Ở dưới loại tình thế này, bọn hắn không thể không hoài nghi tính trung lập của thánh địa tổ sơn.
Nhưng, bọn hắn đã không thể ra sức.
Dưới cục diện trước mắt, nếu như ai chinh phạt tổ sơn, chính là địch cùng dân chúng.
Mà, Vô Hồi Thánh Chủ làm việc bá đạo cường thế, lại còn là Thánh Vương cảnh, nếu như khu an toàn thật sự trù hoạch kiến lập lên, tụ tập đến hàng tỷ dân chúng bình thường, vậy thì uy lực của Thương Sinh Cung chắc chắn có thể bắn giết Thánh Vương, uy hiếp Thánh Hoàng.
Tin tức thứ hai, ngày mười tháng một, Hoàng đạo Đông Nam - Sinh Mệnh Thần Điện, đột nhiên tuyên bố toàn vực Đông Nam bộ trung lập!
Bọn hắn không còn nhúng tay chiến tranh Thương Huyền, cũng không hy vọng chiến tranh tác động đến Đông Nam bộ.
Hi vọng Khương Phàm, các hoàng đạo Thương Huyền, tôn trọng quyết định của bọn hắn!
Tin tức này vừa truyền ra đã đánh tất cả hoàng tộc thậm chí hoàng đạo một cái trở tay không kịp.
Sinh Mệnh Thần Điện là thế lực Linh tộc, phạm vi khống chế bao gồm cả hơn hai trăm ngàn dặm Đông Nam vực, cực kỳ tới gần khu vực Tân Hải mấy vạn dặm, không chỉ có phạm vi khổng lồ, còn chiếm cứ rất nhiều thế lực Linh tộc, cường tộc Nhân tộc, cấp bậc hoàng tộc đã có ba cái.
Toàn bộ Đông Nam vực độc lập, không chỉ có giảm bớt áp lực Khương Phàm gặp phải sau này cực lớn, cũng là tương đương dùng khác phương thức tỏ thái độ không nhìn đến tư thái của Chí Tôn Hoàng Đạo nữa.
Sau khi Tru Thiên Thần Điện khi lấy được tin tức, bọn họ lập tức an bài phó điện chủ bái phỏng Sinh Mệnh Thần Điện, nhưng còn chư có tiến vào địa vực Đông Nam thì đã bị chặn đường.
Lý do là, Đông Nam vực đã là khu trung lập, không tiếp kiến bất cứ thế lực cấp hoàng đạo nào.
Sí Thiên giới!
Cửu Thiên trưởng lão thần giáo tấp nập đưa tới các tin tức ở bên ngoài để phấn chấn không khí nơi này, nhưng bọn hắn không có để ý tới bên ngoài quá nhiều, mà đang khẩn trương chờ đợi Đan Hoàng khôi phục.
Sau ba mươi bảy ngày, Cửu Khiếu Thông Linh Quả sáng long lanh hoàn toàn mở rộng ra thân thể, có chút ngẩng đầu, hướng bầu trời, khổng khiếu trên trán phóng xuất ra cường quang bắn thẳng lên tới bầu trời, va chạm vào bình chướng trên khung trời của Sí Thiên giới, mê mụ Hỗn Độn nồng đậm liền vặn vẹo.
Ánh mắt mọi người theo cột sáng mà nhìn lên.
Cột sáng tinh tế, lại nhanh chóng vặn vẹo mê mụ Hỗn Độn, cưỡng ép xuyên suốt Sí Thiên giới, biến mất trong hư không mênh mông.
- Đây là đang triệu hoán cái gì sao?
Đám người phấn chấn càng khiếp sợ, có thể vặn vẹo cả Sí Thiên giới?
Không hổ là linh túy tự nhiên được lắng đọng mấy chục vạn năm, có thể bộc phát uy lực và năng lượng như thế.
- Chẳng lẽ là đang thu hút hồn phách kiếp trước? Đây chính là chỗ thần kỳ để Cửu Khiếu Thông Linh Quả mạnh hơn Bát Khiếu Thông Linh Quả sao?
Khương Phàm cau mày, không rõ tình huống.
Trong hư không mênh mông, hoang vu mà yên tĩnh, cột sáng kéo dài phóng thích, nhưng mãi vẫn không có trả lời.
Nhưng... Chu Thanh Thọ đang lặng lẽ trêu chọc Na Yêu bỗng nhiên biến sắc, nhíu mày ngắm nhìn thâm không vô tận, càng xem càng cảm thấy là lạ, hắn không tự chủ được mà bay lên không, đứng ở cột sáng va chạm bình chướng đưa tới vòng xoáy ở xung quanh, theo dõi bên ngoài thâm không, ngón tay chậm vuốt khẽ một chút, giống như là đang bấm đốt ngón tay tính toán cái gì đó.
Không lâu sau đó, Chu Thanh Thọ bỗng nhiên biến sắc, cao giọng quát tháo:
- Tránh khỏi huyết hồ! Lui lui lui!
- Lui!
Bọn người Khương Phàm không rõ tình huống, lại quả quyết rút lui về phía sau.
Oanh! Oanh! Oanh!
Hư không mênh mông liên tiếp truyền đến tiếng vang phiêu miểu, giống như là chùy trống của Thiên Thần, âm thanh chấn động cả hư không.
Từng chùm sáng xé mở hắc ám, xuyên qua hư không, giống như nhận lấy Thông Linh Quả chỉ dẫn, vượt qua hư không mênh mông mà lao tới.
Chùm sáng càng ngày càng sáng tỏ, càng ngày càng bành trướng, tại thời điểm va chạm vào Sí Thiên giới, đã biến thành Tinh Hà lao nhanh, trùng điệp, hùng vĩ mà rung động.
Xung quanh Sí Thiên giới, thậm chí chỗ hư không của Thiên Trụ sơn, đều đột nhiên trở nên sáng lên, như là bị hàng trăm hàng vạn viên tinh thần tô điểm.
Hào quang sáng chói thuận vết nứt không gian dữ tợn xung quanh Sí Thiên giới, xô ra hư vô, vẩy xuống phía ngoài thế giới thật.
Vào đêm khuya dãy núi lập tức có sao dày đặc đầy trời, mỹ lệ duy mỹ, nhưng lại thần bí khó lường.
Quang Mang Thần Tôn quá sợ hãi, lập tức thét lên ra lệnh tất cả mọi người đề phòng, để phòng bất trắc.
Ầm ầm!
Sí Thiên giới mãnh liệt lắc lư, va chạm đến bình chướng yếu ớt của tế đàn không gian, dẫn nổ vết nứt hư không dày đặc, nhấc lên bạo động.
Quang Mang Thần Tôn giận dữ giận dữ mắng mỏ, thét lên ra lệnh Thiên Hậu đi ra đáp lời.
Nhưng, phía ngoài Sí Thiên giới đang rung chuyển, bên trong lại lâm vào an tĩnh.
Ánh sáng không có tiến đụng vào Sí Thiên giới, mà là quay quanh tại cột sáng đưa tới trong vòng xoáy.
Nơi đó nhìn tựa như là hình ảnh tinh không vô tận thu nhỏ, Thiên Tinh lập loè, Tinh Hà lao nhanh.
- Thiên Xu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền... Ngọc Hành, Khai Dương, Dao Quang... Là Tuyên Cổ Thiên Tinh! Bảy đại chủ tinh Tinh Hà!
Mặt mũi Chu Thanh Thọ tràn đầy chấn kinh, kích động chỉ vào trong xoáy nước đang dần dần rõ ràng bảy dàng Tinh Hà.
Bảy dòng Tinh Hà lao nhanh quay quanh, riêng mình bảo vệ lấy một viên tinh quang chói mắt.
Khương Phàm cau mày, Thông Linh Quả lại còn có thể cảm ứng tinh thần?
Nơi này có ảo diệu gì sao?
Đúng vào lúc này, bảy dòng Tinh Hà cuộn trào mãnh liệt, chấn thiên động địa, hư không đều đang lay động, bóng tối vô tận đều giống như muốn vỡ nát, bọn chúng vờn quanh chủ tinh sinh ra liên hệ vi diệu.
Cẩn thận quan sát, giữa tinh không vô tận và chủ tinh Tinh Hà như là tạo thành trận pháp thần bí. Ngay sau đó... Chủ tinh giao tiếp đến vị trí trung ương, cũng chính là vị trí Thông Linh Quả đánh ra cột sáng kia, nổi lên hào quang màu tím.
- Tử Vi Thần Viêm?
Khương Phàm hít vào từng ngụm khí lạnh, rốt cuộc đã hiểu đang xảy ra chuyện gì!
Đây là thời khắc sinh ra thế giới, Tiên Thiên sinh ra Thần Viêm Sáng Thế.