Đối với Thiên Hồ Thánh Vương mà nói, đây rốt cuộc là vui hay là buồn, chỉ sợ chỉ có chính nàng mới có thể cảm nhận được.
Lại sau đó, Huyền Quy từ trong hôn mê thức tỉnh, huyết mạch Huyền Vũ đặc biệt giao phó cho nó sinh cơ ngoan cường, dưới sự tẩm bổ liên tục của năng lượng Hỗn Độn, nó đã từ đường ranh sinh tử giãy dụa leo trở về.
Sau khi Huyền Quy tỉnh dậy đã là ngày thứ ba, Hướng Vãn Tình cùng Hỏa Diễm Huyễn Điểu lần lượt thức tỉnh.
Sinh cơ bị Quang Mang Thần Kiếm kia chém đầu, hẳn là không có hi vọng còn sống, nhưng vào thời khắc ấy, lời nhắc nhở của Tặc Điểu đã để bọn hắn tại giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc dung hợp đồ đằng, mặc dù không có kích phát ra khí tức Âm Dương, nhưng chung quy vẫn là dung hợp.
Thái Âm Thái Dương dung hợp, nghịch chuyển sinh tử, đã cứu vãn được sinh mệnh bọn họ.
Nhờ vào năng lượng Hỗn Độn tẩm bổ, Tặc Điểu đã bắt đầu tái tạo huyết đan, biết rõ có hi vọng càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Đây coi như là một tin tức rất không tệ.
Ma hoa của Địa Ma Thụ sau nửa tháng đã chậm rãi nhúc nhích, bao quanh mảnh vỡ chủ thể Địa Ma Thụ, chìm vào địa tầng, lâm vào ngủ say chiều sâu. Mặc dù giữ được tính mạng, làm cho tất cả mọi người đều thở phào, nhưng không biết lần nữa thức tỉnh se là sau bao nhieu nam, cung khong biet sau khi tỉnh dậy Địa Ma Thụ sẽ là cảnh giới gì.
Nhưng Thiên Hậu vẫn ôm mấy phần hi vọng, dù sao Địa Ma Thụ cũng đã dung hợp hoàn chỉnh di cốt Ma Hoàng, thể chất rất đặc biệt.
Bây giờ lại chôn ở dưới Thần Thụ Thế Giới, hẳn là có thể hấp thu năng lượng Hỗn Độn để khôi phục tốt hơn.
Nguy hiểm nhất vẫn Khương Quỳ cùng Khương Diễm.
Cho đến năm sau ngày, Khương Quỳ đã thức tỉnh, để Khương Phàm cùng Thiên Hậu đều thở phào, đây là ngoài ý liệu, cũng ít nhiều trong dự liệu, dù sao cũng là đế cốt tạo nên hắn.
Nhưng Khương Quỳ thức tỉnh, không để cho bọn người An Minh Hề sinh ra hi vọng, bọn họ tiếp tục cầu nguyện cho Khương Diễm.
Khương Quỳ là Thánh Hoàng, lại còn là chỗ tạo đế cốt, nhưng Khương Diễm thì sao?
Chung quy vẫn là Thánh Vương, còn bị ánh sáng khắc chế!
Hy vọng duy nhất chính là tính đặc thù của Sâm La Nghiệt Hỏa.
Sâm la, có ý chí vạn tượng.
Nghiệt Hỏa, đối ứng ác cùng tội.
Sâm La Nghiệt Hỏa, là Nghiệt Hỏa Tù Linh, cũng là Tội Nghiệt Thần Viêm.
Người bị Sâm La Nghiệt Hỏa giết chết, linh hồn sẽ vĩnh viễn lưu trong Nghiệt Hỏa, trừ phi Nghiệt Hỏa tiêu vong, nếu không thì sẽ vĩnh thế không được luân hồi.
Thân thể Khương Diễm, tựa như một cái lồng giam kinh khủng, cho nên linh hồn của hắn nhất định sẽ vô cùng cường đại.
Nếu như vào thời khắc ấy, tất cả chiến hồn trong Sâm La Nghiệt Hỏa đều tụ lại, có lẽ có thể miễn cuỡng giữ vững được linh hồn bản nguyên của hắn. Chỉ cần linh hồn bản nguyên vẫn còn, Nghiệt Hỏa không tắt, Khương Diễm còn có thể kích phát được uy lực Niết Bàn, một lần nữa sống lại.
An Minh Hề vứt bỏ tất cả kiêu ngạo, quỳ ở trước mặt Khương Diễm, yên lặng cầu nguyện.
Tình cảm giữa nàng và Khương Diễm thật sự rất sâu.
Nàng là Ma tộc, bị Nhân tộc chán ghét, hắn thế mà không vứt bỏ, một mực làm bạn và bảo vệ. Tình cảm của nàng đối với hắn có yêu, có không muốn xa rời, càng có cảm kích.
Kiều Vô Hối, Bạch Tai bọn người đứng dưới Thần Thụ Thế Giới, mong mỏi linh hồn Khương Diễm lại cháy lên, linh hồn Triệu Thời Việt khôi phục lại.
Duoi su kho so thinh cau cua Da An Nhien, Than Thu The Gioi cung đa vươn chạc cây, quấn chặt lấy Khương Diễm cùng Triệu Thời Việt.
Đám người lại khổ đợi sau mười ba ngày.
Linh văn ảm đạm trên trán Khương Diễm nổi lên hào quang nhỏ yếu, mặc dù dưới ánh sáng đang cuộn trào của Thần Thụ cơ hồ nhỏ bé không thể nhận ra, nhưng lại giống như một chút tinh quang trong đêm tối vô tận, nhóm lửa lòng tin của tất cả mọi người.
Ánh sáng càng ngày càng sáng tỏ, càng ngày càng bành trướng, cuối cùng nương theo Sâm La Nghiệt Hỏa nở rộ, Khương Diễm dục hỏa trùng sinh, Niết Bàn trở về.
Nhưng, tất cả chiến hồn toàn bộ đều đã bị chôn vùi!
Bất luận là những chiến hồn đã từng có trước kia, hay là chiến hồn Thánh Hoàng sau này, hơn mười vạn chiến hồn đã không còn sót lại chút gì.
Đây không khác gì đã triệt để phế đi Khương Diễm !!
An Minh Hề lại vui đến phát khóc, còn sống là tốt, miễn còn sống đã là rất tốt
rôi!
Hai ngày sau, rot cuộc linh hồn phiêu hốt của Triệu Thời Việt cũng đã ổn định lại, dưới sự chờ mong của Triệu gia cùng Chiến quốc, đôi mắt màu đỏ tràn ngập giết chóc đã mở ra.
Nhưng dưới hào quang sáng chói của Thần Thụ Thế Giới chiếu ánh, không có người nào chú ý tới sâu trong đôi mắt Triệu Thời Việt đang nổi lên từng đạo hắc quang, bên trong ánh mắt nhìn về phía mọi người giống như lộ ra sự lạ lẫm.
Kỳ tích 'khởi tử hoàn sinh' làm cho tất cả mọi người đều mừng rỡ reo hò, huống chi Triệu Thời Việt vẫn một mực rất lạnh lùng, bên trên gương mặt già nua cũng chưa bao giờ thể hiện qua cái gì, cho nên không ai chú ý tới sự khác thường của hắn.
Theo Triệu Thời Việt là người cuối cùng trở về, trận hỗn chiến thảm liệt này mới xem như chính thức kết thúc.
Thảm liệt !!
Tương đối thảm liệt !!
Đây không thể nghi ngờ là chiến dịch nguy hiểm nhất chật vật nhất mà bọn hắn trải qua đến nay, nếu như không có Cửu Thiên Thần Tôn hi sinh, không có thế giới Hỗn Độn cứu viện, không có Thần Thụ Thế Giới tẩm bổ, chỉ sợ bọn hắn phải bỏ ra cái giá càng khốc liệt hơn.
Bọn người Khương Phàm, Thiên Hậu an táng anh hùng chiến tử, cũng tự thân túc trực bên linh cữu bọn hắn bảy ngày bảy đêm.
Nhưng tại thời điểm lập từng cái bia, bọn người Khương Phàm đột nhiên phát hiện, Huyết Sát đầu tiên - Chu Bất Dĩ còn chưa có trở về!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!