Trong lúc nhất thời, bất luận là kim quang hay là liệt diễm, đều hội tụ về phía Quy Nguyên Trận. Ngay cả núi cao trong vòng mấy trăm dặm đều đang phong hoá, rừng rậm đều đang khô héo, thậm chí năng lượng cơ thể của số lượng lớn cường giả và mãnh thú đều hứng chịu tới liên lụy vô hình, như hàng vạn con sông đang kéo nhau hội tụ về pháp trận trên bầu trời.
Quần hùng sợ hãi, bách thú chạy trốn, tràng diện lại một lần nữa hỗn loạn.
Khi năng lượng Quy Nguyên Trận đạt tới cực hạn, giống như là triệu hồi ra một vòng Thượng Cổ Thiên Dương, nhưng trong này không phải Kim Ô, mà là Chu Tước.
Kim Vô Song đã nhận ra nguy cơ, quả quyết liền muốn đẩy lui Khương Phàm, nhưng Khương Phàm lại không màng sống chết, hoàn toàn không để ý hao tổn mà điên cuồng dây dưa, gắt gao kéo nàng lại.
Kim Hình Đạo và các cường giả Thái Sơ cũng bắt đầu khẩn trương, bọn họ xưa nay chưa từng có lo lắng vì thiên kiêu bất bại trong lòng mình.
- Hắn mạnh thật, đây là Thánh Vương sao?
Trong thanh âm của Mặc Dao, Bất Hủ Thần Sơn mang theo từng tia từng tia rung động.
Hai Thổ Kỳ Lân thì đầy rẫy chấn kinh.
Bên trong đồng mâu của Hỏa Kỳ Lân lại quơ qua từng tia cuồng nhiệt.
Ầm ầm!!
Thủy Tổ phân thân giương cánh thét dài, âm thanh chấn động cả Cửu Thiên, tất cả năng lượng bên trong Quy Nguyên Trận đều ép toàn bộ đến trong thân thể của nó.
Thủy Tổ phân thân lao xuống, thi triển Lăng Thiên Thuật đến cực hạn, những nơi đi qua, không gian sụp đổ, đại đạo đứt gãy, tốc độ mạnh hơn thiểm điện, cơ hồ trong chốc lát đã giết tới vòng chiến.
Ý thức của Khương Phàm cùng Thủy Tổ phân thân tương thông, trước tiên là né tránh, để Kim Vô Song hoàn toàn bại lộ cho Thủy Tổ phân thân.
- Chu Tước… Bác Thiên Thuật!
Thủy Tổ phân thân điên cuồng ép năng lượng đến song trảo, hai cái móng vuốt tăng vọt cường quang, giống như là hai mặt trời, lấy Đọ Thiên Thuật Chư Thiên với uy lực xé rách hùng chủ, đánh về phía Kim Vô Song.
Kim Vô Song hoàn toàn không có chỗ tránh né, nhưng nàng kinh mà chưa loạn, chiến hồn yên lặng bên trong chiến kích bị cưỡng ép tỉnh lại, tương thông cùng với ý thức của nàng, hình dáng Thiên Phủ ở xung quanh thì đều hội tụ đến cơ thể của nàng, thực lực lại lần nữa tăng vọt.
Xoẹt!
Kim Vô Song nắm chặt chiến kích, cuồng bạo quét ngang, một kích này giống như là trảm phá vĩnh hằng, rạch ra khung trời, khuấy động uy thế cường hãn, ngang nhiên bổ về phía Thủy Tổ phân thân.
Ầm ầm!!
Trận va chạm mãnh liệt đinh tai nhức óc, từng gợn sóng lan tràn đến trăm ngàn dặm trên bầu trời, ngay sau đó liệt diễm và kim quang giống như là biển động đang sôi trào, tuôn ra bốn phương tám hướng.
Kim Vô Song cưỡng bức ngăn chặn Thủy Tổ phân thân lại, nhưng cơ thể nàng lại run rẩy, máu tràn qua vết thương, giống như là lưu tinh xẹt qua màn trời, mất khống chế rơi xuống.
- Kim Vô Song, cô có hài lòng?
Khương Phàm lập tức xuất kích, phóng lên tận trời, Chu Tước hoa lệ hoạch xuất ra vết tích quay quanh, diễn biến ra một thanh liệt diễm trường kiếm màu đỏ vàng.
Đây không phải do Phần Thiên Chiến Vực biến thành, mà là truyền thừa Khương Phàm thức tỉnh cuối cùng, Vô Thượng Thiên Tôn Kiếm!
Một kiếm này, là tượng trưng cho địa vị Hoàng Giả thần kiếm của Chu Tước tại Chí Tôn Cầm tộc.
Thiên Tôn kiếm vừa ra, tất cả vạn cầm thiên hạ đều thần phục, hoàn toàn không có năng lực chống cự.
Bất luận là Phượng Hoàng, Thiên Bằng, Loan Điểu, Khổng Tước, hay là Kim Kiêu, nếu như không phục, một kiếm chém chết!
Một kiếm này, là biểu tượng cho thần uy thiên kiếm diệt thế của Phần Thiên Diệt Thế Viêm chân chính.
Thiên Tôn kiếm vừa ra, trời đất đều đang gào thét, bất luận là không gian, là sinh mệnh, là năng lượng hay là các loại đại đạo, đều có thể một kiếm chém chết!
Chu Tước cuộn trời bay lên không, Vô Thượng Thiên Tôn Kiếm âm vang thành hình, cường quang vô tận, ba động khủng bố, để Kim Sí Thiên Bằng, Liệt Dương Điểu ở cách xa chiến trời đều sắp nứt cả tim gan, huyết mạch sợ hãi, không cách nào khống chế mà cúi đầu liễm cánh, muốn triều bái Hoàng Thiên!
Số lượng lớn cường giả càng là cảm nhận được áp bách đến ngạt thở, cứ như đó là Thiên Kiếm Tử Thần trảm phá thiên địa, diệt sát chúng sinh!
- Không...
Các cường giả Thái Sơ đại lục la thất thanh, lão phật Thánh Vương đều nhịn không được mà muốn ra tay.
- Chạy mau! Không cần kiên trì!
Vị Thánh Linh, Kim Hình Đạo còn sót lại kia của Hoàng Kim Thiên Phủ lo lắng gào thét.
Nhưng...
Khi Kim Vô Song cảm thấy uy hiếp đến tử vong, linh hồn hồi hộp, một nguồn năng lượng yên lặng trong cơ thể nàng, hoặc là phong ấn ở trong thân thể nàng đã thức tỉnh.
Là Hoàng Kim Thần Tôn!
Thông qua đạo ngấn đặc biệt của Hoàng Kim Thiên Phủ, Hoàng Kim Thần Tôn đã khắc xuống sinh mệnh đạo ngấn cho vị thần tương lai của Thiên Phủ này, sẽ ở thời khắc sinh tử cưỡng ép phát động.
Ầm ầm!
Đạo ngấn toàn thân Kim Vô Song bộc phát tiếng vang ù ù, như là một Thiên Thần thức tỉnh, thần uy vô tận tràn ngập đất trời, để quần sơn chấn động, toàn bộ sinh linh đều hồi hộp, sinh ra ý sợ hãi vô tận.
Cơ thể của nàng như là bị Thần Tôn ở Thiên Khải phía xa khống chế, tại thời khắc sinh tử bay lên, nắm chặt chiến kích trấn tộc, đánh ra một kích hủy diệt đến Khương Phàm.
Keng!!
Chiến kích bổ vào bên trên Vô Thượng Thiên Tôn Kiếm, sóng âm chói tai khuấy động toàn trường, ngay sau đó hiện ra hình ảnh giống như tai nạn, khung trời mênh mông trở thành vùng đất phá toái, vết nứt vô tận như lôi điện cuồng kích mười phương, ngay sau đó lại rầm rầm vỡ vụn, phạm vi trăm ngàn dặm đều giống như xuyên suốt cùng hư vô.
Bên trong bóng tối vô tận, chỉ có con Chu Tước kia quay quanh sát kiếm cùng chiến kích mà Hoàng Kim phủ chủ nắm chặt, vẫn còn đang bộc phát hào quang chói mắt, cơ hồ đều muốn chiếu thấu hư vô.
Dưới đòn giao kích ngắn ngủi, đột nhiên bộc phát ra khí tức khủng bố, Kim Vô Song kiêu ngạo ổn định, Vô Thượng Thiên Tôn Kiếm lại phá toái, ngay cả Khương Phàm cũng đều lọt vào trùng kích, giống như nhận trọng kích mà rơi xuống.
Nhưng, còn chưa có kết thúc, ngay sau đó Thủy Tổ phân thân đã giết tới.
Kim Vô Song thoáng hoảng hốt, muốn cưỡng ép khống chế cơ thể tái chiến, nhưng đạo ngấn Thần Tôn bị đánh thức lại không cho phép.