sư huynh, ngươi làm sao thế?
Các học viên võ viện lập tức quát tháo, có hai tên còn chạy tới bắt hắn lại.
- Làm gì? Cút cho ta! Lão tử muốn giết chết thằng ranh con này. Lão tử muốn đập chết bọn Luyện Đan sư này.
Mao Tiến bỗng nhiên hất bọn hắn ra, mặt mũi đỏ lên, con mắt trừng trừng, bộ dáng đáng sợ giống như là Man Ngưu (trâu điên).
- Mao Tiến sư huynh, ngươi nói nhiều rồi.
Toàn bộ các học viên vây tới, nghiêm túc quát tháo.
Trước đại hội Đan Tông lăng mạ Luyện Đan sư sẽ kích thích nhiều người tức giận. Huống chi, trên tửu lâu còn đứng một vị!
- Các ngươi làm cái gì? Chán sống sao? Ai bảo các ngươi cản ta sao? Biến đi! Đều cút ngay cho ta!
Mao Tiến táo bạo, sát khí trong ý thức đột nhiên mãnh liệt.
Hắn tức giận xông lên, linh lực toàn thân mất khống chế mà bạo động, hóa thành vô số đao khí, sắc bén cuồng liệt bạo kích trong chớp mắt.
Các học viên hoàng thất võ viện vội vàng không kịp chuẩn bị, bị đao khí cuồng bạo đối diện đánh trúng.
Phốc phốc tiếng vang thành một mảnh, máu tươi vẩy ra, tiếng kêu thảm nổi lên bốn phía.
Tám vị học viên võ viện toàn bộ bay ra ngoài.
Phố dài kinh động, đây là thế nào?
Thật biến thành chó dại rồi?
- Tiểu tử, đi chết đi!!
Mao Tiến gầm thét, đao văn trên trán bắn ra cường quang, khí tức sắc bén lao ra ngoài.
- Mao Tiến sư huynh, ngươi điên rồi?
Tám vị học viên võ viện nhịn xuống đau nhức kịch liệt, liên tiếp kích hoạt linh văn, nhào tới phía Mao Tiến.
Gió mạnh cuồng quay, hàn băng bôn tập, lôi triều oanh minh, các loại năng lượng đánh về phía Mao Tiến.
Khương Phàm vuốt khẽ đầu ngón tay, ngưng tụ ra một viên hỏa tinh, nhìn chằm chằm Mao Tiến.
- Mở cho ta!
Mao Tiến phát điên, năng lượng phóng thích toàn diện, đao khí lăng liệt giống như cuồng phong cuồn cuộn, cường thế đẩy lui tất cả năng lượng.
Đám người trên đường dài hốt hoảng chạy trốn.
Hoàn toàn đại loạn.
- Ranh con...
Mao Tiến điên cuồng rống to, phóng tới Khương Phàm.
Sưu!!
Khương Phàm cong ngón tay búng ra, ngưng tụ hỏa tinh bắn vèo ra ngoài, vừa vặn vọt vào trong mồm đang mở lớn của hắn.
Bạo!
Khương Phàm nhẹ giọng một câu, hỏa tinh nháy mắt bị dẫn bạo, bắn nổ năng lượng hòa với hỏa diễm kinh khủng, nổ tung trong miệng Mao Tiến.
m thanh bạo hưởng.
Đầu... Phát nổ...
- Mao Tiến sư huynh, đừng lại...
Các học viên võ viện đang muốn xông lại lần nữa thì sắc mặt đại biến, liên tiếp phanh lại.
Mao Tiến đã trở thành thi thể không đầu phóng tới mấy bước, nhào vào trên mặt đất.
Máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.
- Các ngươi, ngăn lại là được rồi. Tại sao phải giết hắn?
Khương Phàm cố ý nói một câu, lắc đầu, đi về phía Nạp Lan Thanh Lạc.
- Rời khỏi đây thôi.
Một màn bất thình lình để cả phố dài lâm vào an tĩnh, cũng làm cho tám vị học viên võ viện ngây ngẩn cả người.
Chúng ta… giết Mao Tiến??
Xong!!
Chúng ta đã giết sư huynh của mình?
Chuyện này tại hoàng thất võ viện, là tối kỵ!!
Bọn thị vệ như Lữ Lương Nhân đều hiện ra sắc mặt quái dị, từ góc độ của bọn hắn liền thấy rõ Nạp Lan Thanh Diệu đánh ra hỏa tinh.
Giữa lúc đàm tiếu, vậy mà đã giải quyết kẻ địch như thế?
Tiêu sái, tự nhiên lại vừa ngậm sát cơ.
Vị Tứ công tử này, không đơn giản.
- Đừng ngừng lại.
Nạp Lan Thanh Lạc phân phó thị vệ, muốn cùng Khương Phàm leo lên xe.
Lúc này, một tiếng hét lớn vang lên, âm thanh chấn động phố dài.
- Tất cả đứng lại cho ta!
Sở Uyên thả người nhảy xuống tửu lâu, rơi vào trên đường dài.
- Sở Uyên??
- Coi chừng, hắn là Thánh linh văn! Đại tân sinh Kỳ Thiên điện võ viện, đệ nhất thiên tài!
Nạp Lan Thanh Lạc lập tức nhận ra tên nam tử thô cuồng này.
Khương Phàm lặng lẽ ngăn chặn linh văn của mình, quay người đối mặt với nam tử.
- Có việc gì?
- Ngươi giết chết Mao Tiến!
Sở Uyên vừa rồi đứng trên tầng cao nhất trên tửu lâu, thấy rõ trong tay Khương Phàm đánh ra đạo huyết quang kia, sau đó, đầu Mao Tiến nổ tung.
- Không, là ngươi giết chết Mao Tiến. Nếu không phải ngươi giật dây, hắn có thể chết sao?
Khương Phàm biết phía sau đám gia hỏa kia còn có người khác, nếu không hoàng thất võ viện thế nào lại hành động không thích hợp với Tử Vi thương hội, cũng không ngăn cản ở bên đường, công nhiên nhục nhã.
- Đan ngươi luyện là cái gì?
Sở Uyên hiểu rất rõ Mao Tiến, có thiên phú có năng lực, còn rất biết làm hắn vui lòng, hắn cũng cố ý đem đưa vào Kỳ Thiên điện, tuyệt đối không có khả năng bởi vì mấy câu lại đột nhiên trở nên táo bạo mất khống chế.
Vấn đề, xuất hiện ở trên viên đan dược kia.
- Sao ta phải nói, mắc mớ gì tới ngươi.
- Nhưng ta thân là Luyện Đan sư, không được thô lỗ.
Khương Phàm mỉm cười:
- Không thể trả lời.
- Hắc hắc...
Rất nhiều người trên đường đều nở nụ cười, nhưng nhìn thấy Sở Uyên quét ánh mắt tới thì đều tranh thủ thời gian ngậm miệng.
- Ăn thua gì đến chuyện của ta?
- Ha ha... Ha ha...
Sở Uyên cười.
Lại có người mắng hắn ở trước mặt mọi người?
Từ lúc thức tỉnh Thánh linh văn đến nay, tám năm, chưa bao giờ ai dám khiêu khích hắn.
Thân phận Kỳ Thiên điện, thiên phú Thánh linh văn, hắn là đại tân sinh chói mắt nhất Lang Gia Hoàng triều.
- Ta thích cái dáng vẻ không coi ai ra gì của ngươi đây. Nạp Lan gia tộc rất lợi hại phải không? Biết ba chữ Kỳ Thiên điện đại biểu cho cái gì không?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!