Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (FULL)

Chương 1340 Cố gắng thuyết phục

 

             Điêu Lãnh Phong uốn éo người, tiếp tục thuyết phục:  

             - Không cần ấu trĩ, Thiên phẩm của hai người các ngươi mặc dù rất cường đại, nhưng tính cách Khương Phàm phách lối, làm việc không để ý hậu quả, các ngươi sống không được bao lâu.  

             - Thừa dịp chuyện còn có chỗ lượn vòng, thả ta ra, đi theo ta, làm nữ tử của ta. Đồ ta tiện tay có thể đưa cho ngươi là thứ mà Khương Phàm phấn đấu nửa đời đều không cho được, ta mang ngươi đi nhìn thấy thế giới này, càng là thứ mà Khương Phàm có nghĩ cũng nghĩ không đến.  

             Dạ An Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, nói:  

             - Ta hỏi ngươi một vấn đề, vì sao Hướng Vãn Tình bị điều đi.  

             - Tự làm tự chịu!  

             - Nói rõ một chút?  

             - Ngươi vẫn nên quan tâm mình trước đi. Ngươi và ta gặp nhau chính là vận mệnh rộng mở cánh cửa cho ngươi, do ngươi dũng cảm đi đến, sẽ là hai cuộc đời hoàn toàn khác.  

             - Miệng lưỡi ngươi rất tốt, xem ra hoàng đạo giáo dục rất toàn diện.  

             Dạ An Nhiên rất im lặng.  

             Mười mấy phút xuống tới, mặc cho Điêu Lãnh Phong hao hết miệng lưỡi, Dạ An Nhiên đều thờ ơ.  

             Điêu Lãnh Phong lấp lóe ánh mắt, bỗng nhiên nói:  

             - Ta hiểu được, ngươi ưa thích loại tính tình kia của Khương Phàm? Hôm nay là ta chưa chuẩn bị tốt, thua ngươi, để cho ngươi coi thường, chờ chúng ta từ từ ở chung, ngươi sẽ phát hiện ta so với Khương Phàm càng dã, càng mạnh.  

             Điêu Lãnh Phong nói xong, thấy Dạ An Nhiên vẫn không có phản ứng gì, lại nói:  

             - Có phải ngươi đã phát sinh quan hệ với Khương Phàm, ngươi cảm giác ta sẽ ghét bỏ ngươi hay không? Ngươi yên tâm, ta không quan tâm!  

             Dạ An Nhiên cảm thấy phiền muộn, thật sự là chịu phục cái tên thiên kiêu hoàng đạo tự tin này.  

             Bành!  

             Khương Phàm đẩy cửa tiến đến, trực tiếp đi đến trước mặt Điêu Lãnh Phong.  

             Điêu Lãnh Phong lập tức lạnh mặt lại, nhịn xuống đau đớn cao giọng quát tháo:  

             - Ngươi biết mình đã xông họa bao lớn không? Nếu như ngươi trực tiếp thả ta ở chỗ này, chuyện còn không có nghiêm trọng như vậy, nhưng nếu ngươi lại muốn nháo chuyện đến thần giáo, bây giờ toàn bộ nơi đó đều biết ngươi đang uy hiếp bọn hắn, ha ha, hậu quả chính ngươi từ từ suy nghĩ đi.  

             - Ngươi không phục lắm?  

             Khương Phàm ngồi xổm ở trước mặt hắn, quan sát tỉ mỉ thân thể đẫm máu của hắn.  

             - Ngươi thấy ta sẽ chịu phục?  

             - Ta cho ngươi một cơ hội chứng minh mình.  

             - Ngươi muốn so cùng ta một lần nữa?  

             - Luận võ chung quy vẫn là luận võ, tay chân bị gò bó, ta chờ ngươi ở bên ngoài, hai chúng ta đánh một trận.  

             - Ha ha, ngươi không cần chờ, chỉ cần ta thoát thân, nhất định sẽ đi tìm ngươi!  

             - Tốt! Ta chờ ngươi! Tuy nhiên phải nhanh, nếu chậm nói không chừng ta sẽ chết ở trong tay người khác.  

             Khương Phàm đưa tay tiến vào trong thân thể Điêu Lãnh Phong, răng rắc một tiếng, tháo ra một cây xương sườn.  

             - A a a! Ngươi làm gì!  

             Điêu Lãnh Phong đau nhức kịch liệt, toàn thân cứng ngắc.  

             Khương Phàm rút xương sườn ra, đưa đến trước mặt hắn:  

             - Ngươi thắng ta, ta trả lại xương sườn cho ngươi, ngươi thua, ta cho chó ăn.  

             Điêu Lãnh Phong đổ đầy mồ hôi lạnh trên đầu, dữ tợn gầm nhẹ:  

             - Hoàng đạo chưa bao giờ tự mình truy sát qua người bình thường tầng dưới, ngươi là người đầu tiên, ngươi rất đáng kiêu ngạo đấy! Ta nhất định sẽ bắt được ngươi, để cho ngươi sống không bằng chết! Còn có nữ tử của ngươi, nàng cũng sẽ là của ta, là của ta!  

             - Đừng để ta thất vọng.  

             Khương Phàm cầm xương sườn gõ gõ đầu của hắn, đột nhiên nâng một chân, đánh vào trên cằm của hắn.  

             Răng rắc giòn vang, xương quai hàm vỡ vụn, đầu bị va chạm kịch liệt, hôn mê tại chỗ.  

             Thân thể mệt mỏi, thực sự không nhịn được giày vò.  

             Dạ An Nhiên kỳ quái nhìn Khương Phàm, vì sao lại kích thích Điêu Lãnh Phong đi ra bên ngoài truy sát?  

             Chẳng lẽ là muốn thông qua Vạn Đạo Thần Giáo, bại lộ thân phận mình, để các phương biết hắn rời khỏi Đại Hoang, thay Kiều gia nơi đó chia sẻ áp lực sao?  

             Hay là...  

             - Ngươi muốn Thái m đồ đằng trên người Tiêu Lạc Lê?  

             Dạ An Nhiên đột nhiên nghĩ tới.  

             - Đó là đồ tốt, vừa vặn có thể làm thành một đôi với Thái Dương đồ đằng của tặc điểu.  

             - Loại đồ chí âm chí hàn kia, cho ai dùng?  

             - Tới tay trước, tương lai lại nói sau.  

             Khương Phàm đợi năm ngày tại Ôn Tuyền Tiên Cảnh, Vạn Đạo Thần Giáo nơi đó mới đưa Hướng Vãn Tình về Vương Quốc Hắc Ám.  

             Vẫn là Hướng Vãn Tình thiên kiều bá mị, phong thái yểu điệu kia.  

             Thần thái sáng láng, xinh đẹp động lòng người, không có tiều tụy như Khương Phàm tưởng tượng.  

             Nhưng, phía sau nàng lại có hai vị cường giả mặc áo bào đen đi theo.  

             Bọn hắn đã cực lực khống chế khí tức, nhưng vẫn để Khương Phàm cảm nhận được uy hiếp.  

             - Khương Phàm, lúc trước từ biệt tới nay đã chín mươi mốt tháng, còn nhớ tới ta đây?  

             Hướng Vãn Tình dáng dấp yểu điệu đi tới, đôi mắt đẹp sinh huy, đôi môi mỏng đỏ hồng, chiếc lưỡi đẹp đẽ thơm tho lướt qua hàm răng trắng tuyết, cảm giác mị hoặc câu hồn đoạt phách trực kích linh hồn. Làm cho người ta căng phồng huyết mạch, hoảng hốt mê thần.  

             Ngay cả Dạ An Nhiên đều bị phong thái nữ tử trước mắt làm cho kinh diễm.  

             Vẻ đẹp hoạt sắc sinh hương(*), câu hồn đoạt phách, đừng nói nam tử, ngay cả nàng đều có chút chống đỡ không được.  

             (*) Hình dung nhan sắc xinh đẹp diễm lệ của phụ nữ.  

             Nàng chỉ đứng ở nơi đó liền phảng phất ánh trăng trong đêm tối, hết thảy mọi thứ xung quanh, đều trở nên u ám không sáng.  

             - Chín mươi mốt tháng sao? Hướng điện chủ tính toán rất rõ ràng nhỉ.  

             Khương Phàm đánh giá Hướng Vãn Tình bên cạnh lão nhân mặc áo bào đen, nhìn thế nào cũng thấy giống như đang áp giải nàng.  

             Chẳng lẽ, thật hiểu lầm Hướng Vãn Tình rồi?  

             - Đó là dĩ nhiên. Ngươi chính là nam tử đầu tiên gạt ta.  

             Hướng Vãn Tình nhẹ nhàng chớp mắt với Khương Phàm, cử động cùng ánh mắt tùy ý đều toát ra mị hoặc liêu nhân, làm cho ngũ tạng người ta câu phần.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!