Dương Thần đi đến hai mắt đỏ ngầu nhìn mình Quách Tĩnh , bàn tay hắn để lên đôi mắt Quách Tĩnh rồi dùng Tinh Thần lực khống chế cho mắt Quách Tĩnh nhắm lại , rồi ở linh hồn Quách Tĩnh trong tinh thần lực tạo một màn hình có thể nhìn thấy bên ngoài như bình thường.
Làm xong hết thẩy Dương Thần lại Thuấn Di về chổ củ rồi thu lại Không Gian và Thời Gian , bên ngoài không đến chớp mắt cũng không ai phát hiện.
"" Mọi người rút lui Quách Đại hiệp bị kẻ gian hạm hại rồi " Dương Thần quát to một tiếng làm một bộ liều mình chạy đến bên Quách Tĩnh tiếp lấy hắn , rồi vừa giết binh lính của quân mông cổ lùi về thành Tương Dương.
"" Rút " Mã Ngọc cũng quát to lên rồi tất cả mọi người vừa đánh vừa lùi về.
Mà Quách Tĩnh bị Dương Thấn vát lên vai thì linh hồn hắn ở trong tinh thần lực nhìn bên ngoài mà gầm thét , dù sao linh hồn hắn không bị tổn thương mà chỉ là thân thể xương các bộ phận bị đánh bể nát mà thôi giờ hắn chỉ còn nằm một chổ , linh hồn nhờ có tinh thần lực của Dương Thần mới nhìn ở bên ngoài được.
Như thế mọi người đều về đến thành thì nhảy lên tường thành.
"" Tĩnh ca ca " Hoàng Dung liền chạy lại ôm lấy Quách Tĩnh mà khóc lên.
"" Thiện tai thiện tai , Quách phu nhân đừng quá xúc động , Quách đại hiệp còn hơi thở mau đem về gọi đại phu , còn thành Tương Dương ta sẽ cố bảo vệ " Dương Thần một bộ than thở tự trách nói.
"" Vậy còn lại nhờ Thần tăng vậy " Hoàng Dung nghe vậy cố bình tĩnh lại nói.
"" Không việc gì " Dương Thần đáp một tiếng rồi cười bỉ ổi nhìn lấy Hoàng Dung cùng vài tên binh lính đở lấy Quách Tĩnh rời đi.
Còn Dương Thần đứng trên tường thành chỉ cần một tên binh lính quân mông cổ vừa leo lên thì ăn ngay một đấm một đá , liền chết ngay tại chổ như thế quân mông cổ tấn công gần tới buổi chiều thì rút lui.
Dương Thần và những người còn lại đi đến Quách phủ hỏi thăm Quách Tĩnh thì cũng như mong muốn của Dương Thần là Quách Tĩnh thành người thực vật , hắn liền nhìn Hoàng Dung một bộ muốn nói lại thôi bộ dáng.
Hoàng Dung liếc nhìn Dương Thần nàng là người thông minh liền hiểu ý , nói với mọi người một tý rồi tiễn những người kia đi , rồi mới quay người nhìn Dương Thần hỏi "" Thần tăng có cách gì chửa được Tĩnh ca ca "
"" Có thì có bắt quá không tiện nói " Dương Thần một bộ không tiện mà thở dài nói.
"" Mong Thần tăng chửa trị đi Tĩnh ca ca muốn gì cũng được " Hoàng Dung một bộ gấp gáp nói.
Dương Thần nhìn khuôn mặt xinh đẹp mỹ lệ Hoàng Dung thì nói "" Hời ~ đó cũng là cùng Hoàng Thí chủ phối hợp truyền công mới được , đây là ta đi ngao du khắp nơi vô tình ở trong một hang động mà lấy được "
Dương Thần từ trong ngực lấy ra một cuốn sách củ kỷ mà đã vàng ố nhưng vẫn không có mờ đi chữ và hình vẽ đưa cho Hoàng Dung , Hoàng Dung liền cầm lấy nhìn rồi lật vài trang thì mặt đỏ chót lấy.
"" Hoàng thí chủ cũng thấy muốn trị cho Quách đại hiệp thật là khó cho nữ thí chủ " Dương Thần một bộ khó làm mà nói.
"" Cái này để ta suy nghỉ " Hoàng Dung cầm lấy cuốn sách nói với Dương Thần.
"" Tốt nha , dù sao muốn chữa cho Quách Đại hiệp lâu dài , chúng ta phải giải quyết quân mông cổ trước đã " Dương Thần gật đầu rồi nói.
Dương Thần nói xong rồi cùng Hoàng Dung ra đại sảnh tập hợp lấy những người võ công cao lúc trước , bàn bạc cách đánh quân mông cổ rồi cuối cùng là Dương Thần lần nữa dẫn đầu nhóm người đi tập kích kho lương thực của quân mông cổ , nếu có thể thì đánh giết luôn chủ soái Mông Ca.
Khi bàn bạc xong thì ai về nhà nấy tối thì tập hợp mà Hoàng Dung về phòng mình đi đến giường nhìn lấy Quách Tĩnh nằm yên tĩnh trên giường thì giọt nước mắt rơi xuống nói "" Tĩnh ca ca ta sẽ làm mỗi cách chữa cho ngươi , dù sao này ngươi biết dù không tha thứ cho Dung nhi , hay chán ghét và xua đuổi Dung nhi ta đêu sẽ cam chịu "
"" Ahhhh , không Dung nhi đừng tin hắn " Quách Tĩnh linh hồn ở trong tinh thần lực nhìn và nghe được Hoàng Dung nói thì không ngừng gào thét mà đau lòng lấy.