Chương 1212 Ứng chiến
- Luân Hồi bí cảnh có hoàn cảnh đặc thù, ta bị cuốn vào hư không, lúc tỉnh lại đã là trong hải dương.
Khương Phàm lập tức viện cái lý do.
- Ngươi tại sao tới nơi này?
- Thụ lệnh của sư phụ, khiêu chiến Luyện Đan sư ở Thần Dụ Chi Hải.
- Sư phụ ngươi là ai?
- Tha thứ ta giữ bí mật.
- Ngươi sẽ còn về Vô Hồi thánh địa sao?
- Trước tiên phải hoàn thành nhiệm vụ của ta.
Khương Phàm cảm giác khó giải quyết được.
Lý Hoàng này mặc dù trên lôi đài biểu hiện rất đại khí, nhưng nơi này là Hải Thần đảo, hắn lại là đến 'Gây nên nội loạn'.
Nếu quả như thật sự phát sinh một loại xung đột kịch liệt nào đó, Lý Hoàng tuyệt đối sẽ kiên định đứng bên Hải Thần đảo này.
Coi như khiêng hắn đi, Lý Hoàng đều có thể trực tiếp bại lộ Vương Quốc Hắc Ám, mang theo cường giả Hải Thần đảo đi đến bắt hắn.
Khương Phàm thầm than trong lòng, chết tiệt, đúng là không nên xen vào chuyện bao đồng.
Lần này thì tốt rồi, biến cố đã xuất hiện.
…
- Ngươi thật sự là đến luận bàn đan thuật với Ngụy gia?
Lý Hoàng hồ nghi đánh giá Khương Phàm, mặc dù Khương Phàm nhìn đã trở nên ôn hòa hơn rất nhiều, nhưng tính cách của con người sẽ không thay đổi, nhất là loại người như Khương Phàm đây, từ trong xương đã lộ ra điên cuồng.
Bất luận tính cách tương phản hay biểu hiện ra cái gì cũng đều là ngụy trang, thậm chí là còn có mục đích khác.
- Ta đã không còn là ta trước kia.
Tâm tư Khương Phàm bắt đầu sinh động, nhất định phải nghĩ cách, tránh cho sinh ra xung đột trực tiếp cùng Hải Thần đảo. Nếu không, Lý Hoàng sẽ trở thành uy hiếp lớn nhất của hắn, mặc kệ là bây giờ hay là trong mấy năm tiếp theo.
Lý Hoàng ý vị sâu xa nói:
- Tin tưởng chính ngươi, ngươi vĩnh viễn là ngươi trước kia.
Khương Phàm cười khẽ:
- Xem ra ta đã để lại cho ngươi ấn tượng không tốt lắm.
- Ấn tượng trước kia coi như có thể.
Lý Hoàng đối với Khương Phàm không có thành kiến, nhưng rất rõ ràng mức độ nguy hiểm của người này.
Khương Phàm trực tiếp làm rõ, nói:
- Thân phận của ta trong hải dương không muốn sinh ra xung đột cùng lục địa. Dù sao, tình huống thánh địa rất đặc thù, ta ở trong mắt rất nhiều người đã sớm là người đã chết. Ngươi nói điều kiện, như thế nào mới có thể giữ bí mật thân phận của ta?
- Ta không cần thiết phải đưa ngươi ra ánh sáng.
- Nếu như ta khiêu chiến, mạo phạm Ngụy gia thì sao?
- Chuyện giữa Luyện Đan sư, không liên quan với ta.
- Ngươi vẫn nên nói điều kiện đi, trong lòng ta mới có thể an tâm chút.
- Ta muốn cùng ngươi lại đánh một trận, đang trong hải dương.
Lý Hoàng lúc trước bị thua tâm phục khẩu phục, nhưng không có nghĩa là hắn tiếp nhận thất bại.
Hắn là Hải Khiếu linh văn, chiến trường là ở hải dương.
Khó có được khi Khương Phàm lại tới đây, hắn muốn chân chính cùng Khương Phàm đánh một trận.
- Ta trong bảy năm qua chỉ chuyên chú vào luyện đan, ăn không ít đan dược, bây giờ đã là Linh Hồn cảnh thất trọng thiên.
Khương Phàm lắc đầu.
Từ khí tức Lý Hoàng đến xem, hẳn là tại Linh Hồn cảnh lục trọng thiên, còn không có tiến đến cao giai Linh Hồn cảnh.
- Ta chỉ cùng ngươi liều mười hiệp. Tin tưởng ta, nơi này là hải dương, là chiến trường của ta.
Thực lực của Lý Hoàng trong hải dương so với linh văn cùng cảnh giới khác phải cường đại hơn rất nhiều, mà linh văn khác trong hải dương sẽ suy yếu nhận cực lớn, nhất là linh văn loại hỏa diễm như Khương Phàm thế này.
Khương Phàm đang muốn lắc đầu, bỗng nhiên nghĩ đến một chủ ý rất là khéo:
- Vị này là đồ đệ của ta, Chí Tôn Thánh phẩm, ngươi so cùng hắn, nếu như thắng. Ta tiếp ngươi mười hiệp, nếu như thua, thay ta giữ bí mật thân phận.
- Đồ đệ của ngươi?
Lý Hoàng lúc này mới đánh giá đến Lý Dần.
Chí Tôn Thánh phẩm?
Khương Phàm vậy mà lại có thể hàng phục nhân vật này làm đồ đệ!
- Xin chỉ giáo.
Lý Dần đang muốn tìm người kiểm nghiệm tu hành của mình tại U Minh Địa Ngục.
- Hòn đảo của Dương gia, ở Đông Nam bộ vòng ra chín đại hải tràng, thiết lập chín diễn võ trường, bây giờ đang có rất nhiều thế lực ở nơi đó diễn võ trợ hứng, chúng ta đi thôi.
Lý Hoàng đưa tay mời.
- Mời!!
Khương Phàm đưa tay.
Hứa Đan bước nhanh đuổi theo Khương Phàm, thấp giọng nói:
- Không phải đã nói phải khiêm tốn sao, ngươi đây là muốn làm gì?
Khương Phàm thản nhiên nói:
- Luận bàn đơn giản mà thôi.
Lý Dần thấp giọng hỏi:
- Sư phụ, chỉ là luận bàn sao?
Khương Phàm nói:
- Đánh cho đến chết! Tôn trọng người khác, chính là tôn trọng mình.
Lý Dần tinh thần đại chấn:
- Đã hiểu!!
Nửa giờ sau, Ngụy Vô Cực của Ngụy gia chậm rãi lại tới đây.
Hắn cố ý kéo dài thời gian, là muốn giết giết nhuệ khí của cái tên Luyện Đan sư phách lối này, ai nghĩ tới đây đã không có ai.
Hỏi một chút mới biết được đã bị Lý Hoàng của Lý gia mang đi, muốn khiêu chiến thị vệ bên cạnh Khương Phàm.
Khi Ngụy Vô Cực đuổi tới hải tràng Đông Nam của Dương gia, nơi này đã tụ tập mấy ngàn người.
Một người là là Tam công tử Lý Hoàng của gia chủ Dương gia, siêu cấp thiên tài của Thần Dụ Chi Hải. Một người là hộ giả của độc nhãn Luyện Đan sư, cũng thể hiện ra Chí Tôn Thánh phẩm linh văn.
Quá đáng giá để quan sát.
Ngay cả rất nhiều người của Dương gia đều gom lại nơi này.
Bởi vì thật bất ngờ với tùy tùng của Khương Phàm lại là Chí Tôn Thánh phẩm, lại cũng bởi vì Lý Hoàng quanh năm lịch luyện ở bên ngoài, rất ít hiện ra thực lực ở trong gia tộc.
- Chuẩn bị sẵn sàng.
Lý Hoàng đứng bên trên hải triều đang cuộn trào mãnh liệt, trong tay cầm chiến kích, ngạo nghễ mà đứng.
Cái gọi là diễn võ trường, chính là hải tràng bị quây lại cỡ lớn, sóng cả mãnh liệt, đáy biển rất sâu, càng có những con sóng lớn thỉnh thoảng đánh tới ở ngoài rìa.