Ngày mười tháng mười, khi các hoàng đạo Thương Huyền trùng điệp, oanh oanh liệt liệt rời khỏi lãnh địa của riêng mình, lao tới Thần Dụ Chi Hải, khi bọn hắn vung toàn bộ võ giả Không Gian vào hư không, lo lắng lùng bắt tung tích Sí Thiên giới, một đầu tin tức từ Bắc Địa xa xôi truyền đến để bọn hắn ngoài ý muốn lại càng kinh ngạc.
Sí Thiên giới đột nhiên xô ra khỏi thâm không, giáng lâm đến Tuyết Nguyên Cực Bắc.
Mặc dù chỉ lộ ra một bộ phận, nhưng sóng triều Hỗn Độn sôi trào, cường quang tỏa sáng đến chói mắt, lại giống như mặt trời sáng chói, nở rộ tại Tuyết Nguyên Cực Bắc.
Sau đó, Sí Thiên giới ù ù xuôi nam, rò rỉ ra bộ phận từ đầu đến cuối không có biến mất, chính là đè xuống không gian như vậy, tỏa ra ánh sáng như vậy, ở trong tiếng nổ vang chấn thiên động địa, một đường xuôi nam.
Thanh thế kịch liệt, không gian sụp đổ, oanh động vạn dặm sông núi, nhất là đến đêm khuya, ánh sáng Sí Thiên giới nở rộ cơ hồ đã khiến nửa cái Bắc Địa đều giống như ban ngày.
Tin tức như kinh lôi như mưa to, nhanh chóng truyền khắp mấy chục vạn dặm Bắc Địa, sau đó khuếch tán đến Tây Bắc, Đông Bắc, thậm chí Trung Vực.
Đầu tin tức đột nhiên xuất hiện này để vô số người đều không nghĩ ra, trước đó Sí Thiên giới đều muốn dùng tất cả biện pháp để ẩn nấp, bây giờ lại trực tiếp xuất hiện?
Quang Mang Thần Tôn, Xích Thiên Thần Tôn, Chư Thiên Thần Tôn sắp xông vào Tây Bộ, sau khi nhận được tin tức tì cũng đều rất bất ngờ.
Đầu tiên là suy đoán Sí Thiên giới muốn hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn, tránh cho bọn hắn đến Thần Dụ Chi Hải đuổi bắt Khương Phàm.
Cũng đủ để nhìn ra được, Sí Thiên giới thật sự đang khẩn trương!
Đây rõ ràng đang xả thân cứu chủ!
Thiên Hậu lại có thể thuyết phục tất cả mọi người bên trong Sí Thiên giới đi theo mạo hiểm, quả là không đơn giản.
Đi vây bắt Sí Thiên giới sao?
Liền sợ bọn hắn vừa mới quay người, Sí Thiên giới đã hoàn toàn biến mất, trở lại hư không.
Không sai, đây chính là mục đích của Sí Thiên giới.
Đám người Quang Mang Thần Tôn không để ý đến, tiếp tục cao điệu vượt qua sơn hà, lao tới Thần Dụ Chi Hải.
Lần này, bọn hắn muốn nắm giữ quyền chủ động, xáo trộn trận cước của Sí Thiên giới, ép Sí Thiên giới đuổi theo bọn hắn.
Nhưng, khi bọn hắn vượt qua mấy chục vạn dặm Tây Bộ, sắp tiến vào Thần Dụ Chi Hải, lại thêm tin tức liên tiếp truyền đến, nhưng đều làm cho bọn họ hoảng hồn. Bởi vì Sí Thiên giới không có biến mất, càng không có rời khỏi, xuôi nam hơn ba trăm ngàn dặm, trước mắt đã tiến đụng vào Trung Vực.
Từ phương vị di chuyển đến xem, tựa như là chạy đến Trung Bộ Trung Vực.
Thượng Thương cổ thành sao?
Hay là nói...
Ánh sáng Thần Tôn đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, Thiên Trụ sơn sao?
Không, điều đó là không thể nào.
Nhưng suy nghĩ lại một chút, hắn lập tức cảm thấy lạnh người.
- Thiên Hậu! Ngươi là con mụ điên! Ngươi chết không yên lành!
Theo tiếng gầm thét thê lương, tiếng chửi mắng dã man, ba vị Thần Tôn cao ngạo nửa đời triệt để nổi giận.
Sắc mặt của bọn hắn trở nên tái nhợt, thực sự khó mà giữ vững được bình tĩnh.
Nếu như Sí Thiên giới giận đụng Thiên Trụ sơn, thật khả năng sẽ triệt để hủy đi đầu Thông Thiên Đại Đạo kia, cắt đứt liên hệ giữa Thiên Khải cùng Thương Huyền.
Hoàng thành của bọn hắn tại Thiên Khải phải làm sao bây giờ?
Xây dựng của bọn hắn vài vạn năm tại Thiên Khải phải làm sao bây giờ?
Bọn hắn cũng không thể giống như Bát Bộ Hoàng Đạo, tộc làm chó vẩy đuôi mừng chủ với Đế Quân đại lục khác?
Sí Thiên giới mạnh mẽ đâm tới tấn mãnh xuôi nam, nghiền ép không gian, sôi trào lên ánh sáng, không chút kiêng kỵ nào mà vượt qua phía trên cường tông đại phái, núi cao rừng rậm, đại thành hoàng triều.
Vô số cường tộc rung động nhìn lên, số lượng lớn cường giả theo sát ở phía sau.
Tin tức điên cuồng lan tràn, kích thích đám người Quang Mang Thần Tôn đang nhanh chóng trở về.
Rốt cuộc... Sí Thiên giới cũng đã tới chỗ dãy núi Thiên Trụ sơn, chẳng những không có bất luận bất cứ cái ý tứ dừng lại gì, mà ngược lại còn mạnh mẽ chìm xuống, độ cao từ vạn mét hạ xuống đến ngàn mét, phạm vi rò rỉ ra ngoài càng lớn càng rộng rãi hơn, sau đó... Hung hăng đụng phải những ngọn núi lớn cao ngất, rừng rậm thẳng tắp kia.
Ầm ầm...
Dãy núi nhanh chóng sụp đổ, đá vụn văng khắp nơi, bụi mù bay ngập trời.
Khung trời nhận đè ép mà rạn nứt, lan tràn ra vô số vết nứt.
Bởi vì Thiên Trụ sơn đã từng là trụ trời của thế giới, trấn áp sơn hà vô tận, giơ cao lên nâng lấy bầu trời bao la, cho nên, nơi đó vỡ nát, mười mấy vạn dặm sông núi đều bị liên lụy, tiếng oanh minh trầm muộn để hàng tỷ sinh linh rùng mình, bầu trời lay động càng làm cho không gian nổi lên gợn sóng kỳ diệu, giống như là sóng cả đang mạnh mẽ cuốn đi, để cho người ta hoảng sợ à mbối rối.
Sí Thiên giới hoành hành không trở ngại, nghiền ép ngàn dặm dãy núi, thẳng đến tế đàn không gian ở Trung Bộ.
- Sí Thiên giới?
Các cường giả Chí Tôn Hoàng Đạo trấn thủ tế đàn không gian sắp nứt cả tim gan.
Cái này… mẫu thân nó, đây là chạy tới tế đàn không gian sao?
Đám người Sí Thiên giới kia điên rồi sao?
Nếu như hủy nơi này, con đường kết nối giữa Thương Huyền cùng Thiên Khải liền gãy mất.
Chẳng lẽ sau này bọn người Khương Phàm không theo nơi này lên Thiên Khải sao?
- Giết!!
Theo một tiếng thét lên ra lệnh, Sí Thiên giới mở rộng con đường.
Hỗn Độn dâng trào mãnh liệt, hai vị Sát Lục Huyết Hoàng là Triệu Thời Việt, Khương Uyên dẫn đầu lao ra, huyết quang yêu dị rọi khắp nơi trời đất, xiềng xích giết chóc hoành hành ở bầu trời, đánh thẳng đến trấn thủ xung quanh tế đàn.
Ngu Thái Bình, Ngu Chính Uyên, Thiên Hồ Thánh Vương và các đỉnh cấp cường giả của Sí Thiên giới liên tiếp xuất hiện, giống như đột nhiên vung ra một mảnh lưới đánh cá, phân tán đến các phương vị khác nhau, chặn đánh đám ngưới trấn thủ đang muốn chạy trốn.
Ba bên hoàng đạo đều phái trú số lượng lớn cường giả ở nơi này, cũng đều có tộc lão quy ẩn mấy trăm năm tọa trấn, nhưng đối mặt với các cường giả cường hãn như Khương Qua, tăng thêm sự bối rối hoảng sợ, cuối cùng chỉ có cực ít người trốn đi được.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!