Chương 1304 Một trong hoàng đạo
Đám lão già quy ẩn trong thánh địa này cũng tại dưới tình huống bọn người Khương Hồng Võ không có chút phòng bị nào, trộm đi Thánh Hỏa cùng bí bảo bên trong Vạn Hỏa Pháp Tràng, đi theo Ly Hỏa Thánh Chủ.
Sí Thiên giới thuộc về hoàng tộc Đông Nam bộ, địa vị cực kỳ tôn quý, thanh danh càng truyền khắp Thương Huyền.
Bởi vì nơi đó là do Luyện Đan sư xây dựng thành hoàng tộc.
Bọn hắn có lịch sử cực kỳ lâu đời, số lượng Luyện Đan sư kinh người, có các loại Đan Đạo pháp điển quý giá, còn phong tồn vô số Thánh Viêm Thiên Hỏa.
Nơi đó không chỉ có thể luyện chế các loại đan dược, còn từ đầu đến cuối nghiên cứu chế tạo đan dược hoàn toàn mới.
Đan dược lục phẩm, đan dược Chuẩn Thánh phẩm, thậm chí là đan dược Thánh phẩm, nơi đó cơ hồ là cần cái gì đều có cái đó.
Mặc kệ là hoàng tộc Đông Nam bộ, Tây Nam bộ, hay là hoàng tộc Trung Vực đều có liên hệ mật thiết cùng nơi đó.
Ngay cả các thế lực cấp bậc hoàng đạo đều sẽ tới đó xin mời thánh đan.
Nơi đó tượng trưng cho địa vị chí cao của Luyện Đan sư, chỉ từ lực ảnh hưởng mà nói, Sí Thiên giới được xưng là 'Hoàng đạo thứ mười ba'.
Cho nên, Ly Hỏa Thánh Chủ mới tìm Sí Thiên giới làm nơi nương tựa, cứ việc khiến cho thánh địa Trung Ương bất mãn như thế nào, nhưng cuối cùng vẫn không giải quyết được gì.
Khương Phàm không có cách nào, hắn chỉ có thể tiếp tục xuôi nam, đến Vô Hồi thánh địa luyện đan.
Ngày mùng ba tháng chín, Khương Phàm mang theo tất cả Luyện Đan sư cấp Đại Tông sư của Ly Hỏa thánh địa, xuôi nam trong đêm, xâm nhập La Phù sơn mạch.
Bọn người Kiều Thiên Mạch nhận được tin tức, cũng khẩn cấp rời khỏi Phượng thành.
Khương Hồng Võ sau khi an bài sự vụ thánh địa đơn giản, cũng đã theo sát đến La Phù.
Mặc dù Khương Phàm đã tận lực ẩn giấu tung tích, nhưng tin tức vẫn từ Ly Hỏa thánh địa tiết lộ ra ngoài.
- Khương Phàm đã về Nam Bộ.
- Khương Phàm đã chạy tới Vô Hồi thánh địa.
Tin tức sáng tỏ, giống như như kinh lôi truyền khắp Hoang Mãng nguyên, sau đó lấy Hoang Mãng nguyên làm trung tâm, quét sạch Nam Bộ.
Các thế lực từ Bắc Bộ cùng Tây Bộ đuổi tới đều giống như đàn sói ngửi được mùi máu tươi, tranh nhau chen lấn phóng tới La Phù sơn mạch.
Thế lực khắp nơi ở Nam Bộ cũng đều táo động, bọn họ đều dùng dùng tốc độ nhanh nhất phóng tới La Phù, chờ mong có thể có thu hoạch.
Sáng sớm ngày mùng năm tháng chín, Khương Phàm ngày đêm chạy đi, rốt cuộc cũng trở lại Vô Hồi thánh địa xa cách đã lâu.
Vô Hồi Thánh Chủ ngồi ở chỗ cao, mặt không thay đổi nhìn Khương Phàm ở phía dưới.
Khương Phàm lại dùng lý do với Khương Hồng Võ nơi đó, nói cho Vô Hồi Thánh Chủ:
- Ta muốn mượn dùng đám cháy dưới mặt đất của thánh địa, luyện chế một viên đan dược, sau khi hoàn thành liền rời khỏi thánh địa. Ngài một mực tuyên bố với bên ngoài ta đã chết rất nhiều năm trước, lần này trở về muốn tìm nơi nương tựa, ngài quả quyết cự tuyệt, còn đánh ta ra.
Vô Hồi Thánh Chủ vẫn thờ ơ, khuôn mặt lãnh diễm nhìn không ra bất kỳ thể hiện gì.
Khương Phàm cười khổ nói:
- Thánh Chủ, cho ngài thêm phiền toái, sẽ giúp ta một lần cuối cùng, luyện xong đan ta liền đi.
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn chằm chằm hắn thật lâu, mới khô cứng mà nói:
- Chạy đi đâu?
- Tiến vào Đại Hoang.
- Đại Hoang liền có thể cắt đuôi hết đuổi bắt? Nếu như ngươi rời khỏi thánh địa, tổ sơn Trung Ương nơi đó xác thực không quản được ngươi, truy binh nhưng các phe lại không còn lo lắng.
- Bọn hắn đến bao nhiêu, chúng ta giết bấy nhiêu, gánh vác được.
- Nói ngược lại là thật nhẹ nhàng linh hoạt, ngươi biết tình huống ngươi bây giờ khả năng hấp dẫn đến bao nhiêu người không? Trong tay ngươi mang theo Cấm Nguyên Cổ Thụ, nghe nói là có thể ảnh hưởng thời gian? Loại đồ kia ngay cả Thánh Nhân Nam Bộ cũng có thể mang theo.
- Ta có kế hoạch, có thể ứng phó.
- Ta sợ ngươi ứng phó không nổi.
Đáy mắt Khương Phàm hiện lên tia sáng tàn nhẫn:
- Thực lực chúng ta bây giờ rất yếu, muốn mau chóng tăng thực lực lên cũng chỉ có một biện pháp, lấy chiến dưỡng chiến! Chiến đấu càng nhiều, chúng ta càng mạnh, giết càng nhiều, chúng ta trưởng thành càng nhanh!
Bất luận là kiếp trước hay là kiếp này, Khương Phàm cũng không sợ chiến tranh, ngược lại còn cuồng nhiệt tôn trọng chiến tranh không gì sánh được.
Bởi vì, cơ duyên cùng tài nguyên đều không phải dựa vào chờ đợi mà tới, chỉ có chủ động xuất kích.
Bởi vì, tìm kiếm thánh huyết khắp nơi còn khó hơn lên trời, toàn bằng cơ duyên, nhưng chiến tranh có thể mang đến cho bọn hắn một Thánh Nhân hoàn chỉnh, thánh huyết bên trong thánh khu có thể nuôi nấng hơn ngàn tùy tùng phía sau hắn!
Dùng cái gì phất nhanh, chỉ có chiến tranh!
Khương Phàm muốn chờ đợi Kiều Vô Hối trở về, phối hợp bọn người Khương Diễm, biến hắc ám Đại Hoang thành vòng xoáy chiến tranh, biến thành cối xay thịt tàn khốc.
Hắn càng phải thông qua chiến tranh kích thích Đại Hoang thâm uyên, khiến cho Cửu Thiên Thần Giáo xuất hiện, cũng âm thầm tương trợ.
Bởi vì một khi bí mật Liệp Thần Thương bại lộ, hoàng đạo thiên hạ sẽ mãnh liệt lao tới, nếu quả như Cửu Thiên Thần Giáo thật biết được bí mật nơi này, tất nhiên sẽ tới bảo hộ!
Cho nên, Đại Hoang chính là bảo địa chiến tranh Khương Phàm đặt vững để quật khởi thần triều.
Vô Hồi Thánh Chủ nhìn cuồng nhiệt trong ánh mắt Khương Phàm, hơi nhíu mày lên.
Đứa nhỏ này, điên rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!