Đế Tử lắc đầu, không còn nói lại những chuyện cũ năm xưa kia nữa:
- Liệp Thần Thương bởi vì Phần Thiên Thần Hoàng mà biến mất, Hắc Ma Đế tộc hận thấu hắn, Cửu Lê Thần Cung khẳng định cũng sẽ muốn bắt lấy Khương Phàm, tranh công với Hắc Ma Đế Quân.
- Nhưng, chính bọn hắn thì cũng không có lực lượng săn giết được Khương Phàm, duy nhất chỉ có Ma tộc Man Hoang Chiến tộc vừa mới bị thương nặng, rõ ràng không nguyện ý ra tay khiêu chiến, cho nên bọn hắn đều là có lòng nhưng không có sức, chỉ có thể đứng nhìn. Nếu như ngươi chủ động ra tay, nguyện ý gánh chịu chủ công. Ta nghĩ vị phó cung chủ Diêu Lăng Vi kia hẳn là sẽ thận trọng suy tính.
- Lệ Tuyệt Ngấn...
Sở Phong Trần cau mày, dựa theo những gì Đế Tử phân tích, Cửu Lê Thần Cung xác thực đáng để hợp tác, nhưng nghĩ đến đối thủ Lệ Tuyệt Ngấn một mất một còn kia, vẫn còn có chút kháng cự.
Trước đó bọn hắn vẫn luôn là kẻ địch, đột nhiên muốn thành minh hữu, không chỉ có không thích ứng, còn rất không yên lòng.
- Ta đề nghị hợp tác cùng Cửu Lê Thần Cung, còn có nguyên nhân, ngươi có thể nghĩ đến không?
- Cấm Ma Bảo Luân?
- Là Cửu Lê Ma Đồ!
- Bọn hắn mang ở trên người?
- Nơi này cách Cửu Lê Thần Cung chỉ năm vạn dặm, nếu như bọn hắn thật nguyện ý, trở về lấy là được.
- Nếu như Cửu Lê Ma Đồ đăng tràng, có lẽ thật có thể...
Sở Phong Trần vẫn rất do dự, nhớ tới việc phải cùng ma vật hung tàn Lệ Tuyệt Ngấn kia hợp tác trong lòng liền đầy kháng cự.
- Ta chỉ là đề nghị, về phần ngươi thật sự muốn hợp tác với ai, vẫn là theo ý nguyện của ngươi, dù sao cũng là ngươi chiến đấu, ngươi muốn rửa sạch nhục nhã, ngươi phải mượn cơ hội này dương danh thiên hạ, ngươi phải thuận vị tiếp quản Vạn Đạo Thần Giáo!
Đế Tử vỗ nhẹ bả vai Sở Phong Trần, về tới trong thành mới náo nhiệt.
Sở Phong Trần đứng yên tại chỗ thật lâu, cuối cùng vẫn đi đến gần thành mới, bái phỏng Cửu Lê Thần Cung.
Sau năm ngày, tại thời điểm rất nhiều người suy đoán chỉ sợ là hoàng đạo không nguyện ý lại khiêu chiến Khương Phàm, thì vào lúc sáng sớm, dưới ánh nắng mặt trời sớm mai, Sở Phong Trần đã đi đến Đại La sơn!
- Sở Phong Trần! Là Sở Phong Trần của Vạn Đạo Thần Giáo!
- Sở Phong Trần muốn rửa nhục sao? Thật là một người cứng đầu, các hoàng đạo khác cũng không dám khiêu chiến, hắn lại còn đến chiến với Khương Phàm lần hai!
- Chẳng lẽ Sở Phong Trần không sợ Cấm Nguyên Châu? Hay là hắn mang đến vũ khí đặc thù của Vạn Đạo Thần Giáo!
- Ai biết chí bảo trấn tộc của Vạn Đạo Thần Giáo là cái gì không?
- Không phải là Vạn Giới Môn sao? Giống như không thể nào, chẳng may thua thật, Vạn Giới Môn sẽ rơi vào trên tay Khương Phàm!
- Không thể nào, Vạn Giới Môn thuộc về bảo vật cấp bậc giáo chủ, trừ phi chân chính nhận chủ cùng Sở Phong Trần, nếu không Sở Phong Trần không phát huy ra quá mạnh, ngược lại dễ dàng bị Khương Phàm cướp đi.
- Tất cả hoàng đạo không nguyện ý mang theo vũ khí cấm kỵ đăng tràng, chính là sợ bị Khương Phàm cướp đi.
- Sở Phong Trần lấy ở đâu ra lực lượng? Sao hắn lại khác thường như thế?! Khẳng định có vấn đề!
Biển người oanh động, số lượng lớn cường giả tuôn ra khỏi thành mới, phân tán ra ngoài vây đến trên núi cao, trong rừng rậm, hoặc cũng có thể là leo lên khung trời, quan sát chiến trường Đại La sơn.
Bầu không khí yên lặng hơn mười ngày lại lần nữa nóng nảy.
Trước đó mặc dù Sở Phong Trần đã thất bại, nhưng thực lực Thánh Vương Thiên phẩm vẫn được các phương tán thành.
Bây giờ lại khiêu chiến lần nữa, khẳng định là có nắm chắc nhất định.
Tất cả hoàng đạo đều trao đổi ánh mắt với nhau, suy đoán rất có thể là Sở Phong Trần đã hợp tác cùng hoàng đạo phương nào đó.
Sẽ là ai chứ?
Xích Thiên Thần Triều, hay là Thái Cổ Thần Miếu?
Khương Phàm thức tỉnh từ bên trong minh tưởng, đứng dậy nhìn Sở Phong Trần đang đi tới:
- Ngươi là tới khiêu chiến, hay là đến nói chuyện trời đất?
Sở Phong Trần cười lạnh:
- Ngươi nơi này còn cung cấp phục vụ bồi trò chuyện?
- Ha ha, xem ra là khiêu chiến. Vẫn là chính ngươi sao?
- Chê ta không đủ tư cách?
- Bại tướng dưới tay, còn nói tư cách gì.
- Nếu không đủ tư cách, vậy lại cho thêm một người nữa...
Sở Phong Trần vung tay lên, không gian nhấc lên một làn sóng không gian, vung ra một con cự viên.
Rống!
Cự viên hét lớn, sóng âm cuồn cuộn, giống như sóng cả thực thụ, lung lay bầu trời.
Nó cao hơn mười trượng, cơ bắp phồng lên như mãng xà quay quanh, khuấy động lực lượng kinh người, toàn thân bao trùm lấy lông tóc thật dày, giữa lông tóc lại ẩn hiện đường vân màu máu, hai con mắt càng giống là hai cái đèn lồng tinh hồng, để cho người ta nhìn thấy mà sợ hãi.
Toàn thân cự viên khuấy động mê vụ màu đen, cũng giống như có mênh mông sinh mệnh đang nhảy lên, mang cho người ta cảm giác áp bách cường thịnh.
- Kim Cương Ma Viên? Đây không phải Ma thú trấn cung của Cửu Lê Thần Cung sao?
- Tại sao bên cạnh Sở Phong Trần lại có thể có Kim Cương Ma Viên!
- Kim Cương Ma Viên có lực vô cùng lượng lớn, da thịt cứng cỏi như sắt thép, mà còn khát máu hiếu chiến, dưới sự cuồng nộ còn có thể thiêu đốt huyết nhục lâm vào bạo tẩu, phá hủy hết thảy mọi thứ ở trước mặt.
- Cửu Lê Thần Cung bất luận là hạ giới hay là Thiên Khải đều nuôi Kim Cương Ma Viên, số lượng nhiều đạt một trăm ngàn con, huyết mạch mạnh nhất thậm chí có thể tới đến vấn đề Thánh Linh.
- Con Kim Cương Ma Viên này hẳn là thuần huyết, nếu không phải vậy thì sẽ dùng cái gì phối hợp với Sở Phong Trần.
Đám người bạo động, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía.
Nhất là đám người đến từ Tây Bộ, đối với Kim Cương Ma Viên đều không thể quen thuộc hơn nữa.
Ánh mắt của tất cả hoàng đạo liên tiếp nhìn phía Cửu Lê Thần Cung.
Kim Cương Ma Viên thuộc về Ma thú trấn cung của Cửu Lê Thần Cung, đời đời bảo vệ, không thể làm phản, trừ phi... Cửu Lê Thần Cung tự mình an bài Kim Cương Ma Viên xuất chiến!
- Vạn Đạo Thần Giáo hợp tác cùng Cửu Lê Thần Cung rồi?
Tất cả cường giả hoàng đạo đều hai mặt nhìn nhau, đều cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Không phải Vạn Đạo Thần Giáo và Ma tộc là đối thủ một mất một còn sao?
Đây là đang xảy ra chuyện gì?
Chẳng lẽ... Lệ Tuyệt Ngấn?!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!