Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (FULL)

 

 Hướng Vãn Tình cố gắng nghĩ lại lịch sử ngàn năm trước, lại phải có liên quan cùng Xích Thiên Thần Triều, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không có chuyện gì đáng đến lưu ý. 

 Trong sơn cốc phía trước, hai nhóm người đang điên cuồng chém giết, cướp đoạt một cái xương đầu dữ tợn. 

 Khương Phàm mới vừa xuất hiện, hai bên nhanh chóng dừng lại, mặt mũi trắng bệch. 

 - Đó là xương đầu của thứ gì? 

 Khương Phàm khẽ nhíu mày, nhìn giống như cái đầu người, nhưng lớn có chút quá mức. 

 - Không biết. 

 Đám người trăm miệng một lời, vẻ mặt khẩn trương. 

 - Các ngươi đã phân ra thắng bại chưa? 

 - Còn không có!! 

 - Đừng đánh nữa, cho ta đi. 

 Đám người thể hiện đau đớn, miệng nhúc nhích, trăm miệng một lời: 

 - Không cho! 

 Khương Phàm cười nói: 

 - Các ngươi vất vả đánh, đều sẽ náo ra mạng người, ta có lòng tốt, thay các ngươi giải quyết. 

 Một tên tráng hán có vẻ mặt đưa đám nói: 

 - Đại ca à, ngài đều đã lấy được nhiều như vậy bảo bối, chừa cho chúng ta chút đi. Chúng ta cũng không dễ dàng mà. 

 Những người khác liên tục gật đầu: 

 - Thật không dễ dàng! 

 Tráng hán bưng lấy hai tay, cầu khẩn nói: 

 - Xin thương xót đi, ngài đều ăn nhiều thịt như vậy, để cho chúng ta gặm chút xương cốt đi. 

 - Các ngươi tiếp tục, coi như ta chưa từng tới. 

 Khương Phàm lắc đầu, mang theo Hướng Vãn Tình rời khỏi. 

 Hai nhóm người thở phào, xoa xoa mồ hôi lạnh trên đầu, ngay sau đó lại giết tới cùng một chỗ. 

 Khương Phàm càn quét bốn chỗ, không tiếp tục đụng đến những tán tu kia nữa, hắn chỉ muốn ăn cướp của những hoàng tộc hoàng đạo, kết quả thật không có đụng phải. 

 - Chúng ta đến trong hố sâu đi xem một chút. 

 Khương Phàm cảm giác không sai biệt lắm. 

 - Bảo vật hẳn là đã bị Hứa Đức Diệu cướp đi rồi. 

 Đôi mắt tươi đẹp động lòng người của Hướng Vãn Tình từ đầu đến cuối không có rời khỏi Khương Phàm, càng ở chung, càng quan sát, càng cảm giác Khương Phàm 'thần bí'. 

 Trước đó cảm thấy hắn không sợ hoàng tộc hoàng đạo là do tính cách kiệt ngạo, là muốn cưỡng ép trái ý trời, muốn thay đổi vận mệnh. Nhưng bây giờ cảm giác hắn là thật sự không sợ, không có nhiều lý do như vậy, hắn là thật sự không quan tâm. 

 Lại nghĩ tới chuyện hắn nói cùng hoàng tử của Xích Thiên, nàng càng hiếu kỳ về thân phận kiếp trước của Khương Phàm. 

 Rốt cuộc là kiếp trước hắn ở độ cao nào mà lại để hắn đời này không sợ hoàng quyền. 

 - Ta không muốn bảo vật, ta chỉ tò mò về thứ được trấn áp ở bên dưới. 

 Khương Phàm bỗng nhiên nghênh tiếp đôi mắt mê người của Hướng Vãn Tình: 

 - Đừng cứ nhìn ta chằm chằm như vậy, ta không có phức tạp như nàng nghĩ, cũng không phải cố ý giấu diếm thân phận, ta chỉ sợ nếu ta nói ra thì sẽ dọa nàng thôi. 

 Hướng Vãn Tình nở nụ cười, mặc dù mang tới một tầng sa mỏng nhưng loại dụ hoặc cùng tươi đẹp kia vẫn lập tức thấu tới: 

 - Chuyện của ta đều không có dọa ngươi, chuyện gì của ngươi lại còn có thể dọa được ta? Nói nghe một chút, ta xem có bao nhiêu đáng sợ. 

 - Ta giữ nàng ở bên cạnh là không có có ý tốt, trước tiên cứ ở chung, làm sâu sắc tình cảm thì sẽ nói cho nàng biết, đến lúc đó nàng liền sẽ không chạy. 

 - Ta nhìn ngươi thế nào không giống như không có có ý tốt. 

 Hướng Vãn Tình yêu kiều cười, những nam tử kia nhìn nàng kẻ nào không phải ánh mắt tà ác, duy chỉ có Khương Phàm, ánh mắt kia đều giống như xem nàng như huynh đệ. 

 - Nhìn người không thể nhìn tướng mạo, ta à, giấu sâu. 

 Khi Khương Phàm đi đến hố sâu, phía dưới đã không có ai. 

 Trước đó hơn mấy ngàn vạn người khí thế hung hăng xông đi đến, kết quả cái gì cũng đều không có tìm tới, cũng không nguyện ý lãng phí thời gian, đều đi ra bên ngoài đoạt xương cốt. 

 Khương Phàm từ từ chìm xuống, cẩn thận cảm nhận được năng lượng tham dự vào địa tầng. 

 - Nơi này đã từng bố trí pháp trận. 

 - Tầng này cũng có. 

 - Tầng này giống như cũng thế... 

 Khương Phàm càng hướng xuống, vẻ mặt càng chấn kinh, bên trong địa tầng, ngoại trừ miếu thờ luyện thành cấm chế trấn áp ra, khi đi xuống lại còn có rất nhiều. 

 Xá lợi Phật Đà là cấm chế sau cùng, cũng là quan trọng nhất, nhưng những thứ phía dưới này khẳng định cũng không đơn giản. 

 - Nơi này rốt cuộc đã trấn áp qua cái gì? Là bị Hứa Đức Diệu mang đi, hay là... tự mình rời khỏi. 

 Hướng Vãn Tình phóng thích ánh trăng, xua tan hắc ám. 

 Ánh trăng như nước, chiếu ánh nàng như tiên tử mỹ diệu, va chạm vũ mị cùng thánh khiết, loại mỹ cảm kỳ diệu kia đơn giản là có thể hòa tan bất cứ một nam tử sắt thép nào. 

 - Tự mình rời khỏi? 

 Trong lòng Khương Phàm khẽ động. 

 - Đúng vậy, yêu ma hoành hành, rất có thể đã hấp dẫn lực chú ý, nói rõ một chút hẳn là thứ đó còn có ý thức. 

 Bọn hắn đi tới sâu trong nhất, nơi này hắc ám tĩnh mịch, đưa tay ra lại khó thấy được năm ngón tay, mà hoàn toàn hoang lương. 

 Phía dưới là đất khô cằn, không có chút Thổ nguyên lực, không khí khô cạn, cũng không có chút uy lực tự nhiên. 

 Không biết là đã từng bị kéo ra, hay là bị yêu ma ở bên trong hao hết. 

 Khương Phàm cùng Hướng Vãn Tình ngưng tụ linh lực ở hai mắt, cực lực nhìn thấu hắc ám, phạm vi nhiều nhất không hơn trăm mét. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!