Chương 1566 Ăn Ý (1)
- Hóa Sinh Ma Bình! Đất khô cằn bên trong đến từ Thiên Khải chiến trường, có thể khiến linh lực thiên địa hóa thành hư vô, có thể để võ pháp tán loạn vô hình, càng có thể người hóa thành máu tươi.
Đại Quang Mang Thánh Điện và các thế lực lúc này chợt có phản ứng.
Đất khô cằn bay lả tả đầy trời, gào thét về phía trước, những nơi đi qua, linh lực khô kiệt, số lượng lớn người sống vội vàng không kịp chuẩn bị, bị hóa thành huyết thủy, vô số người kinh hãi hốt hoảng lui lại.
Khương Phàm không có tránh né, hắn trực tiếp tiến lên đón lấy đất khô cằn.
Liệt diễm bạo động, gào thét mà ra, kim quang rọi khắp nơi trên khung trời, nhiệt độ cao vặn vẹo không gian.
Sau khi cảnh giới đột phá, hắn đã là Chu Tước Yêu Thể chân chính, liệt diễm hiện ra càng là Chu Tước Yêu Hỏa, có được uy lực hủy thiên diệt địa.
Ầm ầm...
Yêu hỏa bạo kích ngập trời, bao phủ đất khô cằn.
Vốn phải là đất khô cằn dập tắt liệt diễm, tán loạn nguyên lực, nhưng hình ảnh hiện ra ở trong tầm mắt tất cả mọi người lại là yêu hỏa hủy diệt đất khô cằn.
Khương Phàm ngưng tụ hai cánh Chu Tước chấn kích đánh rách tả tơi, cuồng phong gào thét, rừng rậm kinh hãi, hắn dùng tốc độ kinh người xuyên qua đất khô cằn, thẳng tới Hóa Sinh Ma Bình.
Toàn trường oanh động, ánh mắt khiếp sợ nhìn qua thân ảnh cường thế kia.
Nhất là thế lực hoàng đạo, bọn hắn rất rõ ràng uy lực của Hóa Sinh Ma Bình.
- Ngươi muốn chết!!
Cường giả thần giáo khống chế Ma Bình, nghênh kích Khương Phàm.
Ma Bình chảy ngược, đất khô cằn gào thét lao ra, thế như lão Long, cuồng dã lao nhanh.
- Chu Tước Liệt Ngục Thuật!
Khương Phàm hét lớn trong lòng, liệt diễm toàn thân đột nhiên tăng vọt, trải rộng ra mấy ngàn thước, hóa thành liệt diễm luyện lô khổng lồ, nuốt hết đất khô cằn, bao phủ Ma Bình.
Chu Tước Yêu Hỏa, lại còn được gọi là Diệt Thế Phần Thiên Viêm, có uy thế cường đại phần diệt thiên khung, hủy diệt dân chúng.
Ầm ầm!
Một kim viêm luyện lô khổng lồ, ầm vang thành hình, đứng vững tại không trung, trấn áp phế tích.
Hóa Sinh Ma Bình cảm thấy uy hiếp, nhanh chóng phóng đại, lắc lư kịch liệt, phun ra đất khô cằn giống như con sông.
Nhưng... Mặc cho nó khoe oai như thế nào, đều không làm nên được chuyện gì cả, đi ra bao nhiêu, hòa tan bấy nhiêu, ngay cả Hóa Sinh Ma Bình cũng bắt đầu dao động.
- Không không không!
Nam tử kêu lên đầy sợ hãi, cực lực khống chế Ma Bình, lại không thoát được cái luyện lô nguy nga kia.
Ù ù!
Liệt diễm ngập trời, luyện lô oanh minh, nhiệt độ kinh khủng vặn vẹo lên cả không gian, bá đạo luyện hóa Ma Bình.
Ma Bình dần dần mất đi sự chống lại, bắt đầu hòa tan.
- Tên hổn đản ngươi, trả Hóa Sinh Ma Bình lại cho ta.
Nam tử tức giận gào thét, cuồng dã lao thẳng đến Khương Phàm.
Khương Phàm cười lạnh, đột nhiên dẫn nổ liệt diễm luyện lô, một tiếng vang thật lớn, phảng phất tự bạo, hình thành bạo tạc khổng lồ. Từ xa nhìn lại, giống như là một đám mây hình nấm bay lên trời, khí lãng, sóng nhiệt, năng lượng, quét sạch bốn phương tám hướng.
Nam tử bị đụng bay vài trăm mét, vừa muốn ổn định, trong liệt diễm hỗn loạn trước mặt đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Khương Phàm kéo lấy Ma Bình to lớn giết tới, móc ngược nam tử đi qua.
Nam tử bỗng nhiên biến sắc, không đợi né tránh, liền bị Ma Bình chụp đến, hung hăng vọt tới phế tích trên mặt đất. Đất khô cằn còn sót lại bên trong đã vô tình che mất hắn.
Vài tiếng kêu thê lương thảm thiết qua đi, không có động tĩnh.
- Niết Bàn cảnh? Khương Phàm là Niết Bàn cảnh rồi?
- Thời điểm lúc trước hắn đại loạn phương bắc, là cảnh giới gì?
- Trước sau không đến hai năm, sao hắn lại là Niết Bàn cảnh rồi?
Rất nhiều người đều phát hiện vấn đề, từng tiếng kinh hô liên tiếp vang lên.
- Niết Bàn cảnh?
Điêu Lãnh Phong, bọn người Tiêu Lạc Lê càng kinh ngạc, trước đó không phải vừa mới tiến vào Sinh Tử cảnh sao?
Sinh Tử cảnh phổ biến từ ba năm, người có thiên phú cao, dưới cơ duyên xảo hợp, ít nhất hai năm, chưa từng có nghe nói qua có ai chỉ dùng nửa năm ngắn ngủi liền kết thúc.
- Hắn đạt được cơ duyên gì sao? Nhưng cơ duyên gì lại có thể cưỡng ép thôi động Khương Phàm vượt qua Sinh Tử cảnh!
Lan Đạo, Lan Nặc, Bùi Thiên Lam cùng tất cả thiên kiêu cường tộc đều không dám tin.
- Bắt lấy hắn!
Điêu Lãnh Phong mặc kệ Khương Phàm là làm thế nào làm được, hôm nay nhất định phải bắt lấy.
Một nam tử thần giáo hành động, cất bước phóng tới, chiến ý cuồn cuộn, bày ra một tư thế muốn liều mạng.
Khương Phàm đứng ngạo nghễ giữa trời cao, hai cánh Chu Tước cuồn cuộn liệt diễm, phát ra uy thế cường đại.
- Giết!!
Nam tử phóng tới lại đột nhiên tự bạo, huyết thủy phun ra, mảnh xương văng mạnh, năng lượng kinh khủng hoắc loạn trời cao.
Toàn trường bất ngờ, ác như vậy sao?
Sau khi nam tử tự bạo, năng lượng hỗn loạn lại không có mất khống chế, mà là nhanh chóng ngưng tụ, biến thành một cây giáo đẫm máu, xuyên thủng khung trời, lao thẳng đến Khương Phàm.
Mặc dù khi hắn còn sống thực lực bị nhận áp chế, nhưng cảnh giới chân chính là Niết Bàn cảnh tứ trọng thiên, cho nên sau khi tự bạo linh lực và các vấn đề đều cực kì khủng bố.
- Huyết Sát Xá Sinh Thuật!
- Đây là bí thuật tử sĩ của Vạn Đạo Thần Giáo, có thể khống chế uy lực tự bạo, diễn biến thành sát chiêu cường đại.
- Điêu Lãnh Phong lại mang theo một tử sĩ tiến đến, quá âm hiểm. Cái này nếu là dùng tại thời khắc khác, ai cũng khả năng vội vàng không kịp chuẩn bị mà bị trọng thương.
- Một kích này, hẳn là có thể tránh thoát sự giam cầm của Thượng Thương cổ thành, coi như thi triển không ra toàn bộ lực lượng, cũng đủ để giết Khương Phàm.