Thú triều nóng nảy liên tiếp xô ra thế giới mới, một bộ phận lưu lại uy hiếp cường tộc Nam Bộ, ba vị Thánh Vương Cự Côn, Đào Ngột, Đằng Xà thì đuổi bắt Khương Phàm.
Các tộc mạnh tới đâu cũng vẫn tiếp tục lui lại, kéo ra khoảng cách với Kim Sí Thiên Bằng, biểu thị mình không có nguy hiểm.
Lực chú ý của bọn hắn đều hướng về phía thú triều đang đuổi bắt Khương Phàm, rất chờ mong thú triều thật có thể giết Khương Phàm, nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy Khương Phàm và Thiên Long đồ sát Thái Uyên Cực Địa, bọn hắn cũng thật không có lòng tin.
Tuy nhiên, sức chiến đấu của Cự Côn tại hải dương hẳn là mạnh hơn so với con Hám Hải Thú kia chút, Đằng Xà là huyết mạch cấp Yêu Tổ, bí thuật truyền thừa tương đương bá đạo, Đào Ngột càng là Thánh Vương mạnh nhất thế giới mới, cường hãn càng hung tàn hơn.
Nếu như có thể phối hợp với loại Thánh Thú không gian Hư Không Lân Trùng kia, nói không chừng thật đúng là có thể giày vò Khương Phàm một trận, làm sống mà như gần chết.
Rất nhiều người lòng đều ngứa ngáy khó nhịn, hận không thể đuổi theo chứng kiến cái thời khắc kích động lòng người kia.
Nhưng nhiếp tại địch ý mà Kim Sí Thiên Bằng biểu hiện ra, bọn hắn ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Không được chịu thua kém, đuổi kịp hắn, trừng trị hắn!
Mọi người tận hết khả năng nhìn về phương xa, đang mong đợi thú triều có thể kéo Khương Phàm lại.
Cũng may hải dương vuông vức bao la, nhìn phạm vi thì lớn, nhưng chỉ cần linh lực hội tụ ở hai con ngươi thì liền có thể nhìn ra tình cảnh bên ngoài năm trăm dặm.
- Khương Phàm chạy thật nhanh nhỉ.
- Vậy rốt cuộc là cá sấu, hay là Thiên Long, tư thế bốn cái móng vuốt phóng tới như thế trông thật buồn cười.
- Đằng Xà và bọn chúng không có mang Hư Không Lân Trùng sao? Cũng chỉ là đi theo ở phía sau.
- Khoảng cách rõ ràng đang kéo gần lại. Hư Không Lân Trùng hẳn là đang súc tích lực lượng, dù sao đối chiến cùng tên điên Khương Phàm này, áp lực vẫn rất lớn.
Đám người nhìn đến tràn đầy phấn khởi, đang mong đợi đặc sắc chém giết.
Bọn người Dương Biện thì âm thầm lắc đầu, đây cũng là Khương Phàm cùng thế giới mới đang diễn kịch rồi.
Cường nhân đúng là cường nhân, lại còn có thể điều động thế giới mới phối hợp.
- Ai? Cứ chạy như vậy sao, không phải đã nói sẽ mang ta đi sao?
Đại Vương đột nhiên kịp phản ứng, gấp đến loạn uỵch, hận không thể lập tức liền đuổi theo.
- Đừng có gấp, chờ bọn hắn đùa giỡn diễn xong sẽ đi qua. Hắn nói mang theo ngươi, khẳng định là sẽ mang theo ngươi.
Dương Biện lắc đầu, trước đó gia hỏa này đến thế giới mới còn liên tục khẩn cầu hắn nói với Khương Phàm một chút, muốn ở lại Hải Thần đảo lớn mạnh Huyền Quy tộc, kết quả bây giờ đã quên sạch không còn chút nào.
- Ngươi mặc kệ đám Huyền Quy Thương Uyên đảo kia rồi?
Dương Hồng Liệt rất bất đắc dĩ, bây giờ Hải Thần đảo rất cần vị Thánh Linh Huyền Quy này tọa trấn.
- Ta là tộc trưởng, phải vì Huyền Quy tộc phát triển lớn mạnh mà cố gắng, sao có thể ở lại nơi đó nhi nữ tình trường. Lại nói, hạt giống quý giá của ta đều đã được rải đi, chuyện nuôi hài tử giao cho các ngươi.
Đại Vương dùng sức rướn cổ lên, gắt gao nhìn chằm chằm cự ngạc đang phóng tới, sợ vứt nó thật.
- Bất Lão Tuyền thì sao? Có phải... để cho bọn chúng hay không?
- Ta là tộc trưởng, đương nhiên ta phải mang theo!
- Thế nhưng...
- Không có nhưng gì cả, chỉ cần ta mạnh lên, bọn chúng khẳng định đi theo hưởng phúc. Thịt rồng Khương Phàm cho đâu? Cho thêm chút, so với Bất Lão Tuyền còn mạnh hơn.
- Ngươi thật không biết xấu hổ.
Dương Hồng Liệt cũng nhịn không được mà oán thầm.
Gia hỏa này trở lại Thương Uyên đảo chuyện đầu tiên chính là để Bất Lão Tuyền kia của người ta còn không có thành thục, dung nhập vào bên trong Bất Lão Tuyền của nó, lấy tên đẹp là tạo nên Bất Lão Tuyền chân chính. Nếu như nó ở lại Thương Uyên đảo thì cũng không có gì, bây giờ lại muốn chạy trốn.
- Ta muốn đi!
Hỏa Kỳ Lân đột nhiên mở miệng.
- Ngươi muốn làm gì?
Ba người Mặc Dao và hai Thổ Kỳ Lân kia đều đồng loạt nhìn về phía Hỏa Kỳ Lân.
- Ta muốn đi Thương Huyền! Liền đi bây giờ!
Giọng của Hỏa Kỳ Lân rất nặng, giống như là đã hạ quyết tâm cực lớn.
- Ngươi điên rồi sao?
Bọn người Mặc Dao khó có thể tin, bọn họ biết Hỏa Kỳ Lân đã bị kích thích, nhưng không nghĩ tới sẽ thật sự muốn rời khỏi, lại còn là ngay bây giờ!
- Ta không điên, ta chưa bao giờ tỉnh táo qua giống như bây giờ. Ta muốn đi Thương Huyền, ta muốn truy tìm con đường trưởng thành của ta. Mệnh của ta, chính ta làm chủ!
- Ngươi tỉnh táo lại cho ta.
Mặc Dao nghiêm túc khiển trách:
- Ngươi không chỉ là chính ngươi, ngươi còn là Kỳ Lân của Bất Hủ Thần Sơn. Ngươi có thể truy tìm con đường phát triển của ngươi, nhưng phát triển của ngươi không tại Thương Huyền, không tại Sí Thiên giới. Ngươi càng không thể làm việc nguy hiểm tổn hại Bất Hủ Thần Sơn được!
- Nếu để cho người khác nhìn thấy bên cạnh Khương Phàm xuất hiện Kỳ Lân, đầu tiên liền sẽ nghĩ đến Bất Hủ Thần Sơn, ngươi còn có để cho chúng ta sinh tồn tại Thái Sơ hay không? Ngươi biết chúng ta có thể kiên trì đến bây giờ, có thể trở lại hoàng đạo, đã bỏ ra bao nhiêu cố gắng không?
- Nếu như ta có thể đi đến Sí Thiên giới, sẽ một mực ở lại nơi đó, cho đến kích phát huyết mạch, biến đổi đến Mặc Kỳ Lân, thậm chí là... Tổ Kỳ Lân! Không đến một khắc này, ta tuyệt đối không xuất hiện ở bên ngoài, chờ thời điểm ta xuất hiện, đã không còn là Hỏa Kỳ Lân, không có ai biết đó là ta!
- Thật sự cho đến ngày ấy, ta muốn Bất Hủ Thần Sơn làm ra quyết định, đến cuối cùng là tìm Sí Thiên giới nương tựa, hay là bị kéo lên chiến xa Thái Sơ Đế tộc.
- Ngươi... Ngươi... Ngươi không thể ích kỷ như thế! Xem như ngươi cố ý tìm Sí Thiên giới nương tựa, cũng phải đi về cùng nhau thương nghị.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!