Chương 1316 Kiều Hinh chưa tỉnh
Nữ tử trong quan tài thủy tinh là lão tổ tông ngàn năm trước của bọn hắn, càng là Thánh Nhân duy nhất trong lịch sử Kiều gia.
Mà, Kiều gia từ sau khi có Kiều Hinh, huyết mạch bắt đầu phát sinh thay đổi, từ Kim Viêm Thánh Hỏa đã biến đổi đến Kim Kiêu linh văn.
Trên ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói, Kiều Hinh là tổ tiên chân chính của tất cả bọn hắn ở đây.
- An Nhiên, người ở bên trong rốt cuộc là ai?
Thương Hàn Nguyệt nhẹ giọng hỏi.
- Người yêu kiếp trước của Khương Phàm.
Dạ An Nhiên rất bình tĩnh.
Nàng vốn là nữ tử cường thế tự ái, chưa từng nghĩ tới sẽ cùng những nữ tử khác chia sẻ nam tử tương lai của mình, nhưng tình huống của Khương Phàm quá đặc biệt, nàng không cách nào thay đổi được sự thật, mà lại còn cảm mến hắn, cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Nếu lựa chọn tiếp nhận thì sẽ hoàn toàn thản nhiên, không cần quá lo nghĩ.
- Hắn muốn phục sinh nàng?
Thương Hàn Nguyệt vẫn rất khó tiếp nhận chuyện Khương Phàm lại là người của kiếp trước chuyển thế, có vẻ như còn là một đại nhân vật rất đặc biệt. Nhưng đến cùng là ai, giống như Thánh Chủ cũng không biết.
- Nàng chỉ là đang ngủ thiếp đi.
- Đều đã ngủ thành thây khô rồi?
Tiêu Phượng Ngô nói xong liền nhanh chóng ngậm miệng.
Cơ Lăng Huyên khinh khỉnh nhìn hắn:
- Chu Thanh Thọ không ở nơi này, không ai có thể ngăn chặn miệng của ngươi đúng không?
Dạ An Nhiên nhẹ giọng nói nhỏ.
- Nàng là do ngủ quá lâu, lâu đến mức không tỉnh lại. Khương Phàm dùng thời gian tám năm tìm kiếm dược liệu, từ phương bắc tìm tới phương nam, từ Vương Quốc Hắc Ám tìm tới Luân Hồi bí cảnh, cuối cùng tìm tới U Minh Địa Ngục.
Bọn người Thương Hàn Nguyệt hai mặt nhìn nhau.
Tìm tới U Minh Địa Ngục?
Khương Phàm không phải giả chết sao, đây là sự thực chết qua sao.
Lúc này, Vô Hồi Thánh Chủ chạy tới nơi này.
- Đan dược luyện thành rồi?
- Thành công, sắp bắt đầu cứu người.
Các trưởng lão thánh địa đều tập trung tinh thần nhìn qua hố sâu.
Khương Phàm đẩy nắp quan tài ra, nhìn Kiều Hinh khô gầy già nua, trong lòng lần nữa khẩn trương.
Đây là cơ hội duy nhất.
Nếu như thành công, Kiều Hinh liền có thể tỉnh lại. Nếu như thất bại, có khả năng Kiều Hinh sẹ bị dược hiệu cường đại trùng kích mà triệt để chết đi, hơn nữa còn là tiêu vong vĩnh viễn, không có luân hồi.
- Hinh nhi, nhất định phải tỉnh lại.
Khương Phàm khẽ hôn trên trán Kiều Hinh, cẩn thận từng li từng tí bỏ đan dược vào trong miệng của nàng, sau đó vận chuyển linh lực, kích thích đan dược chậm chạp hòa tan.
Đan dược thấm ra dược dịch nồng đậm, thuận yết hầu tiến vào thân thể.
Dược dịch bốc hơi, hóa thành mê vụ thấm vào huyết nhục hài cốt toàn thân.
Nhưng... Chờ lại chờ, thân thể Kiều Hinh thoạt nhìn vẫn không có thay đổi gì.
Tim của Khương Phàm cũng đã nhảy lên đến cuống họng.
Tất cả người của Kiều gia đều quỳ xuống, ôm hai tay, yên lặng cầu nguyện.
Một phút đồng hồ... Hai phút đồng hồ... Mười phút đồng hồ...
Thân thể già nua của Kiều Hinh dần dần bình tĩnh, sau đó... Nhịp tim ngừng, hô hấp cũng ngừng, ngay cả cánh tay được Khương Phàm nâng trong tay kia, cũng im ắng trượt xuống.
Trong lòng Khương Phàm hung hăng co rụt lại, con mắt trong nháy mắt mông lung.
Thời gian lặng yên trôi qua, nhưng lại giống như ngưng kết tại lúc này.
Khương Phàm cả quên thở, quên cả chớp mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Kiều Hinh.
Kiều Hinh cũng rốt cuộc không có sinh tức.
- Không... Không... Nàng không thể nào như thế này... Nàng không thể nào đối với ta như vậy!! Hinh nhi? Hinh nhi! Cầu xin nàng, hãy kiên trì kiên trì... Hinh nhi!
Khương Phàm hốt hoảng cầm lấy tay Kiều Hinh, nước mắt tràn mi mà ra.
- Tổ tiên!!
Đám người Kiều gia rên rỉ một mảnh.
Thất bại rồi?
Đan dược rõ ràng đã luyện tốt, vì sao lại không có hiệu quả?
Bọn người Thường Huyền Nghĩa lắc đầu than nhẹ, người chết sao có thể phục sinh, thi thể mệt mỏi có thể nào chống đỡ được thánh đan kích thích mãnh liệt.
Đám người bên ngoài hố to cũng ảm đạm đi, trầm mặc không dám nhiều lời.
- Hinh nhi, cầu xin nàng, nàng không thể đối xử với ta như vậy! Hinh nhi... nàng mở mắt ra nhìn ta đi, ta đã trở về! Nàng đã đợi ta ngàn năm, vì sao lại không thể kiên trì thêm chút nữa! Tỉnh lại đi, cầu xin nàng...
Khương Phàm run rẩy tay thử đi thử lại dò xét hơi thở của Kiều Hinh, nước mắt rơi như mưa.
Vì sao!
Tại sao lại thất bại?
Mỗi một loại thuốc dẫn đều có công hiệu thần kỳ, gồm có khởi tử hồi sinh, luân hồi, tạo máu, chú hồn, nghịch chuyển sinh tử các loại, các mặt. Liền xem như là thi thể thật, đều có thể cứu sống.
Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào?
Ngàn năm dày vò, cuối cùng vẫn không thể chờ đợi được hi vọng sao?
Hinh nhi à!!
Nàng không thể như thế này được!!
Tỉnh lại đi!!
- Đừng khóc nữa.
Giọng Đan Hoàng vang lên trong đầu Khương Phàm.
- Còn có thể cứu?
Toàn thân Khương Phàm run rẩy, giống như là người đi ngược dòng đột nhiên bắt lấy được một cây cỏ cứu mạng vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!